Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1064: Sao nàng lại nhảy hồ?

-Ngươi nói nhăng nói cuội, đừng có làm hỏng danh dự của Tô Vân Phi! – Cao Thiên Tường phẫn nộ quát.
-Ta trước giờ luôn là người thành thật, Tô lão sư, có phải chúng ta đã từng ôm hôn rồi ngủ cùng nhau không? – Đường Kim cười hì hì nói.
Tô Vân Phi nhất thời đỏ bừng mặt, nàng vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ, bởi vì nàng không có cách nào để phản bác, hắn thực sự là đã ôm qua nàng, hôn qua nàng, hơn nũa còn nằm bên cạnh nàng ngủ một lát, vấn đề là tất cả không phải do nàng chủ động mà đều do tên học sinh cực phẩm này tiền trảm hậu tấu, không hề chưng cầu ý kiến của nàng.
Thấy biểu tình của Tô Vân Phi như vậy, sắc mặt Cao Thiên Tường lập tức lộ vẻ đầy khó tin:
-Tô Vân Phi….bạn và hắn….
-Cao Thiên Tường, không phải như bạn nghĩ đâu…. – Tô Vân Phi cố gắng yếu ớt biện giải, trong lòng nàng có một cỗ bất đắc dĩ nói không nên lời, thậm chí còn có chút mệt mỏi, Đường Kim quả đúng là khắc tinh của đời nàng, ba năm qua nàng vẫn không thể nào thoát khỏi ma chưởng của hắn, hắn luôn luôn xuất hiện bên cạnh nàng vào những thời khắc mấu chốt.
-Tô Vân Phi, có phải nàng có điều gì khó nói không? nàng có thể nói cho ta, ta sẽ giúp nàng. – Cao Thiên Tường nhìn Tô Vân Phi, đồng thời nghiêng mắt nhìn Đường Kim:
-Nếu như hắn dám dùng thủ đoạn đen tối gì với nàng, nàng cứ việc nói cho ta, ta sẽ bắt hắn phải trả giá.
-Cao Thiên Tường, cũng không phải như thế. – Tô Vân Phi lắc đầu, việc giữa nàng và Đường Kim một lời khó mà nói hết được, nàng cũng không biết nên xử lí như thế nào.
Chần chừ một lát, Tô Vân Phi mới thấp giọng nói với Đường Kim:
-Cao Thiên Tường là bạn học hồi cấp 3 của ta, hôm nay chúng ta lâu lắm mới gặp lại, chỉ là bạn bè bình thường thôi, em đừng làm loạn nữa có được không?
Vừa nói xong Tô Vân Phi mới cảm thấy có chút hối hận bởi vì những lời vừa rồi giống như đang giải thích với bạn tai vậy. Đến cả Cao Thiên Tường nghe xong cũng biến sắc mặt, hắn không phải kẻ ngốc, tự nhiên cũng đoán ra quan hệ giữa Đường Kim và Tô Vân Phi không bình thường.
-Tô lão sư, ta không phải đã sớm nói với nàng rồi sao, bạn học cũ không đáng tin đâu, giống như tên Triệu Phong ngày trước ấy, ngoài ra ta còn phải nói cho nàng biết, nam nhân học quá nhiều cũng không đáng tin đâu, nhất là học tới tiến sĩ thì càng không thể yêu được. – Đường Kim làm bộ đăm chiêu:
-Cho nên nàng vẫn là ngoan ngoãn theo ta đi, ta mới là chỗ dựa vững chắc cho nàng.
-Ngươi mà là chỗ dựa vững chắc sao? vững chắc đến nỗi Mộc Vũ phải nhảy lầu? – Cao Thiên Tường chỉ cảm thấy trong lòng dị thường ức chế, lúc nhận được tin tức Tô Vân Phi cũng ở đây hắn đã vui mừng đến phát điên phát cuồng, khoảng khắc gặp lại nàng hắn càng là phi thường hưng phấn, bởi vì sau mấy năm không gặp Tô Vân Phi càng xinh đẹp hơn trong kí ức của hắn, nhưng hắn cao hứng còn chưa được bao lâu thì đã gặp phải Đường Kim, sau đó thì hắn chỉ cảm thấy vừa ức chế vừa cay cú, nhốn nháo cả nửa ngày hóa ra Tô Vân Phi đã bị nam sinh khác tán tới tay rồi sao?
Càng làm Cao Thiên Tường biệt khuất khó nhịn là tên vương bát đản này dám đứng trước mặt hắn nói hắn không đáng tin, tiến sĩ thì làm sao? sao tiến sĩ lại không đáng tin?
-Mộc Vũ hiện tại vẫn theo ta, điều này chứng tỏ ta rất đáng tin. – Đường Kim lười biếng đáp, sau đó tiếp tục nhìn Tô Vân Phi:
-Tô lão sư, đừng nói ta không nhắc nhở nàng, tìm một bạn trai đáng tin như ta rất khó đấy, nếu nàng không nhanh tay hành động thì ta thật lo lắng cho địa vị của nàng đó.
Tô Vân Phi nhất thời cạn lời, tên gia hỏa này vẫn tự luyến như thế, nếu như nam nhân khác nói lời như vậy thì nàng nhất định sẽ bĩu môi xem thường hắn, nhưng vấn đề là nàng không thể nào xem thường Đường Kim, hắn tuy rằng hay tự luyến nhưng lời hắn nói cũng không phải là chém gió, tự tâng bốc mình, không nói ai khác, ít nhất thì nàng cũng biết có Judy vẫn đang tìm trăm phương ngàn kế để câu dẫn hắn. Nói về điều kiện thì Judy còn hơn nàng rất nhiều.
-Tô Vân Phi, nàng nói một lời đi, chỉ cần nàng nói ta sẽ giúp nàng đuổi hắn đi! – Cao Thiên Tường nhịn không được quay sang hỏi Tô Vân Phi, chỉ cần nàng mở lời, hắn sẽ chớp cơ hội nàng làm hộ hoa sứ giả, đánh đuổi tên vương bát đản Đường Kim đồng thời ôm mỹ nhân về nhà.
Đuổi hắn đi?
Tô Vân Phi cười khổ một cái, nàng rất rõ ràng Cao Thiên Tường hoàn toàn không có năng lực đuổi được Đường Kim đi, nếu như Đường Kim dễ đối phó như vậy nàng đã không phải phiền não.
-Ê, lão tử nhịn mày hơi lâu rồi đấy. – Đường Kim nhất thời bất mãn nói:
-Hiện ta chính thứ tuyên bố, ngươi có thể cút! Bằng không đừng trách ta ném ngươi xuống hồ làm thức ăn cho cá.
-Ai làm thức ăn cho cá còn chưa biết đâu. – Cao Thiên Tường cười lạnh, sau đó tiếng lên một bước:
-Ta không đi đấy, ngươi động thủ xem nào!
Tuy Cao Thiên Tường là tiến sĩ IT nhưng hắn lại không yếu ớt như những sinh viên ngành kĩ thuật khác, thân hình cao lớn cộng thêm lại là cao thủ bóng rổ, nhìn Đường Kim nhỏ người hơn hắn, hắn đương nhiên cảm thấy tự tin mười phần, chẳng qua là hắn không muốn động thủ trước mà thôi, chỉ cần Đường Kim động thủ trước hắn sẽ có đủ lí do để phản kích.
-Đừng động thủ… - Tô Vân Phi thấy tình huống không ổn vội lên tiếng can ngăn, chỉ là lúc nàng hô lên thì đã hơi muộn, nàng chưa kịp dứt lời thì thân thể Cao Thiên Tường đã bay lên.
-Tùm!
Cao Thiên Tường chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã rơi tõm một cái xuống hồ, Tô Vân Phi nhất thời có chút nhức đầu:
-Đường Kim, em có thể đừng gây chuyện nữa được không?
-Tô lão sư, ta sớm đã nói rồi, thân làm một học sinh gương mẫu, ta có nghĩa vụ phải bảo vệ nàng. – Đường Kim nghiêm trang nói.
Thấy Tô Vân Phi nhìn xuống hồ, Đường Kim lại bổ sung:
-Tô lão sư, nàng không cần lo lắng, hắn khẳng định sẽ không bị cá ăn thịt đâu.
-Em nói là bạn ấy biết bơi sao? – Tô Vân Phi nhìn Cao Thiên Tường đang vùng vẫy dưới nước một cái, nhất thời cảm thấy vô cùng khó hiểu, Cao Thiên Tường nhìn như không biết bơi a.
-À KHÔNG. – Đường Kim cười hì hì:
-Là do trong hồ không có cá thôi.
-Cứu mạng…cứu mạng a. – bên dưới Cao Thiên Tường bắt đầu kêu cứu.
-Em có thể cứu bạn ấy được không? – Tô Vân Phi dùng ngữ khí thương lượng nói với Đường Kim:
-bạn ấy là bạn học của ta.
-Tô lão sư, hắn là bạn học của nàng nhưng không phải bạn học của ta, cho nên ta không cứu đâu. – Đường Kim cười hì hì:
-Phải rồi, Tô lão sư, nàng có biết hiện tại nàng làm một trong thập đại hoa khôi không? Nàng có nghe nói đến lời nguyền của Hoa khôi bảng chăng? Ta cảm thấy hiện tại nàng không an toàn lắm cho nên ta quyết định sau này phải bớt chút thời gian làm hộ hoa sứ giả cho nàng, để ta nghĩ xem nào, hay là chúng ta ở cùng nhau đi? Ta nghĩ làm hàng xóm 3 năm rồi, hiện tại về một nhà với nhau…ách, Tô lão sư, đừng có nhảy hồ a!
-Tùm.
Tô Vân Phi nhảy xuống hồ, bơi về phía Cao Thiên Tường, chỉ là nàng mới bơi được một mét thì bỗng thấy thân thể nhẹ bẫng, sau đó liền phát hiện bản thân đã ở trên bờ hơn nữa còn đang bị Đường Kim ôm lấy.
-Tô lão sư, sao nàng lại nhảy hồ chứ? Làm vậy là không đúng đâu, sinh mệnh chân quý như thế sao nàng có thể lãng phí được, mỹ nữ không được tùy tiện nhảy hồ nha… - Đường Kim liếng thoắng không ngừng.
-Ta xuống cứu người! – Tô Vân Phi thiếu chút nữa thì tan vỡ, tên gia hỏa này tuyệt đối là cố ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận