Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 674: Người muốn thì cứ nói thẳng ra mà.

Mắt biến thành gấu trúc, cặp má sưng vù, răng cửa gãy mất hai cái, mũi bị đánh dập, máu mũi chảy ròng ròng, tên bảo an cao lớn phút chốc biến thành bộ dáng thê thảm vô cùng, mấy người đứng xem xung quanh đều trừng mắt há mồm, nhìn mấy tiểu nha đầu kia dễ thương đáng yêu như vậy mà ra tay đánh người cũng lợi hại quá đi.
-Yeah, vui quá! – bốn tiểu nha đầu cùng vỗ tay hoan hô càng làm cho mọi người phải cạn lời.
-Nha đầu thối, các người muốn chết sao? – tên bảo an cao lớn kia thấy đau nên lập tức điên tiết lên định xông về phía bốn tiểu nha đầu, nhưng mà lúc này Đường Kim đột nhiên nhấc chân một cái đạp thẳng vào bụng hắn, tên bảo an này chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi trực tiếp ngất đi.
-Còn ngươi, muốn trả tiền hay là muốn ăn đòn? – Đường Kim nhìn tên bảo an lùn hơn kia nhàn nhạt nói.
-Cha nuôi, sao lại đánh hỏng đồ chơi của chúng con rồi? – bốn tiểu nha đầu có chút không vui.
Đồ chơi?
Ánh mắt mọi người nhìn bốn tiểu nha đầu đã có chút biến đổi, lẽ nào bốn tiểu nha đầu này nhìn bề ngoài thì xinh xắn đáng yêu nhưng bên trong lại có sở thích đặc biệt giống như tiểu ác ma?
-Ta trả tiền, ta trả tiền! – tên bảo an còn lại vội vàng đáp.
-Mau trả đi, trả cả số tiền ngày trước các người đã quỵt nữa! – bốn tiểu nha đầu đồng thanh hô lên sau đó cùng nhìn về phía tiểu Điềm:
-Tiểu Điềm tỷ tỷ, bọn chúng nợ nhà tỷ bao nhiêu tiền?
-Hơn năm trăm tệ, đưa năm trăm là được rồi! – tiểu Điềm vội đáp.
-Ờ, đưa sáu trăm đi! – bốn tiểu nha đầuquay sang nói với tên bảo an.
-Được, được. – tên bảo an này cũng không dám chậm trễ mà lập lức lấy ví ra rút tiền đưa cho tiểu Điềm 600 tệ, sau đó nhìn bốn tỷ muội Khả Ái Lanh Lợi:
-Bây giờ ta có thể đi được rồi chứ?
-Chưa đâu, chúng ta đã từng nói phải đuổi việc ngươi! – bốn tiểu nha đầu lại đồng thanh nói, sau đó quay sang nhìn Đường Kim:
-Cha nuôi, đuổi việc chúng là việc nhỏ, việc này giao cho người đó!
Đường Kim có chút buồn bực rút điện thoại ra gọi cho Lạc Trần.
Vài phút sau thì Lạc Trần đem vài người của công ty bảo an tới đem hai tên bảo an này đi, mọi người lúc này cuối cùng cũng đã hiểu bốn tiểu nha đầu kia không hề nói dối, vị cha nuôi này của chúng đúng là ông chủ đứng sau tập đoàn Hoàng Kim.
-Tiểu Điềm tỷ tỷ, cho chúng ta thêm 100 xiên thịt dê nướng nữa đi! – lúc này bốn tiểu nha đầu lại gọi thêm thịt nướng rồi quay sang nói với Đường Kim:
-Cha nuôi, đây là chúng ta mời người ăn đó.
Đường Kim rất muốn đánh vào mông mấy tiểu nha đầu này một trận, tiêu tiền của hắn để mời hắn ăn, có con gái nào lại hố cha mình như thế không?
-Cha nuôi, chúng ta đút cho người ăn!
-Cha nuôi, người thấy chúng ta có tốt với người không?
-Cha nuôi, có phải là người cũng nên đối tốt với chúng ta không?
-Cha nuôi, quà của chúng ta đâu?
Bốn tiểu nha đầu xúm quanh Đường Kim, sau khi nghe được câu cuối cùng của chúng thì Đường Kim càng buồn bực hơn, bốn tiểu nha đầu tinh quái này vẫn còn nhớ đến cái vụ quà cáp kia.
-Khả Ái Lanh Lợi, trước tiên để cho Cha nuôi các con ăn đồ ăn đã nào. – Kiều An An chen vào một câu.
-Mẹ nuôi, Cha nuôi có thể vừa ăn vừa đưa quà cho chúng ta mà!
-Mẹ nuôi, Cha nuôi đã tặng quà cho người chưa?
-Cha nuôi, có phải người chưa tặng quà cho mẹ nuôi không hả?-Cha nuôi, người làm thế là không đúng nha!
Kiều An An lập tức cạn lời, Đường Kim càng cạn lời hơn, để ăn được một bữa yên lành Đường Kim không thể không an ủi bọn nhỏ:
-Ta đang chuẩn bị cho các con một món lễ vật cực phẩm, nhưng mà vẫn chưa chuẩn bị xong, còn cần một thời gian nữa.
Ngừng một chút Đường Kim lại bổ xung một câu:
-Chính là loại kẹo mà các con thích ăn nhất ,các con biết đó là gì không?
-Cha nuôi, là loại kẹo có thể làm cho chúng ta biết bay đó hả? – bốn tiểu nha đầu đồng thanh đáp.
-Đúng vậy. – Đường Kim gật đầu.
-Yeah, Cha nuôi đẹp trai nhất vũ trụ! – bốn tiểu nha đầu cùng hưng phấn hô lên, sau đó thì vài tiếng “chụt, chụt!” vang lên, bốn tiểu nha đầu mỗi người thơm lên má Đường Kim một cái.
-Muộn như vầy rồi các con còn chưa chịu về sao? – Đường Kim uể oải nói.
-Cha nuôi, người muốn cùng mẹ nuôi có một không gian riêng sao?
-Cha nuôi, người muốn thì cứ nói thẳng ra đi mà!
-Nhưng mà người kiếm cớ để đuổi chúng ta đi là không đúng nha!
Cuối cùng chúng mới đồng thanh nói:
-Cha nuôi, mẹ nuôi, chúng ta không làm phiền hai người hẹn hò nữa, chút ta đi trước đây!
Bốn tiểu nha đầu nói đi là đi, vừa dứt lời đã giống như bốn cánh bướm xinh đẹp bay vút đi, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Bọn chúng vừa rời đi thì mấy người tụ tập xung quanh cũng giải tán.
-Phù, cuối cùng cũng giải quyết xong. – Đường Kim thở dài một hơi, bốn đứa con gái nuôi này của hấn đúng là mấy tiểu ma nữ chuyên đào hố cho Cha nuôi nhảy vào mà.
Kiều An An khẽ cười một tiếng, chồng nàng không sợ trời không sợ đất chỉ sợ mỗi bốn tiểu nha đầu Khả Ái Lanh Lợi này, không thể không nói đây đúng là một dị số.
Không có bốn tiểu nha đầu ở bên cạnh Đường Kim ăn uống thoải mái hơn rất nhiều, mãi nửa tiếng sau hắn mới cảm thấy no bụng rồi ta thanh toán tiền, lúc thanh toán hắn mới phát hiện là bốn tiểu nha đầu ăn cũng thật là khỏe, thiếu chút nữa thì có thể phân cao thấp với hắn rồi. ( Đúng là cha nào con nấy mà)
-Cũng may ta có tiền, nếu không thì chắc bị chúng ăn cho nghèo mất. – Đường Kim lẩm bẩm một câu sau đó chuẩn bị kéo Kiều An An rời đi.
Nhưng mà đúng vào lúc này thì bên cạnh lại truyền tới một giọng nói đầy cợt nhả:
-Ai da, mỹ nữ, nàng nhìn rất quen mắt nha? Sao lại giống bạn gái cũ của ta thế?
Đường Kim không thèm quay đầu mà trực tiếp xuất ra một cước đem tên gia hỏa vừa lên tiếng đạp bay.
-Thất tiên nữ, sau này có kẻ nào dám mon men làm phiền nàng, nàng cứ trực tiếp đá bay hắn là được, nói chuyện với chúng đúng là lãng phí thời gian. – Đường Kim lười biếng nói một câu rồi lập tức ôm Kiều An An đi ra khỏi ngõ.
-Ta biết! – Kiều An An cười ngọt ngào sau đó nhẹ nhàng nói:
-Chồng à, chúng ta về nhà thôi, hình như muộn rồi đó.
-Được. – Đường Kim cuối cùng cũng từ bỏ tính toán đi tìm Tần Khinh Vũ, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Kiều An An đang gần trong gang tấc, nghe ngữ khí đầy ám muội của nàng làm cho Đường Kim lập tức có xung động phải ăn thịt tiên nữ ngay mới được, thế là một giây sau hai người đã có mặt trong kí túc của Đường Kim.
Quần áo của Kiều An An rất nhanh đã được cởi ra, Đường Kim lại tận tình hưởng thụ món thịt tiên nữ của hắn.
Lần nữa hắn thức dậy đã là sáng hôm sau.
Kiều An An sớm đã đi làm, bây giờ nàng đã đổi hết lịch làm sang ca sáng. Đường Kim thấy có chút buồn chán nhưng hắn cũng chẳng nghĩ tới việc sẽ lên lớp ngồi học.
-Hôm nay nhất định phải giải quyết hết việc bên Khinh Vũ tỷ tỷ mới được. – Đường Kim đi ra khỏi cổng trường, hướng thẳng về nhà bếp riêng của hắn, muốn làm việc gì thì cũng phải có thực mới vực được đạo.
Nhưng mà lúc hắn vừa ngồi chưa ấm mông thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên. Lúc này Tống Oánh cũng đã xuống lầu và ngồi lên đùi Đường Kim, hắn lấy Đường Kim ra rồi bấm nghe máy:
-Alo, ai đấy?
-Xin chào, chúng tôi gọi cho ngài từ đại đội cảnh sát giao thông khu Đông của thành phố Minh Hồ, xin hỏi ngài có phải là Đường Kim tiên sinh không? – đầu dây bên kia truyền tới một giọng nữ, ngữ khí khá là khách khí.
Đường Kim kinh ngạc một hồi, Minh Hồ thị? Đó không phải là tỉnh thành sao? Cảnh sát giao thông ở tỉnh thành tìm mình làm gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận