Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1248: Làm người thực không nên quá rộng rãi

Đường Kim vừa mới nuốt một miếng thịt kho thì liền nghe thấy tên gia hỏa này khiêu chiến, chỉ là hắn không thèm nhìn nam sinh định khiêu chiến với hắn này, mà chỉ cảm khái một câu với Tần Thủy Dao:
-Cô Ngốc, ta thấy nàng không phải là Thánh Thủy chi thể, là Họa thủy chi thể thì đúng hơn, nàng thiên sinh là một hồng nhan họa thủy mà.
Cũng khó trách Đường Kim lại cảm khái như vậy, hăn rất ít khi tới đại học Yến Kinh, hơn nữa mỗi lần đi lại đều rất vội vàng, nhưng mà cho dù hắn có ở lại một thời gian rất ngắn thì lần nào hắn cũng gặp phải phiền toái, không thể không nói, mục tiêu Tần Thủy Dao thực sự quá bắt mắt.
-Ngươi mới là họa thủy ấy. –Tần Thủy Dao lườm Đường Kim một cái:
-không đúng, ta thấy ngươi không phải họa thủy, ngươi nhất định là do chuột biến thành, cho nên mới bị người người đuổi đánh, nếu không thì tại sao lúc ta ở một mình rất yên lành mà mỗi lần ngươi xuất hiện thì đều có chuyện đây?
Thực ra thì lấy tiêu chuẩn hồng nhan họa thủy mà nói, Tần Thủy Dao tuyệt đối có thể xưng là họa thủy, chỉ bất quá nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
Còn về tại sao cứ những lúc như thế này lại có người tới tìm phiền toái, thật ra nguyên nhân rất đơn giản, Tần Thủy Dao dù sao cũng là nữ sinh, hơn nữa còn là nữ sinh khá bạo lực, những nam sinh kia tới tìm phiền phức thường không chiếm được tiện nghi, làm không tốt bị Tần Thủy Dao đánh cho một trận thì thật là mất mặt, tuy bọn họ thấy mình giỏi đánh nhau hơn Tần Thủy Dao, nhưng lẽ nào lại thật sự đánh nhau với nàng sao?
Cho dù đánh nhau, có thắng cũng chẳng vinh quang.
Bất quá không thể khi dễ Tần Thủy Dao không đại biểu không thể bắt nạt vị hôn phu của nàng, Đường Kim rất ít ở lại đây, nếu không chắc mỗi ngày đều sẽ có người tìm hắn hỏi thăm mất, đám người này không dễ gì gặp được Đường Kim, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội dẫm đạp hắn trước mặt mỹ nhân rồi.
-Cô Ngốc, nàng quen biết đám ngu ngốc này không? – Đường Kim lúc này mới liếc qua nam sinh kia một cái, người này tướng mạo không tệ, ít nhất là bản thân hắn sẽ tự cảm thấy mình rất đẹp trai, nhìn bộ dáng vênh mặt ưỡn ngực kia của hắn, hiển nhiên là rất tự tin.
-Không quen biết. – Tần Thủy Dao hời hợt đáp.
-Sao nàng có thể không quen biết chứ, cô ngốc và kẻ ngốc không phải đều cùng ngốc sao? – Đường Kim làm bộ không tin:
-Hắn thật không phải là con của bà gì, chị của bố, em của bà ngoại vị thúc thúc ngốc trông nhà cho nhà nàng sao?
-Đường Kim chết bầm, ngươi mới là đồ ngốc ấy. – Tần Thủy Dao nhất thời nổi nóng:
-Ngươi đừng nói linh tinh nữa, ăn cơm đi.
-Ờ, được rồi, ăn thì thì ăn, người lấy ăn làm đầu, ăn là quan trọng nhất. – Đường Kim khẽ gật đầu rồi lại tiếp tục cúi đầu đánh chén, từ đầu chí cuối căn bản đều không thèm để ý tới nam sinh kia.
Tần Thủy Dao cũng không để ý tới nam sinh dũng cảm tới khiêu chiến kia, tên gia hỏa đáng thương đó cứ như thế bị cặp vợ chồng Đường Kim triệt để coi như không khí, thật ra cũng không phải là không khí, bởi vì hắn vẫn bị Đường Kim mắng một câu.
Đường Kim và Tần Thủy Dao đều tập trung ăn cơm, vì thúc đẩy tiêu phí, hai vị cao thủ Nguyên Anh cũng không có tích cốc, vẫn ăn cơm bình thường để cống hiến cho sự phát triển kinh tế của đất nước.
Còn tên gia hỏa bi kịch kia thì đứng ngơ ra một bên, không biết phải làm gì, lúc này hắn tiến thoái đều lưỡng nan.
-Lão đại, cố lên, ta ủng hộ ca!
-Lão đại, lên đi, đấm chết tên gia hỏa kia, mỹ nữ thuộc về ngươi.
-Anh bạn kia, xoắn rồi à?
-Huynh đệ, đánh đuổi ngoại địch, bảo vệ hoa khôi trường, nhiệm vụ vĩ đại này giao cho ngươi đấy.

Bốn phía bắt dầu lên tiếng, người đầu tiên là bạn cùng phòng với thanh niên kia, còn về những người phía sau đều là hóng hớt kích động để xem kịch hay, thời đại bây giờ ai cũng thích xem trò vui, chỉ cần bản thân mình không tham gia trong đó, người khác muốn thế mẹ nào thì thế.
Đám người này nhìn giống như cổ vũ nhưng lại chẳng khác gì đang thúc giục gây áp lực lên thanh niên kia cả, thanh niên kia vốn đã hơi xoăn xoắn rồi, nhưng hiện tại trèo lên lưng hổ khó xuống được, bây giờ mà rụt cổ thì đừng nói là tán hoa khôi, sau này sợ rằng có gấu còn khó.
Bất đắc dĩ, hắn đành tiến lên một bước, tới gần Đường Kim hơn, lớn tiếng nói:
-Ta muốn…
-Cầm lấy đi. – tên gia hỏa kia vừa mới phun ra hai chữ thì Đường Kim đã có phản ứng, hắn lấy một đĩa cơm đưa cho tên kia, bên trong đĩa còn một ít cơm thừa:
-Ờm, sau này đừng tới đây xin ăn nữa, nơi này không phải ai cũng rộng rãi như ta đâu, ngươi xem ở đây nhiều người như vậy mà đám quỷ keo kiệt kia không ai cho cơm ngươi cả? ai dà, cái trường học này tác phong của sinh viên không tốt nha, gì mà toàn người keo kiệt…
Cử động của Đường Kim mới đầu làm mọi người cảm thấy khá nghi hoặc, nhưng sau khi nghe lời vừa rồi của hắn, mọi người mới minh bạch, những người này đầu tiên là trừng mắt há mồm, sau đó là cũng nhau phẫn nộ biểu lộ thái độ, tên gia hỏa này thật khinh người quá đáng.
Hắn coi người khác là ăn xin, dùng cơm thừa bố thí cho tên gia hỏa kia thì cũng thôi đi, đằng này hắn còn không quên công kích tất cả những người ở đây, đến cả trường đại học số 1 Hoa Hạ, đại học Yến Kinh cũng bị hắn lôi vào.
-Ta không phải xin cơm. – nam sinh kia sắc mặt đen kịt, tức tối hét lớn.
Tên gia hỏa này vừa hét một tiếng thì cả căn tin lập tức liền yên lặng hơn không ít.
-Không phải xin ăn? Vậy ngươi cứ đứng nhìn hai chúng ta ăn cơm làm gì? – Đường Kim mặt đầy kinh ngạc, một giây sau hắn mới làm bộ sực tỉnh:
-Ồ, Ta hiểu rồi, ngươi chỉ cần tiền ăn cơm thôi phải không? Được, cho ngươi tiền này, con người ta rất là rộng rãi hào phóng nhé.
Dứt lời Đường Kim móc túi lấy ra một đồng tiền xu đưa cho tên gia hỏa kia:
-Cầm lấy đi, từ từ mà tiêu nhá.
Khinh người quá đáng!
Vô số người trong lòng thầm mắng, cho dù là cho ăn xin cũng không đến nỗi như thế, một tệ bọ mà còn bảo tên gia hỏa kia từ từ tiêu, nếu trên đường mà dám nói thế với ăn xin chắc tám phần sẽ trở thành công địch của cái bang, những người ăn xin nhất định sẽ tụ tập lại đập cho hắn một trận, cho hắn biết ăn xin cũng không dễ trọc đâu.
-Đệch, lão tử muốn cái mạng của ngươi. – thanh niên kia cuối cùng cũng mất hết lí trí, hét lơn một tiếng, một quyền đấm về phía Đường Kim.
Đối với sự bạo phát của người này, mọi người xung quanh đều không cảm thấy kì quái, người đất cũng có 3 phần hỏa khí, ai bị ô nhục như thế cũng đều khó mà nhịn được, càng quan trọng hơn là trước mặt bao nhiêu người, trước mặt Tần Thủy Dao bị nhục mạ, nếu như còn nhịn được thì tuyệt đối không phải là người nữa, mà là nhẫn giả cấp ô quy, không, phải là cấp thần quy rùa rụt cổ mới đúng.
Chỉ tiếc là tên gia hỏa này đã chọn nhầm đối tượng, chỉ thấy Đường Kim tuy ý cầm một cái đĩa lên, mặc kệ đồ ăn thừa bên trong, phát sau mà tới trước, đập cái bụp vào mặt thanh niên xấu số.
-Làm người không được quá rộng rãi . – Đường Kim cảm khái:
-Sau này ta sẽ không đối tốt với ăn mày thế nữa.
Bất quá tên gia hỏa kia không nghe được những lời này nữa, chỉ thấy hắn hét thảm một tiếng rồi ngã lăn xuống đất, trực tiếp hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận