Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1042: Bạn trai nào của cô?

-Lão công. – thanh âm dịu dàng truyền vào tai Đường Kim, một tiên nữ mặc quần áo hộ sĩ xuất hiện trước mặt hắn, chính là Kiều An An.
-Thất tiên nữ, sao nàng lại tới đây làm rồi? – Đường Kim hơi có chút kinh ngạc, tuy Kiều An An hiện tại làm hộ sĩ ở bệnh viện này nhưng chẳng phải nàng làm ở khoa nhi sao?
Thật ra thì Kiều An An rất là thích trẻ con, năm đó phải rời khoa nhi là do kĩ năng tiêm của nàng không ổn, nhưng từ sau khi trở thành tu tiên giả, tiêm cho tiểu hài tử trở nên đơn giản như cơm bữa, cũng chính vì thế sau khi lên tỉnh thành, nàng lại trở về khoa nhi làm việc.
-Nhị ca mời ta tới, huynh ấy có chút lo lắng. – Kiều An An nhẹ nhàng giải thích:
-Bất quá, lão công, chàng không cần quản ta, tuy rằng ta còn chưa biết ở đây xảy ra chuyện gì nhưng chàng cứ yên tâm xử lí mọi việc đi.
-Yên tâm đi, chuyện nhỏ mà thôi. – Đường Kim nhìn một nam tử cao lớn khác trong phòng nói.
Nam tử này chính là nhị ca của Kiều An An, Kiều Gia Thịnh, cũng chính là đặc công của Tiềm Long, hơn nữa thân phận trong Tiềm Long cũng rất cao, hành động tối qua của Đường Kim cuối cùng cũng kinh động đến hắn.
-Ừ, vậy ta còn có việc đi trước. – Kiều An An hon nhẹ lên má Đường Kim một cái rồi rời đi, mà mấy người Trần Tuyết , Lý Uyển Kiều vừa mới đi vào nhìn thấy một màn này liền tức giận không thôi, tên gia hỏa hoa tâm Đường Kim lại dụ dỗ thêm được một người nữa?
Các nàng vốn định lên tiếng mắng nhưng khi Kiều An An đi tới trước mặt, thấy khí chất và dung mạo như tiên nữ của nàng, lại có làn da tốt đến không thể nào hình dung thì mọi người đều ngẩn ra, lời đến miệng cũng không thể thốt ra được.
Chỉ là ngay sau đó các nàng lại cảm thấy khó hiểu, tên gia hỏa Đường Kim rốt cuộc là ai, sao có thể dụ dỗ được từng nàng từng nàng đều xinh đẹp như vậy? lần này đến cả Lý Uyển Kiều đều tin tên gia hỏa Đường Kim lúc đó thực sự là thật tâm chê mình không xinh.
-Đường Kim, cậu tới rồi. - Kiều Gia Thịnh đi tới trước mặt Đường Kim, khẽ mỉm cười một cái.
-Phân bộ Tiềm Long ở Minh Hồ thị hiện tại do ông phụ trách? – Đường Kim tùy tiện hỏi, thanh âm của hắn không lớn, chỉ có mình Kiều Gia Thịnh nghe được.
Kiều Gia Thịnh khẽ gật đầu:
-Ừ,. Hiện tại bên này là do ta phụ trách, nói ra thì ta cũng là gián tiếp nhờ có lực lượng của cậu, bên trên cảm thấy nên để ta phụ trách thì sẽ tránh được khả năng xung đột với cậu.
-Ông tự mình tới đây là muốn hỏi chuyện tối qua sao? – Đường Kim hỏi.
Kiều Gia Thịnh gật đầu:
-Số người trên danh sách kia của cậu ta cơ bản đều đã bắt lại, nhưng có mấy người không ở Minh Hồ thị cho nên vẫn đang trong quá trình truy bắt, chỉ có vấn đề là chúng tă không biết nên hỏi gì từ bọn họ nên lúc thẩm vấn không biết phải bắt tay từ đâu.
-Ông có từng nghe nói đến một tổ chức tên là Hắc Võng? – Đường Kim hỏi.
-Hắc Võng? – Kiều Gia Thịnh khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi lắc đầu:
-Ta đối với cá tên này không có chút ấn tượng.
-Những người ta để các ông bắt kia đều là thành viên của Hắc Võng, bất quá đại bộ phận bọn họ chỉ là thành viên cấp thấp nhất mà thôi, thậm chí còn không biết đến cái tên Hắc Võng. – Đường Kim cũng không giấu diếm:
-Hiện tại ta còn chưa xác định được tổ chức kia lớn như thế nào, trước tiên các ông thử điều tra xem có thể từ trong miệng bọn họ lấy được chút tin tức hữu dụng nào không.
-Không thành vấn đề, ta sẽ xử lí thỏa đáng. – Kiều Gia Thịnh lập tức đáp ứng.
Trầm ngâm một lát, Đường Kim lại đem tin tức có được từ trong miệng Liễu Mai nói cho Kiều Gia Thịnh, cuối cùng mới bổ sung:
-Nếu như Hắc Võng thực sự lợi hại như thế thì các ông phải cẩn thận một chút, tốt nhất là chuyên môn thìm người phụ trách điều tra mảng này, đồng thời bảo bọn họ khi gặp nguy hiểm đều có thể trực tiếp liên hệ với ta, bất kể bọn họ ở đâu ta cũng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tới ứng cứu.
-Được. – trong mắt Kiều Gia Thịnh lập tức lướt qua một tia hưng phấn, hắn không ngại làm việc cho Đường Kim, chỉ sợ Đường Kim không cần hắn giúp thôi.
-Cứ như vậy đi, bảo người của ông rút hết đi, hiện tại có lẽ Mộc Vũ đã an toàn rồi. – Đường Kim thấp giọng nói, Liễu Mai và Hồ Nguyên Hải đều đã chết, tên sát thủ kia cũng chết rồi, theo Liễu Mai nói thì chỉ có ba người bọn họ biết Mộc Vũ nhất định phải khử, bọn họ không dám đem tình huống này báo lên trên, hiện tại ba người đều chết cả rồi, Mộc Vũ tất nhiên là sẽ an toàn.
Kiều Gia Thịnh gật đầu đáp ứng, không đến một phút sau tất cả đặc công của Tiềm Long đều rời đi, đương nhiên bao gồm cả Kiều Gia Thịnh. Hiện tại trong phòng bệnh chỉ còn lại Đường Kim, Mộc Vũ và Trần Tuyết các nàng.
5 cặp mắt cùng nhìn chằm chằm vào Đường Kim nhưng không ai lên tiếng, bầu không khí trong phòng nhất thời trở nên khá quỷ dị.
-Các người nhìn ta như vậy làm gì? Ngắm soái ca cũng phải trả tiền đó. – Đường Kim khẽ ngáp một cái rồi vươn tay ra:
-Một trăm tệ một lần, đưa tiền đây, không đưa không được nhìn.
-Ngươi mà cũng đẹp trai á? – Mộc Vũ không thể nhịn được nữa:
-Êi, có phải là ngươi nên cho chúng ta một lời giải thích không?
-không sai, mau cho Mộc Vũ một lười giải thích, vừa rồi nữ hộ sĩ xinh đẹp kia là ai? Chúng ta đều nhìn thấy nàng hôn ngươi rồi đó! – Lý Uyển Kiều cũng ý kiến.
-Ờ, Cô cũng nói là nên giải thích cho Mộc Vũ, vậy đợi lúc chúng ta ở riêng ta sẽ nói cho nàng. – Đường Kim một bộ dáng rất tùy ý.
-Đường Kim, ngươi rốt cuộc là ai? Những người vừa rồi là từ đâu tới? ta thấy bọn họ hình như có cả súng. – Trần Tuyết cũng lên tiếng chất vấn.
-Vấn đề này thì thật ra ta cũng không biết, cô thử đi hỏi mấy người vừa rồi xem. – Đường Kim cười hì hì nói.
Trần Tuyết nhất thời tức nghẹn họng, mấy người đó đều đã rời đi, còn tìm ai để hỏi chứ?
-Này, Đường Kim, ta còn một chuyện muốn hỏi nữa, có phải ngươi đã đánh bạn trai của ta không? – Lý Uyển Kiều tựa hồ nhớ tới chuyện gì, tức giận hỏi.
-Bạn trai cô? – Đường Kim kinh ngạc:
-Là vị bạn trai nào cơ?
-Ngươi có ý gì? Cái gì vị bạn trai nào? Ta chỉ có một bạn trai thôi. – Lý Uyển Kiều tức giận nói.
-Ờ, cô không cần nói cái này với ta, dù sao thì ta cũng không phải bạn trai cô, cô có 8 hay 10 người thì liên quan gì đến ta. – Đường Kim chẳng thèm để ý nói;
-Còn về phần cô nói ta đánh bạn trai cô thì chắc là không phải đâu, ta là ngươi yêu hòa bình ghét bạo lực, trong kí ức của ta thì lâu lắm rồi ta không có ra tay đánh người nha.
Ngừng một chút, Đường Kim đột nhiên như nhớ tới chuyện gì đó, lập tức đổi giọng:
-À, phải rồi, hình như có một tên gia hỏa họ Phạm gọi hai bảo tiêu tới đánh ta, bất quá thật tiếc là hai tên bảo tiêu kia bị sự lương thiện của ta cảm động nên đã quay ra đánh lại họ Phạm kia, bạn Lý Uyển Kiều à, tên gia hỏa xui xẻo đó không phải là một trong những bạn trai của cô chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận