Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1022: Là nàng bảo ta gọi như thế.

-Đi hay không là do ta quyết định, ta muốn đi thì đi, không muốn đi thì ai cũng không làm gì được ta. – Đường Kim lười biếng nói.
-Ngươi ăn cắp đồ bị bắt, nhà trường nhất định sẽ đuổi học ngươi. – Mộc Vũ kiên định nói.
-Uổng cho cô học luật 3 năm, nếu ta bị bắt rồi thì có còn ở đây không? – Đường Kim lắc đầu:
-Ngược lại là cô cố ý tung tin thất thiệt bôi nhọ ta, ta có thể đi kiện cô đó.
-Ta không biết tại sao ngươi còn chưa bị cảnh sát bắt đi, nhưng ta có thể khẳng định một điều đó là cả đại học Thiên Nam đều không hoan nghênh ngươi. – Mộc Vũ khẽ hừ một tiếng.
-Đầu tiên là ta dám khẳng định nơi này vẫn có người hoan nghênh ta, thứ hai là ta không cần đám người ngu ngốc này hoan nghênh, ok? – Đường Kim lười biếng nói.
Bốn phía lại ầm ầm chửi thóa mạ, tên vương bát này lại dám mắng tất cả mọi người!
-Ngươi nói ở đây có người hoan nghênh mình? – Mộc Vũ cười lạnh một tiếng:
-Ta ngược lại muốn thử xem ai sẽ hoanh nghênh đồ ăn trộm như ngươi?
-người hoan nghênh ta thật ra rất nhiều đó, ví dụ như…. – Đường Kim cười xán lạn một cái, quét mắt nhìn bốn phía rồi lại nhìn Mộc Vũ:
-Nàng!
-Ngươi nói cái gì? – Mộc Vũ ngẩn ra, sau đó lại cười cảm thấy buồn cười nhìn Đường Kim:
-Đường Kim, ngươi đang kể chuyện cười à? Ta thèm hoan nghênh ngươi sao?
Bốn phía mọi người đều thầm nghĩ đầu óc Đường Kim có vấn đề, Mộc Vũ sẽ hoan nghênh hắn sao?
-Mộc Mộc thân ái, nàng cần gì phải đối với ta như vậy chứ? – Đường Kim nhất bỗng nhiên thở dài một tiếng:
-Ta biết nàng đang giận ta, nhưng mà nàng giả vờ không quen biết ta là có chút quá phận rồi đấy, nếu không phải là vì nàng, làm sao ta chịu tới đại học Thiên Nam chứ?
Mộc Mộc?
Bốn phía nhất thời ồ lên một tràng, cái này có gì đó sai sai nha! Nghe ý tứ của tên vương bát đản kia thì hắn và Mộc Vũ đã sớm quen biết hơn nữa còn có quan hệ rất đặc thù sao?
-Ngươi nói linh tinh gì đấy? ai cho ngươi gọi ta là Mộc Mộc? – Mộc Vũ đầu tiên là ngẩn ra, sau đó là tức gần chết gào lên, tên vương bát đản này không biết làm thế nào mà biết cả cách xưng hô thân mật của nàng?
-Mộc Mộc, là nàng bảo ta gọi nàng như vậy mà? – Đường Kim tỏ ra vô tội:
-Hai tháng trước chúng ta ngẫu nhiên gặp nhau trong một chuyến du lịch ở hồ Mộc Vũ, nàng nói nơi đó như là vì nàng mà tồn tại, nàng tên Mộc Vũ, hồ cũng tên Mộc Vũ, chúng ta vừa gặp đã yêu, cùng nhau du ngoạn tận 3 ngày 3 đêm, tối hôm đó chúng ta còn tắm trộm ở dưới hồ, nàng nói nàng thích nhất là tắm, bảo ta từ nay về sau cứ gọi nàng là Mộc Mộc…
-Ngươi im miệng, Đường Kim , tên vương bát đản nhà ngươi dám ăn nói vớ vẩn, ta căn bản là không có quen biết ngươi, ta đúng là có tới hồ Mộc Vũ nhưng căn bản chưa từng gặp ngươi… - Mộc Vũ tức điên người gào lên, sắc mặt đỏ bừng, tâm tình kinh nghi bất định, tên vương bát đản này sao lại biết nhiều chuyện của nàng như vậy chứ?
Bốn phía nhất thời yên tĩnh lạ thường, không ai muốn tin lời Đường Kim, nhưng vấn đề là lời nói của hắn độ đáng tin cậy lại khá cao, đặc biệt là vừa rồi Mộc Vũ vừa mới thừa nhận nàng có tới nơi kia. Đến cả đám nữ sinh của hội tỷ muội cùng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng, bởi vì bọn họ cũng biết Mộc Vũ có một tên gọi thân mật là Mộc Mộc, bât quá chỉ có những người có quan hệ đặc biệt với nàng mới có thể gọi tên này a.
-Ngươi…ngươi ăn nói hàm hồ! – Mộc Vũ thiếu chút nữa thì phát điên, tiên vương bát đàn này nói cứ ý như thật, biểu cảm chân thành đến mức làm cho cả nàng cũng suýt tin là thật, lẽ nào khi nằm mơ nàng đã gặp hắn sao?
-Mộc Mộc, lẽ nào nàng ép ta phải nói ra bí mật của hai chúng ta thì mới chịu thừa nhận sao? – Đường Kim thở dài một hơi.
-Thối lắm, giữa chúng ta có gì bí mật chứ? – Mộc Vũ phẫn nộ trừng mắt nhìn Đường Kim.
-Tối hôm đó nàng nằm úp trên giường, ta mới tò mò hỏi nàng tại sao chỗ đó lại có một nốt ruồi son a? Mộc Mộc, trong lòng nàng biết là được rồi ,đừng nói ra nhé! – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
Bốn phía là ồ lên, kháo! Ý của tên gia hỏa này là hắn đã ấy ấy Mộc Vũ rồi sao?
-Ngươi…ngươi… - Mộc Vũ đột nhiên đứng bật dậy, trên mặt không chỉ là vẻ phẫn nộ mà còn có cả kinh hãi, tên vương bát đản này làm sao biết trên mông của nàng có nốt ruồi son chứ? Việc bí mật như vậy đến cả những người ở cùng phòng kí túc với nàng cũng không biết, rốt cuộc tên vương bát đản kia từ đâu mà biết được?
-được rồi, Mộc Mộc, bất luận có thể nào thì việc này cũng là lỗi của ta, bất quá nàng cũng có chỗ không đúng, nàng có thể nói ta cả thèm chóng chán, không chịu trách nhiệm đối với nàng, nhưng nàng không thể nào đi khắp nơi rêu rao ta là kẻ trộm đồ được, như vậy không chỉ tổn hại thanh danh của ta mà còn tổn hại đến cả nàng nữa, nếu người ta biết nàng yêu một tên trộm thì sau này nàng làm sao có mặt mũi đi gặp người khác nữa chứ? – Đường Kim lại bắt đầu cảm khái:
-Còn nữa, Mộc Mộc, ta hi vọng nàng hiểu, tuy rằng ta có chút hoa tâm nhưng ta tuyệt đối không phải loại có mới nới cũ, cho nên ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm với nàng.
-Ê, ngươi có biết xấu hổ không vậy? cư nhiên còn đòi trái ôm phải ấp!
-Đúng vậy, Đường Kim ngươi chính là Trần Thế Mĩ, đồ không biết xấu hổ.
-Đường Kim, ngươi dám làm như thế với Mộc Vũ, chúng ta sẽ không tha cho ngươi…
-Đường Kim, tên tiện nam nhà ngươi sau này đừng có gặp Mộc Vũ nữa…
… C
ả đám nữ sinh đều mắng cho Đường Kim máu chó đầy đầu, nhìn bề ngoài như là đang nói giúp cho Mộc Vũ, bất quá lúc này Mộc Vũ lại đang khóc không ra nước mắt, bọn họ nói như vậy nghe có vẻ đang đứng về phía nàng nhưng trên thực tế thì lại là đang gián tiếp công nhận lời Đường Kim nói là sự thật.
-Ta không có quan hệ gì với hắn hết! – Mộc Vũ cuối cùng cũng lớn tiếng gào lên, sau đó tức giận đùng đùng chạy ra khỏi căn tin.
-Haizz, Mộc Vũ, đợi chúng ta với…
-Mộc Vũ, đừng kích động…
Cả đám nữ sinh vội vã đuổi theo, thấy một màn này những người khác đề càng tin tưởng Đường Kim và Mộc Vũ thật sự đã từng có quan hệ thân mật kia, mà lần này Đường Kim bị bêu xấu là ăn trộm quá nửa là do Mộc Vũ muốn báo thù hắn.
-Mẹ nói, tên vương bát đản này nên bị sét đánh chết mới phải! – vô số nam nhân trong lòng đều thầm nguyền rủa Đường Kim, nhất thời không còn ai có tâm tình mà gây chuyện tiếp nữa, mọi người đều lần lượt rời đi, lặng lẽ về phòng thay quần áo.
Khung cảnh hỗn loạn trong căn tin dần dần lắng xuống. lúc này những thành viên của đội đặc công Hắc Phượng đều dùng ánh mắt khá là kì dị nhìn Đường Kim, bạn trai của đội trưởng thật là lợi hại, dám ở trước mặt nàng nói chuyện yêu đương với nữ nhân khác.
Lúc này đến cả Lạc Phỉ Phỉ đều có chút hiếu kì hỏi:-Lão công, chàng thực sự sớm đã quen biết nàng ta sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận