Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1288: MAU ĐƯA TA VỀ NHÀ

Nếu là dĩ vãng Tô Vân Phi mặc dù nghĩ đến Đường Kim cũng không lập tức quyết định nhờ hắn hỗ trợ, bất quá hiện tại nàng gần như không do dự lập tức bấm số điện thoại Đường Kim.
Nguyên nhân rất đơn giản, hiện tại cảm giác của Tô Vân Phi với Đường Kim đã khác trước, vốn dĩ mặc dù Đường Kim hay chiếm tiện nghi của nàng, nhưng ở trong mắt nàng Đường Kim vẫn còn là học trò, một học trò cực phẩm rất không nghe lời, nhưng hiện tại, ở trong tiềm thức đã đem Đường Kim trở thành nam nhân của nàng, một nam nhân khi nàng không biết làm sao thì có thể dựa vào.
"Nguyệt Đàm là tiểu tam a, Nguyệt Đàm là tiểu tam......" Thanh âm động lòng người đột nhiên vang lên ở bên tai Tô Vân Phi, gần như cùng lúc đó Tô Vân Phi nghe được âm thanh quen thuộc:
"Tô lão sư, chúng ta thật sự có thần giao cách cảm, nàng xem, nàng vừa nghĩ tới ta là ta liền xuất hiện."
Đôi khi mọi chuyện chính là trùng hợp như vậy, Đường Kim vừa trở lại đại học Thiên Nam, muốn gặp mỹ nữ lão sư này một chút, kết quả hắn mới đến ký túc xá của Tô Vân Phi thì nàng vừa vặn đang bấm số điện thoại hắn.
"Đường Kim, mau đưa ta về nhà, bên kia có lũ lớn, cha mẹ ta đều liên hệ không được, ta muốn đi tìm bọn họ!" Tô Vân Phi có chút vội vàng nói.
"Tô lão sư, không cần phải gấp gáp, ta đã giúp nàng an bài chuyện này, ồ, để ta gọi cuộc điện thoại hỏi một chút." Đường Kim thuận tay ôm vòng eo Tô Vân Phi, tiếp theo gọi cho Ninh Tâm Tĩnh.
Mặc dù cha mẹ Tô Vân Phi cũng không ở nội thành của thành phố Ninh Sơn, nhưng từng nữ nhân có quan hệ chặt chẽ với Đường Kim thì người nhà các nàng cơ bản đều là đối tượng theo dõi trọng điểm của Đồ Long, đây là sự an bài của Ninh Tâm Tĩnh từ trước đó, cho nên hiện tại muốn xác nhận tình huống cũng không khó.
Ninh Tâm Tĩnh lúc này đã thu được phản hồi, người nhà của Đường Thanh Thanh cùng Hàn Tuyết Nhu đều thực an toàn, người nhà Tiểu Đậu Nha cũng không có việc gì, bốn tiểu nha đầu Khả Ái Linh Lị mẫu thân Diệp Tiểu Mạn, đồng dạng bình yên vô sự, bất quá cha mẹ Tô Vân Phi lại thật sự đang gặp vấn đề.
Nhà Tô Vân Phi ở một cái thôn dưới huyện Lâm Biên, địa phương này gọi là Tô thôn, thôn dân đều có họ Tô, mà tối hôm qua, Tô thôn gặp phải núi lở, có mấy thôn dân trực tiếp bị chôn sống, những người khác chuyển rời đến thôn bên cạnh, nghe nói hiện tại đi thị trấn, nhưng tình huống cụ thể của cha mẹ Tô Vân Phi hiện tại Ninh Tâm Tĩnh cũng không hiểu rõ, còn cần tiến thêm một bước xác nhận.
Tin tức này không làm cho Tô Vân Phi an tâm được, ngược lại nàng càng thêm sốt ruột, yêu cầu Đường Kim lập tức mang nàng đi đến huyện Lâm Biên.
Đường Kim không nói hai lời lập tức đáp ứng, hắn biết Tô Vân Phi nếu không thể chính mắt nhìn thấy cha mẹ bình yên vô sự, nàng sẽ không thể an tâm được.
Một phút đồng hồ sau, Đường Kim cùng Tô Vân Phi liền xuất hiện ở huyện Lâm Biên.
Kỳ thật Đường Kim từng tới nơi này, lúc trước thời điểm tốt nghiệp trung học, hắn cùng Hàn Tuyết Nhu đi tới trạm thứ nhất chính là Cửu Phong Sơn biên cảnh huyện Lâm Biên, mà trước khi đi Cửu Phong Sơn thì phải đi qua huyện Lâm Biên trước, tuy rằng lúc ấy Đường Kim không có dừng lại, nhưng dù sao cũng coi như đã tới một lần.
Huyện Lâm Biên giờ phút này cũng vẫn còn mưa, nhưng thế mưa đang giảm nhỏ, huyện Lâm Biên thoạt nhìn cũng không bị tàn phá quá nhiều, có thể nói hết thảy như thường, hiện tại thời gian khá sớm, chẳng qua mới hơn tám giờ, mà ở đây cũng không ít người đang di chuyển dưới trời mưa.
Trên đường mỗi người đều cầm ô, ngoại trừĐường Kim cùng Tô Vân Phi vừa mới xuất hiện, đương nhiên, hiện tại Đường Kim cũng không tùy ý để mưa dội trên người, hắn thì chẳng làm sao nhưng Tô Vân Phi cũng không phải Ninh Tâm Tĩnh, cho dù thể chất của nàng đã được hắn âm thầm cải tạo một chút tuy nhiên làm không tốt vẫn dễ bị cảm mạo.
"Chàng có biết địa điểm nạn dân được bố trí ở đâu không?" Tô Vân Phi có chút vội vàng hỏi Đường Kim.
Đường Kim nghĩ một chút, Ninh Tâm Tĩnh tựa hồ không nói với hắn, vì thế, hắn đành lấy di động, chuẩn bị lại gọi điện thoại cho Ninh Tâm Tĩnh.
Tiếng chuông di động vang lên, Ninh Tâm Tĩnh rất nhanh đã bấm nút nhận cuộc gọi.
Một phút đồng hồ sau, Đường Kim tắt điện thoại, nhìn Tô Vân Phi:
"Tô lão sư, nàng có biết nhà đại bá nàng ở đâu không? Cha mẹ nàng thực an toàn, bất quá cũng không ở chỗ cho nạn dân, mà là ở nhà đại bá nàng."
"Thật sao?" Tô Vân Phi trong giọng nói có chút kinh hỉ, thở dài một hơi, xem như yên lòng, nhưng sau đó nàng cũng hơi nhíu mày lại,
"Đi nhà đại bá sao?"
"Tô lão sư, cha mẹ nàng đã xác nhận không có việc gì, nàng còn muốn đi tìm bọn họ sao?" Đường Kim mở miệng hỏi, hiển nhiên hắn cũng không muốn nhanh như vậy đi gặp cha mẹ mỹ nữ lão sư.
Tô Vân Phi thoáng do dự một chút, rốt cục vẫn làm ra quyết định:
"Vẫn là đi xem một chút."
Tô Vân Phi không phải không muốn thấy cha mẹ, chỉ là nàng thực không muốn đi gặp vị đại bá kia, nhưng mà nếu đã đến nơi này thì thân là con gái, nàng cảm thấy mình dù như thế nào cũng phải đi xem, nếu không thì thật không hiếu thuận.
Nghĩ xong Tô Vân Phi còn nói thêm:
"Nếu không, chàng đi về trước, ta đi một mình."
"Tô lão sư, ta đi cùng nàng." Đường Kim hiện tại cũng không có sự tình gì, hơn nữa nơi này mới gặp lũ lụt, hắn cảm thấy Tô Vân Phi một mình ở đây rất không an toàn.
"Vậy được rồi." Tô Vân Phi cũng không nói cái gì nữa.
"Tô lão sư, dù sao cha mẹ nàng không có việc gì, hay là chúng ta chậm rãi đi, thuận tiện dạo chơi một chút." Đường Kim lại đề nghị.
Đây không phải Đường Kim thích dạo phố, chỉ là hắn tựa hồ chưa từng cùng Tô Vân Phỉ thật sự đi dạo lần nào, hiện tại vừa vặn có cơ hội này, hắn cảm thấy làm thế rất tốt, mỹ nữ lão sư cũng là nữ nhân, ngẫu nhiên cũng cần dỗ dành.
"Được rồi." Tô Vân Phi thoáng chần chờ một chút, cuối cùng vẫn đáp ứng, nơi này cách nhà đại bá cũng không xa, đi bộ cũng chỉ khoảng mười, hai mươi phút.
Lúc này Tô Vân Phi chủ động ôm cánh tay Đường Kim, không nhanh không chậm đi đến phía trước.
Bên dưới trời mưa, một đôi nam nữ không có ô đang đi dạo ở trên đường, nhìn qua vẫn là hơi bắt mắt, đặc biệt Tô Vân Phỉ có bộ dạng xinh đẹp như vậy, liền càng thêm thu hút.
"Trời mưa không đội ô, một cặp đôi thật là dị!" Có người âm thầm nói.
"Một đôi không hiểu lãng mạn giả vờ lãng mạn theo kiểu ngu ngốc." Có nam nhân ghen tị nhìn Đường Kim, ở trong lòng oán thầm.
"Nữ nhân ngực lớn thì ngốc nghếch, chờ bị cảm đi!" Còn có nữ nhân ghen tị nhìn khuôn mặt xinh đẹp cùng bầu ngực kiêu ngạo của Tô Vân Phi.
Ở dưới sự oán thầm của vài người, Đường Kim cùng Tô Vân Phi đi tới ngã tư đường, chuẩn bị qua đường cái, mà vận khí bọn họ thật không tồi, vừa lúc đèn đỏ chuyển xanh nên hai người cũng tự nhiên không nhanh không chậm bước tới.
"Có xe!" Vừa mới đi đến giữa đường, Tô Vân Phi đột nhiên kinh hô một tiếng.
Ven đường cũng có người phát ra tiếng kinh hô, bởi vì bọn họ nhìn thấy một chiếc xe máy không nhìn phía trước đang có đèn đỏ, lấy tốc độ cực nhanh tông thẳng hướng đôi nam nữ kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận