Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1103: Ngươi véo chết ta đi cho xong.

-Thân ái, lẽ nào là người Hoắc gia nàng làm sao? – Đường Kim có chút kinh ngạc hỏi.
Đường Kim sớm đã có chút hoài nghi, khách sạn Mai Khôi Viên là địa bàn của Hoắc Tâm Mai, Tiếu Thiền vừa mới tới vài tiếng đồng hồ thì sát thủ đã nhận được tin tức, hơn nữa lại dễ dàng lẻn vào trong như thế thật sự là quá bất thường, nhưng nếu như cố chủ vốn là người Hoắc gia thì mọi chuyện sẽ rất bình thường.
Đặc biệt là lúc này Hoắc Tâm Mai xuất hiện càng làm hắn cảm thấy việc này có liên quan tới Hoắc gia, đương nhiên hắn tin việc này không liên quan tới Hoắc Tâm Mai, không phải là hắn tin Hoắc Tâm Mai sẽ không giết hắn, mà hắn tin nếu nàng muốn giết hắn thì không thể nào mời sát thủ tầm thường như thế được.
-Đúng là có liên quan đến Hoắc gia ta. – Hoắc Tâm Mai thừa nhận rất dứt khoát:
-Có một việc chắc hẳn ngươi cũng biết đó là khoảng 3 năm trước Hoắc gia có một người tên Hoắc Tiểu Thất chết ở Ninh Sơn.
-Ờ, chuyện này ta biết. – Đường Kim khẽ gật đầu, tên gia hỏa kia là do hắn làm thịt, hắn có thể không biết sao?
-Ta cũng không giấu ngươi, đối với cái chết của Hoắc Tiểu Thất, Hoắc gia chúng ta cũng từng hoài nghi là liên quan tới ngươi, việc tối hôm nay là có người muốn trả thù ngươi. – trên mặt Hoắc Tâm Mai khẽ lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
-Kì thực ta không thích dây dưa với quá khứ, Hoắc Tiểu Thất chết như thế nào sớm đã không có quan hệ gì với ta, ta chỉ hi vọng ngươi có thể nể mặt ta một lần, việc tối nay coi như là hiểu lầm, cố chủ thuê sát thủ kia ta sẽ đích thân xử lí, ta có thể đảm bảo người đó sẽ không nhìn thấy ánh mặt trời sớm mai.
-Được ồi, ta cũng lười so đo với mấy tên tôm tép bất nhập lưu ấy. – Đường Kim đáp ứng rất sảng khoái, hắn cũng tin Hoắc Tâm Mai sẽ xử lí người kia, nguyên nhân rất đơn giản, có lẽ hiện tại Hoắc Tâm Mai càng thống hận tên gia hỏa đó hơn hắn, nàng đang muốn hợp tác với hắn mà tên kia lại bày mưu ám sát hắn, đây rõ ràng là làm loạn kế hoạch của nàng mà.
Hoắc Tâm Mai không muốn hắn xử lí, nguyên nhân rất đơn giản, không nằm ngoài việc sợ lắm làm lớn chuyện lên mà thôi.
-Vậy ta không làm phiền hai người nữa. – Hoắc Tâm Mai khẽ thờ phào một hơi, đem xác nữ sát thủ kia nhấc lên rồi quay người rời đi.
-Mai Khôi mỹ nữ, ta không ngại bị nàng làm phiền đâu. – Đường Kim hướng về phía bóng lưng của Hoắc Tâm Mai hô lên một câu, chỉ là nàng đã sớm biến mất trong màn đêm, cùng với lúc đó Tiếu Thiền cũng không nhịn được mà dùng sức véo vào eo Đường Kim một cái.
-Đừng véo ta, nếu không ta sẽ véo lại đấy. – Đường Kim quay đầu nhìn Tiếu Thiền, nghiêm trang nói.
-Cậu véo đi, cậu véo chết ta đi cho xong! – Tiếu Thiền hờn dỗi nói, chỉ là vừa mới dứt lời thì cảm giác tê dại đã truyền khắp toàn thân làm nàng nhịn không được khẽ ngâm nga một tiếng:
-Ưm…
Đường Kim động thủ thật, nhưng dùng lực không mạnh, hơn nữa mục tiêu lại là hai điểm phấn hồng trên đỉnh nhũ phong của Tiếu Thiền, đáng thương cho nàng bị hắn nhéo một cái toàn thân mềm nhũn ra gục vào lòng hắn.
Một giây sau Tiếu Thiền liền phát hiện mình đã về tới giường lớn trong khách sạn, nàng không tự giác được cảm thấy có chút khẩn trương, việc làm nàng vừa sợ hãi vừa chờ mong kia sắp xảy ra rồi sao?
Nhưng đúng vào lúc này Đường Kim lại ngáp dài một cái:
-Ay da, buồn ngủ quá, làm giấc cái đã.
Vừa ngáp Đường Kim vừa nằm ngửa ra giường, cho dù hắn vẫn ôm Tiếu Thiền, thậm chí một tay còn đang khẽ mân mê ngực nàng nhưng mắt hắn đã nhắm nghiền lại, không tới một phút sau liền truyền tới tiếng ngáy khe khẽ, xem ra là ngủ thật rồi.
Tiếu Thiền nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận, tên sắc lang này, nàng kém hấp dẫn đến vậy sao?
Bực mình thì bực mình nhưng Tiếu Thiền cũng không vùng vẫy, cứ như thể nằm yên trong lòng Đường Kim, lúc này đã rất muộn rồi, mấy tiếng trước nàng vừa mới biểu diễn cả một buổi tối dài kì thực đã rất mệt, bất chi bất giác cơn buồn ngủ kéo tới, Tiếu Thiền cũng theo đó mà thiếp đi.
Ngày thứ hai vừa mới 7 giờ sáng Tiếu Thiền đã tỉnh lại, kì nghỉ này nàng rất là bận, mỗi ngày đều có việc phải làm, bất quá khi tỉnh dậy phát hiện Đường Kim không còn trên giường, trong phòng thì nhiều thêm hai nữ tử khá là xinh đẹp.
-Cô, các cô là ai? – Tiếu Thiền nhất thời cảm thấy có chút khó hiểu.
-Tiếu tiểu thư, chúng ta là bảo tiêu của cô, ta là Vân Thải, đây là muội muội của ta Vân Hà. – một nữ tử trong đó lên tiếng nói.
-Bảo tiêu? – Tiếu Thiền có chút mơ hồ, sau đó lập tức minh bạch: là Đường Kim bảo các người tới đây?
-Đúng vậy, là Đường Kim thiếu gia an bài chúng ta tới bảo vệ cô. – nữ tử còn lại lên tiếng.
-Vậy, Đường Kim đâu? – Tiếu Thiền nghĩ đoạn rồi hỏi.
-Đường Kim thiếu gia đã rơi đi rồi, người bảo Tiếu tiểu thư tỉnh dậy thì gọi điện cho người. – nữ tử tự xưng là Vân Thải nói.
Tiếu Thiền lấy điện thoại ra, lập tức gọi điện cho Đường Kim, điện thoại vừa thông, nàng đã lập tức tức giận chất vấn:
-Êi, Đường Kim chết bàm, vừa mới sáng ra cậu đã đi đâu thế?
-Ta đang ăn sáng. – thanh âm của Đường Kim truyền tới.
-Cậu ăn sáng ở đâu/ - Tiếu Thiền có chút bất mãn:
-Sao không đưa ta đi cùng?
-Ta đang ở đại học Thiên Nam này, hay là bây giờ cô lái xe tới đây đi? – Đường Kim cười hì hì đáp.
-Lái cái đầu cậu, xa như thế ta đi bằng cách nào? – Tiếu Thiền buồn bực nói.
-Nhìn thấy bảo tiêu của cô chưa? – lúc này Đường Kim mới nói vào chính sự:
-Nhớ kĩ, từ hôm nay trở đi, bất luận là đi đâu đều phải có hai người đó đi cùng, còn về những bảo tiêu khác thì tạm thời cũng chưa cần khai trừ ngay, để bọn họ làm đội hình cũng có chút tác dụng.
-Biết rồi. – Tiếu Thiền có chút không vui:
-Hôm nay có phải cậu không tới nữa không?
-Gần đây ta rất bận, cho nên trừ khi cô đặc biệt nhớ ta, nhớ đến chết đi sống lại, bằng không ta tạm thời không thể qua bên đó được. – Đường Kim cười hì hì nói.
-Qủy mới thèm nhớ cậu. – Tiếu Thiền tức giận hừ một tiếng rồi trực tiếp ngắt máy.
Lúc này Đường Kim đang ở trong căn tin của đại học Thiên nam, vừa nhét điện thoại vào túi vừa tự mình lẩm bẩm:
-lại một mỹ nữ khẩu thị tâm phi a!
Đường Kim cũng không lừa Tiếu Thiền, hiện tại hắn đúng là đang ăn sáng, cho dù hôm nay toàn trường nghỉ lễ nhưng căn tin vẫn mở cửa, còn về việc sáng nay sao hắn lại dậy sớm như thế thì cũng không phải do bên này có chuyện gấp,mà là mới sáng sớm Vân Thải đã gọi điện cho hắn, sau đó hắn phải dậy để đi đón các nàng về khách sạn, thấy Tiếu Thiền vẫn đang ngủ nên hắn liền rời đi.
Bất quá gần đây hắn đúng là có rất nhiều việc, đầu tiên là lòi ra một Hắc Võng, sau đó lại thêm một cái Tiên giới, hai thứ này làm hắn không thể nào mà sống an nhàn tự tại như trước nữa.
-Đến lúc đi tìm Thất tiên nữ và Mộc Mộc rồi. – Đường Kim đứng dậy, không nhanh không chậm đi ra khỏi căn tin, nhưng vào lúc này thì chuông điện thoại của hắn lại vang lên.
Cầm điện thoại lên ,Đường Kim nhất thời liền kinh ngạc, bởi vì cuộc điện thoại này không phải là do Tiếu Thiền gọi tới mà là tới từ một người mà hắn không ngờ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận