Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 792: Nàng quả nhiên rất giỏi kiếm tiền.

Đường Kim cũng không phải đoán bừa, chỉ là hắn vừa nghe tới người họ Lạc thì liền không tự giác được liên hệ người ta với Lạc Bắc, không có biện pháp, ai bảo Lạc Phỉ Phỉ mà hắn vẫn hay tương tư lại ở Lạc Bắc chứ, mỹ nữ thân hình nóng bỏng mặc quân phục kia làm hắn vừa nghĩ đến nàng đã lập tức sinh ra ý nghĩ chinh phục bằng được.
-Không phải. – Diệp Tử Vận khẽ lắc đầu:
-Nhưng màn nói ra thì hắn xác thực là tới từ tỉnh Thiên Nguyên, chỉ là không phải người Lạc Bắc mà là người Lạc Nam.
-Lạc Nam thị ở đâu? – Đường Kim thực sự không biết địa phương này.
-Các Lạc Bắc cũng không xa, chỉ khoảng hơn 200 cây số mà thôi, căn cứ theo tư liệu của ta thì tập đoàn Lạc Thành kia đã từng thử phát triển ở Lạc Bắc, chỉ là mọi thứ không thuận lợi nên bọn họ rất nhanh đã chuyển rời địa điểm, dứt khoát tới Thiên Nam phát triển, còn về việc tại sao bọn họ lại chọn Ninh Sơn thì ta cũng không rõ. – Diệp Tử Vận hiển nhiên cũng đã sớm điều tra qua công ty kia:
-Đừng nhìn tên Lạc Chí Thiện kia tướng mạo nho nhã, nói chuyện khách khí có thừa, nhưng trong tối hắn ra tay rất hiểm độc.
-Ờ, có cần ta trực tiếp độc chết hắn không? – Đường Kim tùy miệng nói.
-Không cần thiết! – Diệp Tử Vận cười:
-Lạc Chí Thiện chỉ có hai loại phong cách làm việc, hoặc là mua chuộc hoặc là đe dọa, mấy công ty tới đấu giá hôm nay kì thực đều đã bị hắn mua chuộc hoặc bị hắn đe dọa nên không thể không nghe lời, tới chỉ để làm nền mà thôi. Châu tổng của Phong Vân địa sản cũng là bị hắn đe dọa, thế nên ta mới trực tiếp mua lại Phong Vân địa sản.
Nới tới đây Diệp Tử Vận có chút vui thích cười hì hì:
-Tên Châu tổng kia bị dọa không nhẹ, hận không thể chạy thật nhanh cho nên ta chỉ phải trả một cái giá rất thấp đã có thể mua lại được công ty của hắn, đợi ta mua được mảnh đất này xong, ta sẽ đem Phong Vân địa sản bán lại cho người khác, đến lúc đó lại có thể kiếm thêm một khoản nữa.
-Nàng quả nhiên rất giỏi kiếm tiền. – Đường Kim không nhịn được tán dương một câu.
-Tóm lại là nếu như bây giờ Lạc Chí Thiện đột nhiên chết mất thì đối với chúng ta lại bất lợi, ít nhất cũng phải đợi chúng ta lấy được miếng đất này đã. – Diệp Tử Vận hiển nhiên đang rất vui vẻ, nói đến đây nàng như cảm nhận được gì đó, cầm Đường Kim lên:
-Ờ, quả nhiên không ngoài dự liệu, bọn chúng đã bắt đầu đe dọa, chỉ là không phải gọi điện mà chỉ là tin nhắn đe dọa.
Nội dung tin nhắn rất đơn giản:
-Từ bỏ đấu giá, nếu không cô nhất định sẽ chết.
-Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì? – Diệp Tử Vận lập tức trả lời Thiên Nam, nhìn như nàng đang rất kinh hoàng, nhưng thực chất lúc này nàng đang quay sang cười hì hì với Đường Kim:
-Chồng, ta cũng đang buồn chán, chơi đùa với người ta một chút đi.
-Cô không cần phải biết ta là ai, tóm lại là lúc đấu giá cô không được ra giá nếu không cô và người nhà cô đều sẽ không có kết cục tốt. – tin nhắn đe dọa lại được gửi tới.
-Còn chưa điều tra thông tin về ta đã bắt đầu trực tiếp đe dọa rồi, nhưng mà chắc nhất thời các người cũng căn bản tra không ra ta là ai. – Diệp Tử Vận đột nhiên mất hứng:
-Qúa kém sang, lười đùa với hắn.
Nói xong nàng liền cất điện thoại đi, không thèm để ý tới tin nhắn đe dọa nữa.
-Đúng vậy, kiểu đe dọa này quá ti tiện, ta vẫn thích phương pháp trực tiếp hơn, hạ độc một cái là xong. – Đường Kim hời hợt nói.
Diệp Tử Vận ngẩn ra, tên gia hỏa này dường như gần đây sát khí có chút nặng a!
-Chào các vị, ta là … của trung tâm giao dịch thổ địa Ninh Sơn. – đúng vào lúc này một nhân viên của trung tâm giao dịch bước lên đài, thanh âm của hắn cũng truyền vào trong tai mọi người.
Đây là cuộc giao dịch đầu tiên trong năm mới, cho dù đấu giá cũng không cần quá nhiều thời gian, nhưng trước khi bắt đầu cũng cần có trình tự, đợi tất cả mọi trình tự hoàn thành, bắt đầu chính thức đấu giá thì cũng đã là nửa tiếng sau. Đường Kim khá là cạn lời với đám thủ tục rườm rà này:
-Mua mảnh đất mà thôi, có nhất thiết phải phức tạp như kết hôn vậy không?
-Bây giờ mời mọi người bắt đầu ra giá… - trên đài, người tổ chức vừa mới dứt lời thì Diệp Tử Vận đã lập tức giơ thẻ bài lên:
-Hai mươi triệu.
-Phong Vân địa sản ra giá 20 triệu, còn ai trả giá cao hơn không? – người tổ chức đột nhiên phát hiện thấy có gì đó không đúng, tại sao lại không có ai ra giá nữa, đặc biệt là tập đoàn Lạc Thành, vậy mà không báo giá a?
Trong đại sảnh,tất cả những đại biểu của các công ty tham gia đấu giá đều đang tỏ ra đặc biệt quỷ dị, mỗi người đều ngồi yên như phỗng, một chút phản ứng cũng không có.
-Không có ai trả giá cao hơn sao? – người chủ trì nhịn không được lại lên tiếng hỏi.
Mười mấy người vẫn không ai lên tiếng cũng không ai giơ thẻ bài lên, đây quả là tràng diện đấu giá quỷ dị nhất.
Cho dù lần đấu giá này đã mặc định để cho tập đoàn Lạc Thành trúng thầul, nhưng theo kế hoạch thì vẫn phải có vài người ra giá tượng trưng hơn chục lần rồi mới đến tay tập đoàn Lạc Thành, thế nào cũng không thể một lần định càn khôn như thế này chứ!
Càng kì lạ hơn là người ra gia lần này lại không phải tới từ tập đoàn Lạc Thành, mà là tới từ một công ty vốn chỉ đến để làm nền, Phong Vân địa sản.
Người chủ trì hỏi thêm vài lần cũng không có ai lên tiếng, cuối cùng không có biện pháp, cuộc đấu giá này cứ như vậy mà kết thúc một cách quỷ dị. Diệp Tử Vận được như ý nguyện, không cần tốn chút công phu nào đã có thể mua được miếng đất giá mấy trăm triệu tệ chỉ với 20 triệu tệ.
-Có việc gì thế? Sao đấu giá đã kết thúc rồi?
-Vừa rồi ta vừa mới định giơ thẻ bài lên thì đột nhiên không cử động được nữa!
-Vừa rồi phát sinh chuyện gì thế?

Cả đại sảnh được một phen huyên náo, Lạc Chí Thiện càng là trực tiếp đứng dậy đi thẳng về phía trên đài chủ trì thấp giọng nói vài câu với một nhân viên, sau đó hắn mới vọng nhìn Đường Kim và Diệp Tử Vận một cái, chỉ kì quái là hắn không nói gì mà rất nhanh đã đem theo thư kí của mình rời đi.
Mấy người khác vẫn còn cảm thấy tương đối kì quặc, nhưng dù sao hôm nay bọn họ tới cũng chỉ là để làm nền mà thôi, bây giờ nhân vật chính là Lạc Chí Thiện đều đã rời đi rồi, họn họ cũng chẳng cần thiết phải ầm ĩ lên làm gì nữa. Chẳng bao lâu sau mọi người đã rời đi sạch sẽ, lúc này Đường Kim và Diệp Tử Vận mới từ từ đứng dạy đi làm thủ tục tiếp nhận mảnh đất vừa đấu giá được.
Làm thủ tục hoa phí không ít thời gian, lúc mảnh đất chính thức đứng tên Diệp Tử Vận thì cũng đã là 11 giờ trưa, lúc này Diệp Tử Vận mới cùng với Đường Kim đi ra ngoài cục nhà đất Ninh Sơn.
Không ngoài dự liệu, vừa mới ra đến cổng thì ở đó đã có hai người chờ sẵn, chính là Lạc Chí Thiện và Tôn Thanh!
-Diệp tổng, lại gặp nhau rồi. – Lạc Chí Thiện vẫn đầy mặt tươi cười, một bộ dáng như đã nắm tất cả trong lòng:
-Nghĩ không ra chúng ta nhanh như vậy đã có cơ hội để hợp tác rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận