Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 793: Nội tình của ngươi ta rất rõ ràng.

-Thân ái à, nàng đúng là càng ngày càng thông minh. – Đường Kim lười biếng nói, vừa rồi lúc vẫn chưa ra ngoài nàng đã nói với hắn, Lạc Chí Thiện kiểu gì cũng sẽ đợi sẵn ở trước cổng.
Diệp Tử Vận cười ngọt ngào một cái với Đường Kim, bộ dáng vô cùng vui vẻ, sau đó mới quay sang nhìn Lạc Chí Thiện, dùng ngữ khí bình tĩnh nói:
-Lạc tiên sinh, ta nghĩ giữa chúng ta không có cơ hội để hợp tác đâu.
-Diệp tổng, mọi việc cần gì phải nói tuyệt tình tình như thế? – Lạc Chí Thiện khẽ cười một cái:
-Đương nhiên nơi này cũng không phải là chỗ thích hợp để bàn chuyện làm ăn, bây giờ cũng tới bữa trưa rồi, không bằng ta làm chủ mời Diệp tổng một bữa cơm đi.
-Lạc tiên sinh, ta đã nói rất rõ ràng rồi, ta không có hứng thú hợp tác với ngươi. – Diệp Tử Vận nhàn nhạt nói:
-Thuận tiện khuyên ngươi chân thành một câu, mau rời khỏi Ninh Sơn đi, nơi này không thích hợp với ngươi.
-Diệp tổng, ta nghĩ nơi này rất thích hợp với minh, trên thực tế thì đây là nơi ta phát triển thuận lợi nhất. – Lạc Chí Thiện vẫn tươi cười, xem ra hắn vẫn tự tin mười phần:
-Nếu Diệp tổng đã không có thời gian ăn cơm vậy thì ta sẽ nói thẳng, ta hi vọng Diệp tổng sẽ bán lại mảnh đất vừa rồi cho ta với giá 30 triệu, chỉ cần sang tay một cái đã kiếm được 10 triệu, vụ làm ăn này một chút cũng không thiệt a.
Diệp Tử Vận còn chưa lên tiếng thì Đường Kim đã không nhịn được nữa:
-Ta nói thân ái à, tên gia hỏa này nói nhiều như vậy hay là trực tiếp làm thịt hắn đi.
-Chồng, sao hôm nay chàng lúc nào cũng chỉ muốn làm thịt người khác thế? – Diệp Tử Vận có chút cạn lời.
-Hôm nay ta có chút thượng hỏa. – Đường Kim bực bội nói.
-Thượng hỏa? – Diệp Tử Vận khẽ ngẩn ra, sau đó không biết là nghĩ đến cái gì mà sắc mặt nàng bỗng ửng hồng, không tiếp tục truy vấn nữa mà nhẹ nhàng nói:
-Việc này vẫn là để ta tới xử lý đi, chúng ta vừa mới mua được đất với giá thấp xong, nếu đối thủ cạnh tranh đột nhiên chết thì sẽ gây ảnh hưởng không tốt.
-Kì thực chẳng có gì là không tốt cả, nhưng mà nếu nàng đã muốn xử lý thì giao cho nàng vậy. – Đường Kim cũng không kiên trì, nếu Diệp Tử Vận đã muốn tự mình giải quyết thì cứ để cho nàng giải quyết.
Thấy hai người Đường Kim và Diệp Tử Vận cứ thấp giọng to nhỏ với nhau, Lạc Chí Thiện không nhịn được lại lên tiếng:
-Diệp tổng, về phương diện giá tiền có thể thương lượng được, ta hi vọng cô hiểu rằng ta rất có thành ý.
-Chẳng có gì có thể thương lượng hết, ta không có ý định bán lại mảnh đất này. – Diệp Tử Vận cười nhạt một tiếng:
-Lạc tiên sinh, người ngay không nói lời gian, nội tình của ngươi ta rất rõ ràng, nhưng mà nội tình của ta ngươi một chút cũng không biết, ta khuyên ngươi đừng có lãng phí thời gian ở đây nữa.
Quay đầu nhìn Đường Kim, Diệp Tử Vận lại cười ngọt ngào:
-Chồng, hay là chúng ta cũng nhau đi ăn trưa đi.
-được. – Đường Kim gật đầu.
Hai người cũng không thèm để ý tới Lạc Chí Thiện mà trực tiếp ngồi lên chiếc Audi, rất nhanh đã rời đi.
Lần này Lạc Chí Thiện cũng không tiếp tục dây dưa, đợi chiếc Audi của hai người đã biến mất khỏi tầm mắt, sắc mặt hắn mới bắt đầu trở nên âm trầm.
-Nữ nhân không biết thức thời. – Lạc Chí Thiện âm trầm hừ lạnh một tiếng.
-Lạc tổng, bây giờ chúng ta nên làm gì? Hay là chúng ta để cho họ trực tiếp hủy bỏ kết quả đấu giá? – Tôn Thanh nhẹ giọng hỏi.
Sắc mặt Lạc Chí Thiện vẫn rất âm trầm, hắn lắc đầu nói:
-Không được, kết quả đấu giá lần này không thể hủy bỏ, nữ nhân kia cướp đi mảnh đất ấy ngược lại lại có lợi cho chúng ta, đến lúc đó cho dù có người phát hiện ra vấn đề thì cũng không liên quan tới chúng ta, chúng ta chỉ cần lấy lại mảnh đất kia từ trong tay cô ta là được, sau đó thì cho dù có ai truy cứu việc này chúng ta cũng không cần phải lo lắng.
-Việc này vẫn là giao cho Mãnh Tử làm đi? – Tôn Thanh không nhịn được hỏi.
-Không sai, có một vài người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, không dùng biện pháp mạnh bọn họ còn không biết sợ! – Lạc Chí Thiện hừ lạnh một tiếng:
-Nếu đã như vậy thì cứ để Mãnh Tử cho cô ta biết tay đi.
-Lạc tổng, hay là chúng ta tiếp tục điều tra rõ lại lịch của Diệp Tử Vận đã? Hiện tại chúng ta vẫn chưa điều tra được gì, Diệp Tử Vận cứ giống như thiên thạch đột nhiên rơi xuống Ninh Sơn vậy, còn có, lúc đấu giá tình huống rất quỷ dị, lúc đó chúng ta cũng giống như đột nhiên phát bệnh, không thể lên tiếng cũng không thể động đậy, điểm này rất bất thường. – Tôn Thanh có chút lo lắng:
-Ta nghĩ lần này chúng ta nên cẩn thận một chút mới tốt, nếu không làm không tốt lại giống như mấy tháng trước bị ăn quả đắng ở Lạc Bắc.
-Cô cho rằng ta không tiếp thu lần giáo huấn đó sao? Nhưng lần này chúng ta không thể cẩn thận, để có được mảnh đất đó ta đã chi ra tất cả phí dụng lên tới cả trăm triệu, ta cũng biết là lần trước ở Lạc Bắc chúng ta đã lỗ rất thảm, nếu như hạng mục lần này vẫn không thành công, thì chúng ta sẽ phải triệt để phá sản, vĩnh viễn không có ngày trở mình! – trong mắt Lạc Chí Thiện xẹt qua một tia hung ác:
-Ta không quản được nhiều như thế, quản nữ nhân kia có lai lịch gì, mảnh đất này ta nhất định phải tới tay.
Khẽ dừng một chút, Lạc Chí Thiện mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngữ khí cũng hòa hoãn đi không ít:
-Tiểu Thanh, cô yên tâm, ta tự biết chừng mực, tuy rằng chúng ta không thể điều tra được thân phận của Diệp Tử Vận, nhưng ta có thể xác định rằng cô ta ở Ninh Sơn không hề có chút tiếng tăm nào, hơn nữa theo ta được biết cả thị trường Ninh Sơn chỉ có một nữ nhân không thể trêu vào đó là Tần Khinh Vũ của tập đoàn Hoàng Kim, nhưng mà nghiệp vụ trung tâm của tập đoàn Hoàng Kim đã bắt đầu di rời tới tỉnh thành, thị trường ở đây vừa hay chúng ta có thể tới tiếp quản.
-Vậy được, ta gọi điện cho Mãnh Tử, để hắn đi làm chuyện này. – Tôn Thanh nhẹ nhàng gật đầu.
Lạc Chí Thiện khẽ gật đầu, trong lòng thì âm thầm bất chấp, Lạc Chí Thiện hắn xong pha từ bắc tới nam, trải qua bao nhiêu sóng gió, hắn không tin sẽ phải lật thuyền ở địa phương nhỏ bé như Ninh Sơn này.
Lúc Lạc Chí Thiện đang tính kế Diệp Tử Vận thì nàng lại đang cùng với Đường Kim bước vào một quán ăn, quán ăn tư phòng Tương Phi.
Hai năm trước Đường Kim đã từng tới đây một lần, trong ấn tượng của hắn thì mùi vị đồ ăn ở đây cũng không tệ, hơn nữa nơi này hắn còn có cả một người quen, đó chính là muội muội của Tiểu Đậu Nha, Tiếu Ngọc Khiết, đương nhiên Tiếu Ngọc Khiết có còn làm ở đây nữa hay không thì hắn cũng không rõ.
-Đường Tinh ca? – một tiếng hô kinh hỉ vang lên, Đường Kim không tự giác được ngẩn ra, thanh âm này sao giống Tiểu Đậu Nha thế?
Quay đầu nhìn một cái, phía xa có một thiếu nữ đang ngồi, đó chẳng phải là Tiểu Đậu Nha sao? Mà đang ngồi cùng với nàng còn có hai thiếu nữ nữa, hai người kia vẫn còn đang mặc đồng phục của phục vụ, một người chính là Tiếu Ngọc Khiết, còn người còn lại thì giống Tiếu Ngọc Khiết đến bảy phần, thật ra Đường Kim cũng biết nàng, nàng cũng là một muội muội của Tiểu Đậu Nha, Tiếu Ngọc Tịnh.
-Đường Tinh ca, anh tới đây ăn cơm sao? – Tiểu Đậu Nha đã đứng dậy đi tới trước mặt Đường Kim, có chút ngại ngùng nói:
-Thật xin lỗi a, Đường Tinh ca, ta vốn nên nấu cơm cho anh, nhưng mà Ngọc Khiết lại gọi gấp cho ta để ta tới đây…
-Ờ, không sao, ta cũng không có ý định về đó ăn cơm. – Đường Kim ngắt lời Tiểu Đậu Nha, sau đó có chút buồn bực hỏi;
-Hai muội muội của muội đều đi làm ở đây à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận