Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1000: Đây là tấm gương của các người

-mỹ nữ, có gì mà không được chứ? – Đường Kim vẫn chưa bỏ cuộc, hắn nhìn mỹ nữ mặc quân phục, bộ dáng thâm tình nói:
-Mỹ nữ nàng như thế là không đúng a, nàng có biết trước giờ ta chưa bao giờ mời người khác ăn cơm không? Bây giờ khó khăn lắm mới muốn mời nàng bữa cơm, nàng không đáp ứng chính là muốn đả kích tính tích cực của ta đó. Sau này ta còn muốn mời ai ăn cơm nữa chứ? Nàng có biết hậu quả của việc này thế nào không?
Quét mắt nhìn 4 phía một cái, Đường Kim tiếp tục nói:
-Từ vi mô mà nói thì mấy nghìn người ở đây sẽ không còn cơ hội được ta mời cơm nữa, còn từ vĩ mô mà nói thì đó gọi là ức chế sự lưu thông của tiền tệ, làm trì trệ kinh tế quốc gia.
Vài nghìn cặp mắt đều trô trố nhìn Đường Kim, tên gia hỏa này thật là vô sỉ, đến cả lời lẽ như vậy cũng nói ra được, những mỹ nữ giáo quan khác thì đều nhìn Đường Kim giơ tay lên bụm miệng cười.
Mỹ nữ giáo quan đang nói chuyện với Đường Kim cũng rất muốn cười nhưng nàng cuối cùng cũng cố gắng nhịn xuống, cố giữ lấy vẻ lãnh đạm của mình.
Sau khi phát biểu một tràng dài phân tích lợi hại của vấn đề, Đường Kim lại nói tiếp:
-Mỹ nữ, bây giờ nàng đã nguyện ý đi ăn trưa với ta chưa?
-Không. - mỹ nữ giáo quan kia chỉ lạnh lùng phun ra một chữ.
-Vậy được, nàng cho ta một lí do đi, vì cái gì không đồng ý? Ta đẹp trai như vậy cũng không làm nàng động tâm sao? – Đường Kim buồn bực hỏi.
Ít nhất có vài trăm nam sinh muốn hộc máu tại chỗ, tên gia hỏa này thật là ngáo cần ảo tưởng, như hắn mà cũng gọi là đẹp trai?
Chỉ có mấy nam giáo quan là cảm thấy sự việc có chút cổ quái, vị mỹ nữ giáo quan kia bị trêu trọc lâu như thế sao còn chưa thấy bạo phát, việc này tuyệt đối không bình thường.
-Bởi vì bạn trai ta từng nói với ta, con gái phải nên biết ngại ngùng một chút. - mỹ nữ giáo quan không nhanh không chậm nói:
- Cho nên ta không thể đáp ứng cùng đi ăn với người khác được.
Bạn trai?
Lời này vừa nói ra lập tức đã khiến cả ngàn con tim muốn tan vỡ,, mỹ nữ giáo quan này đã có bạn trai rồi sao?
-Mỹ nữ, không sao cả, bạn trai nàng bảo ta nói với nàng rằng, nàng có thể đi ăn cơm cùng ta. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Nhưng bây giờ ta lại muốn ngại ngùng một chút. - mỹ nữ giáo quan đáp.
-Vậy mỹ nữ, nàn muốn ta phải thế nào mới chịu đây? – Đường Kim có chút bất đắc dĩ.
-Trước tiên đứng nghiêm đủ 1 tiếng đồng hồ, sau đó ta có thể sẽ suy nghĩ lại. - mỹ nữ giáo quan đáp.
-OK, bây giờ bắt đầu tính giờ nhé. – Đường Kim lập tức quay người đi về phía đội ngũ của khoa tiếng Trung, sau đó liền đứng nghiêm trang bất động như quân nhân tiêu chuẩn.
Mấy nghìn người trố mắt ra nhìn, tên gia hỏa kia thật sự hẹn được mỹ nữ giáo quan rồi sao?
-Ây, các ngươi có thấy có gì đó sai sai không?
-Đúng là sai thật, mỹ nữ giáo quan sẽ cân nhắc việc đi ăn cơm với tên gia hỏa kia sao?
-sao ta cứ thấy hình như hai người quen nhau từ trước ấy nhỉ.
- không phải chứ? Bằng tên gia hỏa kia cũng đòi quen biết mỹ nữ giáo quan sao?
-Cái này khó nói, nói không chừng người ta là con tướng con tá đó, không thấy nam giáo quan kia rất khách khí với hắn sao?
....
Rất nhiều sinh viên đều âm thầm nghị luận, mãi đến khi một nam giáo quan nghiêm giọng quát:
-IM lặng, tất cả đứng nghiêm cho ta.
Cả đội hình cuối cùng cũng trở nên yên lặng, Đường Kim vẫn đứng nghiêm bất động,chỉ là rất nhiều người rất nhanh đã phát hiện ra tên gia hỏa này đã nhắm mắt lại từ lúc nào.
Lại thêm một lát nữa, có mấy người phát hiện ra miệng tên gia hỏa này còn phát ra tiếng ngáy khe khẽ. Thần nhân a, tuyệt đối là thần nhân, đứng nghiêm mà còn ngủ gật, hơn nữa ngủ rồi vẫn bảo trì được tư thế nghiêm trang thì tuyệt đối không phải là nhân tài bình thường.
Lý Trạch cũng trừng mắt há mồm, tên gia hỏa này quả nhiên là thần ngủ, không gì có thể cản được hắn ngủ sao?
-báo cáo. – có một nam sinh cùng hàng với Đường Kim không nhịn được muốn mách lẻo.
-Nói. – giáo quan nghiêm giọng quát.
-Báo cáo giáo quan, Đường Kim ngủ gật. – tên gia hỏa này có chút đố kị với Đường Kim, mọi người đứng nghiêm giữa trời nắng đang bán sống bán chết mà hắn lại ngon lành thư thái như thế, ai mà nhịn được chứ.
Thanh âm của người này rất lớn, rất nhanh đã làm sự chú ý của mọi người lại tập trung lên người Đường Kim, sau đó thì ai ai cũng chỉ biết lắc đầu chân chối, tên gia hỏa kia đúng là đang nhắm tịt mắt, bộ dáng ấy tám phần là ngủ cmnr.
Vị giáo quan vừa rồi mới biết thân phận của Đường Kim lúc này cũng có chút kinh ngạc, vị đại năng này cũng thật là khéo ngủ.
-Các người đều thấy rồi đó, đây chính là tấm gương của các người. - một giây sau vị giáo quan kia liền dõng dạc quát:
-Các người có biết cái gì gọi là quân nhân chân chính không? Quân nhân chân chính chính là cho dù lúc ngủ cũng có thể giữ được tư thế đứng nghiêm chuẩn nhất, Đường Kim chính là một quân nhân chân chính, cậu ấy đến cả lúc ngủ cũng đứng nghiêm tốt hơn tất cả mọi người.
Tất cả mọi người nhất thời đều tức đến hộc máu, vị giáo quan này tuyệt đối là đang bao che cho Đường Kim.
-Các người không phục có phải không? - vị giáo quan kia lại nói tiếp:
-Vậy ta nói cho các người biết, nếu trong các người ai có thể vừa đứng nghiêm vừa ngủ ta không những không phạt mà còn biểu dương các người.
Lời này vừa nói ra mọi người liền không còn gì để nói nữa,, không có biện pháp người ta thực sự có bản lĩnh, đừng nói vừa nghiêm vừa ngủ, hiện tại mặt trời đang nóng gắt thế kia, cho họ nằm dưới sân trường cũng ngủ không nổi a.
Lại là một tiếng đứng nghiêm liên tục không nghỉ, lại có thêm vài sinh viên ngất xuống, còn mấy sinh viên trụ qua được thì người nào người đấy đều như cái xác không hồn, chỉ có mỗi Đường Kim là không hề hấn gì, điều này làm vô số người đều phải kinh thán bản lĩnh của hắn.
Không còn nghi ngờ gì, Đường Kim rất nhanh đã có tên trong danh sách những nhân vật phong vân của sinh viên khóa mới, ít nhất có đến hơn nghìn sinh viên sau hôm nay đều biết đến tên hắn.
Giống như một vòng luân hồi, 3 năm trước lần đầu Đường Kim xuất hiện ở Ninh Sơn nhị trung hắn đã khiến cho tất cả mọi người phải nhớ tên hắn, bây giờ là đại học Thiên Nam, vẫn là lần đầu tiên hiện diện, đồng dạng cũng làm cho vô số người phải nhớ tên hắn, lúc nào cũng tự xưng là muốn điệu thấp, nhưng bất luận đi tới đâu, Đường Kim cũng không tự giác được lại trở thành tiêu điểm ở nơi đó.
-thời gian tới, ngỉ tại chỗ mười phút. – theo thanh âm của một vị giáo quan vang lên, những giáo quan khác cũng lần lượt cho sinh viên nghỉ, người nào người đấy vội vàng ngồi bệt xuống đất thở hổn hển như vừa chạy maraton xong, duy chỉ có Đường Kim vẫn đứng đó.
-đủ một tiếng rồi nhỉ? – Đường Kim mở mắt ra, vươn vai ngáp dài một cái, đưa mắt nhìn bốn phía rồi lập tức đi về hướng mỹ nữ giáo quan lúc nãy.
-mỹ nữ, chúng ta có thể đi ăn được chưa? – Đường Kim cười hỏi. Những người khác cũng đang tập trung ánh mắt vào nữ giáo quan kia, hiển nhiên mọi người đều muốn biết nàng có đồng ý thật hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận