Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1230: CÔ CHIẾN SĨ XINH ĐẸP TIỂU ĐẬU NHA

Đường Kim kia đưa tầm mắt theo hướng thanh âm nhìn ra một nơi cách đó mấy chục mét, có nữ sinh đang kinh hoảng hô to, mà trong hồ có một nữ sinh đang bập bõm, vốn nữ sinh này cách bên bờ cũng không xa, nhưng không biết do nàng không biết bơi hay quá mức kinh hoàng, càng giãy dụa thì càng cách bờ xa hơn.
Tiểu nam hồ nước không tính quá sâu, nhưng muốn chết đuối cũng không thành vấn đề, mắt thấy nữ sinh kia không có cách nào dựa vào chính mình bơi vào bờ, Đường Kim rốt cục quyết định ra tay giúp một chút, không có biện pháp, ai bảo hắn là người tốt đây?
Bất quá, Đường Kim rất nhanh liền phát hiện, gần đây vận may của hắn không tốt lắm, trước đó làm chuyện tốt cứu một nữ nhân, kết quả nữ nhân kia vẫn chết mất, đêm nay hắn tính ra tay cứu nữ sinh này, đáng tiếc, cư nhiên có người so với hắn nhanh hơn.
Chỉ nghe phù phù một tiếng, một nam sinh nhảy vào trong hồ, người này không biết có phải đại kiện tướng nhảy xa hay không, cư nhiên trực tiếp nhảy tới bên cạnh nữ sinh đang giãy dụa trong nước, sau đó một tay nắm được nàng, một tay đập nước, nhanh chóng bơi vào bờ, không đến một phút đồng hồ, nam sinh này liền đem nữ sinh kia cứu được lên bờ.
"Đầu năm nay ngay cả anh hùng cứu mỹ nhân cũng bị người khác giành a." Đường Kim ở trong lòng cảm khái một câu, bất quá, chờ hắn thấy rõ ràng bộ dáng nữ sinh, tâm tình nhất thời tốt hơn, may mắn hắn không cùng người khác tranh giành, cứu mỹ nhân không phải vấn đề, cứu gái xấu thì bẽ mặt rồi.
Nữ sinh vừa mới rơi xuống nước bộ dạng trên thực tế chính là cô béo mập, nhưng nữ sinh vừa mới kêu cứu kia thì bộ dạng coi như không tồi, khuôn mặt kia chỉ so với Mộc Vũ kém hơn, mà nếu bàn về bộ ngực lớn nhỏ nàng tuyệt đối là so với Mộc Vũ mạnh hơn, đương nhiên, nếu so cái này thì nhiều người hơn Mộc Vũ lắm.
Nữ sinh béo mập kia gắt gao ôm lấy nam sinh, một bộ dáng hận không thể lấy thân báo đáp, thấy một màn như vậy, Đường Kim thiếu chút nữa liền rớt nước mắt đồng tình, sau đó liền xoay người bỏ đi.
Bất luận là cô béo mập hay mỹ nữ suýt có thể so sánh với Mộc Vũ, Đường Kim kỳ thật đều không có hứng thú, thời gian đã không còn sớm, hắn nên tìm một chỗ ngủ.
Nhưng mà, Đường Kim mới vừa đi hai bước, sau lưng liền truyền đến một tiếng phù phù, cùng thời gian, Đường Kim cảm giác được một tia chân khí dao động.
Đường Kim bỗng nhiên dừng lại cước bộ, xoay người nhìn về phía nam sinh vừa mới anh hùng cứu xú nhân kia, trong mắt lóe ra một tia ngạc nhiên, hắn vừa mới phát hiện, chính mình lúc nãy cư nhiên đã nhìn nhầm, người này cư nhiên là người tu tiên!
Đương nhiên, người này là một người tu tiên rất yếu, hẳn là tu luyện không bao lâu, cũng bởi vì thế, hắn vừa rồi mới không phát hiện được.
Mà giờ phút này, vị lão huynh đệ này rốt cục bắt đầu chân chính anh hùng cứu mỹ nhân, bởi vì người vừa rớt xuống nước, chính là nữ sinh xinh đẹp kia.
Nhìn thấy vị lão huynh vừa mới bắt đầu tu tiên lại nhảy xuống hồ, nhanh chóng đem nữ sinh xinh đẹp kia cứu lên, sau đó nói là đưa nàng về ký túc xá, ôm nàng liền chạy vội đi, về phần kia cô béo mập đã bị vị lão huynh này quên đi ở bên hồ, trong lúc nhất thời, Đường Kim không khỏi cảm khái, bạn hữu này thật có tiền đồ a.
Đây chính là không có cơ hội liền sáng tạo cơ hội, cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân không phải tùy thời đều có, nhưng nếu muốn cố ý đi sáng tạo loại cơ hội này thật tình cũng không khó, cho nên, vừa rồi vị bạn hữu kia chính là động chút tay chân, đem nữ sinh xinh đẹp làm rơi vào trong hồ, sau đó hắn liền đem nàng cứu lên, ngô, nói không chừng nữ sinh này đợi lát nữa liền lấy thân báo đáp.
Thân là một nam nhân vĩ đại thích tán gái, Đường Kim cảm thấy phá hư người khác tán gái là chuyện tình không có đạo đức, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người nọ không có cua gái nhà hắn, nữ sinh kia tuy rằng coi như xinh đẹp, nhưng còn chưa làm hắn hứng thú, cho nên Đường Kim tự nhiên sẽ không đi quản chuyện này.
Nhưng vào lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền vào trong tai Đường Kim:
"Ngươi, ngươi đứng lại!"
Thanh âm này nghe có vẻ hơi rụt rè, nhưng lại làm cho người ta thấy một loại cảm giác có chút kiên quyết, mà để cho Đường Kim kinh ngạc là, thanh âm này với hắn mà nói rất quen thuộc, bởi vì, đó cư nhiên là thanh âm của Tiểu Đậu Nha!
Đường Kim từ vị trí phát ra âm thanh nhìn lại, tuy rằng sắc trời thực tối, nhưng hắn vẫn như cũ có thể nhìn thấy rõ ràng, cách nơi đó mấy trăm mét, một cô gái tóc dài phiêu phiêu chặn lại đường đi của nam sinh kia, tóc dài phiêu dật trong gió, mắt to xinh đẹp kia, còn có dáng người lộ vẻ nhỏ bé yếu ớt, nhìn qua vừa quen thuộc lại vừa có một tia xa lạ.
Không hề nghi ngờ, đó chính là Tiểu Đậu Nha, mời có nửa năm không thấy, Tiểu Đậu Nha biến hóa cũng có chút rõ ràng, không biết có phải hay không bởi vì nàng đã trở thành người tu tiên, dù sao nàng lại cao thêm một ít, đương nhiên, nàng hiện tại vẫn như cũ không tính là cao, đại khái một mét sáu lăm, nhưng đối với nữ hài tử mà nói, thân người này cũng tuyệt đối không tính thấp, dù sao, không thể yêu cầu mỗi nữ sinh đều cao như người mẫu.
Cho dù đã là người tu tiên, nhưng Tiểu Đậu Nha làm cho người ta cảm giác vẫn như cũ là nhút nhát rụt rè, cho nên, hiện tại nàng tuy rằng gan lớn ngăn cản đường đi của nam sinh, nhưng trên mặt biểu tình vẫn như cũ làm cho người ta thấy tựa hồ là đang sợ hãi.
Tiểu Đậu Nha cũng không phát hiện Đường Kim, lấy tu vi hiện tại của Đường Kim đã có thể hoàn toàn ẩn nấp thực lực của chính mình, trên thực tế, hiện tại Đường Kim chỉ cần cố ý ẩn nấp, người khác căn bản là không thể phát hiện hắn là người tu tiên, đương nhiên, nếu là người khác tu vi so với hắn cao hơn rất nhiều thì có khả năng sẽ nhìn xuyên qua được ngụy trang của hắn.
Đường Kim cũng không lập tức đi qua hỗ trợ, Tiểu Đậu Nha vẫn có vẻ nhát gan, hiện tại nàng khó có được một lần chủ động gây phiền toái cho người khác, hơn nữa thực lực của nàng rõ ràng càng mạnh hơn, hắn tự nhiên là không cần đi qua, giờ phút này hắn cũng có chút hứng thú muốn biết, Tiểu Đậu Nha vì cái gì muốn tìm người rất có tiền đồ tán gái kia gây phiền toái đây?
"Tiếu Ngọc Đình, ngươi làm cái gì? Ta đang cứu người!" Nam sinh giờ phút này đã ngừng lại, trong giọng nói hơi có chút tức giận, mà thực hiển nhiên, hắn cùng Tiểu Đậu Nha cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt.
"Ngươi không cần gạt người, ta biết ngươi chính là dùng loại phương pháp này lừa nữ sinh, nàng khẳng định là bị ngươi làm rớt xuống hồ, ngươi dùng loại thủ đoạn này đã quá nhiều lần, đừng cho là ta không biết!" Tiểu Đậu Nha hóa thân cho chính nghĩa, một cô chiến sĩ xinh đẹp, câu từ nghiêm túc trách cứ nam sinh kia,
"Ta đã cảnh cáo ngươi vài lần, ngươi cư nhiên vẫn không biết hối cải, đêm nay ta nhất định phải đem ngươi bắt lại giao cho cảnh sát!"
"Tiếu Ngọc Đình, ngươi đây là ngậm máu phun người, ta chỉ là thấy việc nghĩa hăng hái làm mà thôi!" Nam sinh có chút buồn bực, sau đó liền đem nữ sinh trong lòng hướng về trước mặt Tiểu Đậu Nha đưa qua,
"Ngươi nếu không tin, vậy phiền ngươi đem nàng về ký túc xá, như vậy không thành vấn đề chứ?"
"Ta sẽ đưa nàng về ký túc xá, bất quá ngươi đừng tưởng rằng như vậy ta sẽ tin tưởng ngươi không phải đồ lừa gạt!" Tiểu Đậu Nha đưa tay tiếp lấy nữ sinh xinh đẹp.
Oành!
Một tiếng nổ rất nhỏ đột nhiên vang lên, ngay tại lúc Tiểu Đậu Nha tiếp nhận nữ sinh kia, nam sinh từ trong tay bắn ra một viên hạt châu màu trắng đột nhiên phát nổ, hóa thành vô số bột phấn màu trắng, nháy mắt đem Tiểu Đậu Nha cùng nữ sinh kia đều bao phủ trong đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận