Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 725: Tỷ đừng nên làm như thế.

-Khinh Vũ tỷ tỷ, thức ăn của Hoa Hoa rất đặc biệt, tỷ không cần lo đâu, ta sẽ tự nghĩ cách. – Đường Kim vừa nói đến đây thì chuông điện thoại của hắn đột nhiên reo lên.
Cuộc điện thoại này là do Diệp Tử Vận gọi tới, từ trong miệng của nàng Đường Kim cũng biết được việc vừa mới phát sinh ở biệt thự trên núi, nghe được sự tích huy hoàng của bốn tiểu nha đầu, Đường Kim cũng có chút kinh ngạc không thôi, như vậy thì hắn càng yên tâm hơn, rõ ràng là chỉ cần có bốn tiểu nha đầu kia ở đó thì vấn đề an toàn ở ngôi biệt thự kia hoàn toàn không cần phải lo lắng.
-Lần sau nếu có người trong Tiên môn tới nhất định phải lập tức báo cho ta. – Đường Kim phân phó một câu rồi cúp máy bởi vì lúc này Đường Thanh Thanh đang hỏi hắn:
-Tiểu đệ, ta vẫn là gọi cho cục cảnh sát của người tới, trước tiên giải quyết vụ án này đã, hai người đi trước đi, nơi này có ta xử lý là được rồi.
-Vậy được. – Đường Kim gật đầu, việc này giải quyết nhanh như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, trước đó hắn không hề nghĩ tới Điền Hàn Sơn sẽ trực tiếp đi tìm Tần Khinh Vũ.
Mà trên thực tế thì việc làm hắn bất ngờ trong tối nay không chỉ có một, biểu hiện vừa rồi của Hoa Hoa đã hoàn toàn vượt xa dự liệu của hắn, sở dĩ hắn không có đặc biệt bố trí người bảo vệ Tần Khinh Vũ là vì giữa hắn và Hoa Hoa có một loại cảm ứng rất đặc biệt, một khi Tần Khinh Vũ gặp nguy hiểm, hắn sẽ lập tức từ chỗ của Hoa Hoa nhận được tín hiệu cảnh báo, sau đó hắn hoàn toàn có thể dùng tốc độ nhanh nhất để xuất hiện.
Chỉ là lúc hắn vừa xuất hiện thì Hoa Hoa lại bảo với hắn là nó muốn tự mình làm thịt kẻ địch này, mà sau đó thì Hoa Hoa liền thể hiện ra năng lực cường hãn của bản thân, những điều này trước đó Đường Kim đều hoàn toàn không biết, trước đây hắn cũng biết là Hoa Hoa rất lợi hại, nhưng hắn lại chưa bao giờ nghĩ tới là nó có thể dễ dàng giải quyết một cao thủ Trúc Cơ kỳ như thế.
Đương nhiên là hắn cũng ý thức được năng lực hiện tại của Hoa Hoa rõ ràng là đã tăng tiến hơn trước rất nhiều, mà hình như nó có được sự tăng tiếng này cũng là nhờ đồ ăn, cũng chính là nói món “độc sống” mà nói khoái khẩu, lần trước ở kinh thành Hoa Hoa đã được ăn một bữa no nê cho nên năng lực của nói mới phát sinh biến hóa về chất.
-Chẳng trách Hoa Hoa suốt ngày đòi đồ ăn. – Đường Kim mờ mờ hiểu ra, nói ra thì hắn cũng không rõ ràng lai lịch của Hoa Hoa, theo lý mà nói có lẽ nó có liên quan tới Thiên Đạo Tiên Cảnh, bời vì miếng ngọc bội mà nó ở bên trong vẫn luôn được đặt cùng với chiếc chiều khóa Hoàng Kim trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, thế nhưng Đường Kim ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh tận hai năm, đọc qua không ít thư tịch mà vẫn không tìm được ghi chép gì về Hoa Hoa.
Đường Thanh Thanh nhấc máy lên gọi điện thoại, vài phút sau thì người bên phía cảnh sát đã kịp tới hiện trường, lúc này Đường Kim mới đưa Tần Khinh Vũ rời đi.
Đường Kim trực tiếp đưa Tần Khinh Vũ về Tần gia, sau đó hắn mới gọi thêm vài cuộc điện thoại nữa để báo cho tất cả những lực lượng đang tìm kiếm Điền Hàn Sơn thu quân về.
-Mấy tên tội phạm hiếp dâm quả nhiên đều là đồ ngốc, quá dễ đối phó đi. – Đường Kim cất điện thoại vào trong túi, nhẹ nhàng cảm khái.
Quay đầu lại phát hiện Tần Khinh Vũ vẫn ở bên cạnh, Đường Kim không nhịn được ngẩn ra:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, tỷ nên nghỉ ngơi sớm đi, yên tâm, tối nay ta sẽ ở lại đây, đừng nói tên gia hỏa kia đã chết rồi, cho dù hắn vẫn còn sống thì cũng sẽ không có vấn đề gì đâu, còn có cả Hoa Hoa bảo vệ tỷ nữa.
-Ta biết, ta không phải là lo lắng vấn đề an toàn. – trên mặt Tần Khinh Vũ khẽ lộ ra một nụ cười nhu hòa:
-Chỉ có điều là, Đường Kim, nếu Hoa Hoa đã luôn ở bên cạnh bảo vệ ta thì thức ăn của nó hãy để cho ta phụ trách, ta muốn biết Hoa Hoa muốn ăn thứ gì? Ta có thể chuẩn bị cho nó.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, thức ăn của Hoa Hoa rất đặc biệt, tỷ muốn chuẩn bị cũng rất khó khăn. – Đường Kim có chút khó xử, hắn nghĩ một lát rồi cuối cùng vẫn quyết định nói ra:
-Kì thực nó muốn ăn độc sống, ờ… Khinh Vũ tỷ tỷ, tỷ có biết cái gì gọi là độc sống không? Chính là…
-Chính là độc tố trên người người hoặc động vật đang sống có phải không? - Tần Khinh Vũ ngắt lời Đường Kim.
-Ồ, Khinh Vũ tỷ tỷ, tỷ quả nhiên thông minh, cái này mà tỷ cũng biết a. – Đường Kim đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức bắt đầu tán dương Tần Khinh Vũ.
Tần Khinh Vũ khẽ cười một cái:
-Kì thực trước đây ta đã từng nghe sư phụ ngươi nhắc tới một lần.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, độc sống không dễ tìm, thế cho nên đồ ăn của Hoa Hoa tỷ không cần lo đâu, ta sẽ phụ trách. – Đường Kim không muốn Tần Khinh Vũ phải hao tâm tổn sức vì chuyện này.
-Vậy trước đó ngươi cho Hoa Hoa ăn những gì? – Tần Khinh Vũ có chút tò mò.
-Trước đây à, đem bản thân mình cho nó ăn… a, không phải, ta chính là lên núi tìm rắn độc, ong độc… - Đường Kim vội vàng sửa lời, nhưng nhìn biểu tình của Tần Khinh Vũ thì nhất thời hắn có chút buồn bực, xem ra bây giờ có muốn phủ nhận cũng không kịp nữa rồi.
Nếu đã không cẩn thận lỡ miệng thì Đường Kim cũng dứt khoát không dấu diếm nữa, khẽ ngừng một chút, hắn tiếp tục nói:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, ta từng nói với tỷ ta là người bách độc bất xâm có phải không?
-Ừm. – Tần Khinh Vũ khẽ gật đầu.
-Kì thực ta bách độc bất xâm hoàn toàn không phải là do sinh ra đã thế. – Đường Kim tiếp tục nói:
-Sở dĩ ta có thể bách độc bất xâm là do ta đã từng ăn qua vô số độc dược, cuối cùng làm cho thân thể ta không những tự sinh ra kháng thể mà còn có thể tự động giải độc, bây giờ bất luận là ta ăn phải loại độc dược gì thì cũng chẳng khác gì ăn cơm cả.
Khẽ dừng một chút, Đường Kim lại bổ sung:
-Ngày trước ta nuôi Hoa Hoa chính bằng cách đó, ta ăn độc dược, sau đó để Hoa Hoa giúp ta giải độc, cứ không ngừng tuần hoàn như thế, mãi đến sau này khi ta ăn độc dược mà không còn trúng độc nữa mới thôi, Hoa Hoa không thể lấy ta làm thức ăn nữa vì bây giờ một khi ta ăn độc dược thì thân thể đã tự động giải độc, căn bản không còn sót chút độc tố nào hết.
-Nếu như vậy bây giờ có phải là ta cũng có thể cho Hoa Hoa ăn không? – Tần Khinh Vũ ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi.
-Khinh Vũ tỷ tỷ ,cái này trên lý luận là có thể, nhưng ta nghĩ là tỷ đừng làm như thế thì hơn. – Đường Kim mặt như quả mướp đắng, hắn đã biết Tần Khinh Vũ tám phần là sẽ hỏi như vậy mà, nhưng mà hắn thực sự không muốn nàng phải trải qua cảm giác thống khổ đó.
-Đường Kim, Hoa Hoa luôn ở bên cạnh bảo vệ ta, ta cũng muốn làm gì đó cho nó, hơn nữa việc này đối với ta mà nói cũng có chỗ tốt, chỉ cần kiên trì thì sau này ta cũng có thể bách độc bất xâm, không phải sao? – Tần Khinh Vũ nhìn Đường Kim một cái, nàng dường như rất kỳ vọng vào việc này.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, có Hoa Hoa ở bên cạnh tỷ, tỷ không cần phải bách độc bất xâm, cho dù tỷ có trúng độc thì Hiểu Hiểu cũng có thê lập tức giúp tỷ giải độc. – Đường Kim vội vàng nói:
-Nhưng nếu tỷ cứ kiên quyết muốn cho Hoa Hoa ăn thì tỷ sẽ phải chịu đựng rất nhiều thống khổ đó.
-Ngươi nói là khi Hoa Hoa hút độc tố từ trong thân thể ta ra, ta sẽ rất thống khổ sao? – Tần Khinh Vũ hỏi.Đường Kim lắc đầu:
-Không phải thế, Hoa Hoa chỉ cần tùy tiện cắn vào bất kì một chỗ nào trên người tỷ cũng đều có thể hút tất cả độc tố trong người tỷ ra ngoài, hơn nữa căn bản là sẽ không có chút cảm giác đau đớn nào hết, nhưng mà vấn đề là, Khinh Vũ tỷ tỷ, lúc tỷ ăn độc dược, khi độc tính phát tác có nhiều lúc sẽ rất đau đớn a, ta thực sự không muốn tỷ phải chịu đựng loại thống khổ đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận