Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1102: Ta nhất định phải động đậy

Đường Kim có một thói quen đó là khi ôm mỹ nữ ngủ thì tay hắn lúc nào cũng đặt ở vị trí đàn hồ kinh người nhất của các nàng, giống như lúc này khi tay hắn ôm lấy thân thể mềm mại kia thì bàn tay cũng rất tự nhiên mà nắm gọn lấy ngực nàng, chỉ là vừa sờ một cái hắn mới phát hiện đây không phải là Tiếu Thiền.
Rõ ràng là Đường Kim đã rất quen thuộc với nơi đó của Tiếu Thiền, bất luận là kích thước hay là xúc cảm hắn đều quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được, cho nên vừa mới sờ một cái hắn liền lập tức nhận ra, nữ nhân mà hắn đang ôm ngực không bự như Tiếu Thiền, hơn nữa hình dạng cũng không giống, độ đàn hồi thì kém xa.
Chỉ một trong chớp mắt, Đường Kim nổi lên một ý niệm, lẽ nào mình đi nhầm phòng?
-Đứng im, không được động đậy, nếu không ta sẽ bắn nát tiểu đệ đệ của ngươi. – một giọng nói lạnh lùng vang lên, đồng thời Đường Kim liền cảm nhận được có một vật thể cứng cứng dí thắng vào bộ vị quan trọng nhất của hắn.
-Thân làm một nam nhân vĩ đại, ta thà chết còn hơn phải ôm một nữ nhân cá sấu, cho nên ta nhất định phải động đậy. – Đường Kim lười biếng nói, sau đó đột nhiên bật người dậy, đồng thời bắn ra hai đạo chỉ phong, một đạo bay thẳng về phía nữ nhân trên giường kia, một đạo khác thì bay đi bật công tắc điện.
Nữ nhân trên giường nhất thời không thể động đậy, đồng thời điện sáng trong phòng cũng được bật lên, lúc này Đường Kim tự nhiên cũng nhìn rõ nữ nhân trên giường kia là một người khoảng chưa tới 30 tuổi, dung mạo cũng không tệ, thân hình cũng khá nuột nà hấp dẫn.
-Thân làm một sát thủ mà lớn lên như thế này cũng không tệ, ám sát nam nhân rất là có ưu thế, chỉ tiếc là ngươi tìm sai đối tượng rồi. – Đường Kim nhất thời mới thở phào một hơi, tuy rằng hắn không nhìn trúng nữ nhân này nhưng ít ra nàng còn không quá xấu , nếu không chắc buổi tối hắn phải nằm mơ thấy ác mộng mất.
Nữ nhân trên giường trên mặt lộ vẻ kinh hãi, nàng thực sự là nghĩ không thông, rõ ràng là lần ám sát này không thể thất bại, sao lại tạch ở ngay phút 89 được?
Đường Kim không thèm để ý tới nàng, hắn quay người đi vào phòng tắm, lúc này mới khẽ thở ra một hơi, Tiếu Thiền đang nằm trong bồn tắm, nhìn như vừa bị hôn mê nhưng ngoài như thế ra thì mọi thứ vẫn bình thường, nếu có gì bất thường chỉ là lúc này nàng không mặc quần áo thôi.
Đường Kim tới bên cạnh bồn tắm, cúi người xuống, một bàn tay rất tự nhiên đặt lên bộ vị cao vút của Tiếu Thiền, một tia chân khí truyền vào người nàng.
Ưm một tiếng, Tiếu Thiền khẽ tỉnh dậy, mở mắt ra, nhất thời kinh hô:
-Đường Kim chết bầm, cậu mau ra ngoài!
-Được rồi, ra thì ra. – Đường Kim vậy mà thực sự đứng dậy đi ra ngoài, nếu Tiếu Thiền đã không có việc gì thì hắn có thể an tâm thẩm vấn sát thủ kia rồi.
Nhìn cô nàng sát thủ kia, Đường Kim lười biếng nói:
-Ngươi biết không? Thân làm một sát thủ ngươi nói quá nhiều lời thừa, nếu muốn giết ta thì vừa rồi nên trực tiếp nổ súng mới phải, mặt dù cho dù ngươi có làm như thế thì cũng không giết được ta, nhưng mà thực sự ngươi không nên nói nhiều như vậy,.
-Ngươi chẳng phải cũng rất nhiều lời sao? – nữ sát thủ khẽ hừ một tiếng.
-Đó không phải là lời thừa, ta chỉ muốn nói với ngươi, bắt đầu từ bây giờ đừng phí phạm lời nữa, bởi vì ta không muốn nghe lời thừa. – Đường Kim nhàn nhạt nói:
-Hiện tại ta hỏi ngươi, ai phái ngươi tới đây?
-Ngươi nghĩ ta sẽ nói sao? – nữ sát thủ tỏ vẻ đầy khinh bỉ, chỉ là vừa mới dứt lời nàng liền lập tức cảm nhận được một trận đau đớn kịch liệt khắp toàn thân, cơn đau đột ngột này hoàn toàn vượt qua giới hạn chịu đựng của con người làm nàng không tự giác được mà phải kêu lên đau đớn: a….
Hiện tại đã là hơn một giờ đêm, cho dù Thiên Hải có là một nơi rất náo nhiệt thì lúc này mọi thứ cũng đã gần như trìm vào yên lặng, tiếng kêu la thảm thiết của nữ sát thủ kia nghe thật là dã man đáng sợ, có lẽ Đường Kim cũng không biết cũng trong khách sạn Mai Khôi Viên này, ở một căn phòng nào đó một tên gia hỏa đang cần mẫn cày quốc trên người nữ nhân chỉ vì nghe thấy tiếng hét thảm kia mà lập tức giương súng đầu hàng.
-Ai hét đó? Xảy ra chuyện gì vậy? – Tiếu Thiền lấy khăn tắm cuốn lên người, thân thể vẫn còn khá ướt át, hiển nhiên là vẫn chưa kịp lau sạch, nhưng một giây sau thấy nữ nhân đang nằm trên giường kia nàng lập tức phẫn nộ:
-Đường Kim chết bầm, cậu cư nhiên còn đem theo cả nữ nhân về đây?
Đường Kim vẫy tay một cái, Tiếu Thiền không tự giác được bay vào lòng hắn, sau đó mới thuận tay ôm lấy eo nàng, lắc mình tới bên giường nhấc nữ sát thủ kia lên, thuấn di rời đi, một giây sau hắn đã xuất hiện ở một bãi biển vắng bóng người.
Đem nữ sát thủ kia ném lên bãi cát, mặc kệ nàng tiếp tục gào thét, lúc này Đường Kim mới nghiêm trang nhìn Tiếu Thiền nói:
-Đây không phải nữ nhân ta đem về mà là nữ nhân cô dấu trong phòng đó, ta đang định hỏi cô, từ lúc nào mà giới tính của cô trở thành thích nữ nhân rồi vậy?
-Đồ chết bầm, cậu nói linh tinh gì đấy? cậu mới thích nữ nhân ấy. – Tiếu Thiền buồn bực nói.
-Ta vốn thích nữ nhân mà. – một tay Đường Kim luồn vào trong khăn tắm, lại đi vào giữa khe núi đôi kia:
-Ví dụ như như nhân không đặc biệt xinh đẹp nhưng ngực đặc biệt lớn như cô ta cũng rất thích đó.
-Êi, ta cũng rất xinh đó! – Tiếu Thiền buồn bực nói, tên gia hỏa này hình như vẫn còn chê nàng chưa đủ xinh.
Chỉ là sau đó Tiếu Thiền cũng nghĩ tới, nếu như so sánh với những nữ nhân khác bên cạnh hắn thì nàng hình như cũng không tính là xinh đẹp lắm, điều này làm nàng có chút nhụt chí, cho nên lập tức lảng sang chuyện khác:
-Êi,nữ nhân này rốt cuộc là có chuyện gì thế?
-Cái này ta cũng đang muốn biết đây. – Đường Kim ôm Tiếu Thiền ngồi xuống, đồng thời cánh tay luồn trong khăn tắm của nàng rút ra ngoài, nắm lấy một nắm cát ném về phía nữ sát thủ kia.
Tiếng hét thảm tự nhiên ngưng bặt, thanh âm lười biếng của Đường Kim vang lên:
-Nói đi, là ai phái ngươi tới giết ta?
-Ta không biết…a…. – nữ sát thủ vừa mới phun ra vài chữ liền lập tức tiếp tục la hét thảm thiết.
Một đóa hồng lúc này đột nhiên xuất hiện, bay thẳng về phía nữ sát thủ, Đường Kim khẽ nhíu mày, vốn định ngăn cản nhưng nghĩ rồi lại thôi, hắn để mặc cho đóa hồng kia cắt ngang qua cổ họng nữ sát thủ, tiếng hét thảm cũng theo đó mà kết thủ, hiển nhiên nữ sát thủ kia đã không còn khí tức nữa.
-Mai Khôi mỹ nữ thân ái, tối nay là lần thứ mấy chúng ta gặp mặt rồi? – Đường Kim nhìn vào hư không, ở đó không có ai, nhưng hắn vừa dứt lời thì một thân ảnh xinh đẹp màu đỏ lửa đột nhiên hiện ra, không ai khác chính là đóa hồng làm hắn vừa gặp đã động tâm Hoắc Tâm Mai.
-Cô ta thật sự không biết là ai, nhưng mà ta biết. – trên mặt Hoắc Tâm Mai khẽ nở nụ cười:
-Đường Kim, tin ta, việc này ta nhất định sẽ xử lí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận