Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 976: Thanh thủy xuất phù dung.

Chỉ bằng mỗi thanh âm đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, người nào người nấy đều vô thức quay người hướng về phía nguồn âm phát ra, đến cả Hoa Thiên Dưỡng và Cố Khuynh Thành suýt động thủ cũng không tự giác được mà quay đầu lại.
Vừa nhìn một cái, ai ai cũng không thể nào dời nổi ánh mắt đi nữa.
Đso là một nữ tử mặc váy màu lục nhạt, váy dài che đi tất cả da thịt của nàng, khuôn mặt nàng nhìn rất không chân thực, cho dù không có che mặt nhưng lại giống như được phủ một lớp thủy vụ mờ mờ phía trên, chính lớp thủy vụ này làm mọi người không thể thấy rõ dung nhan của nàng, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra một chút đường nét.
Nhưng chỉ bằng một vài đường nét ấy đã đủ để hấp dẫn tất cả mọi nam nhân, khí chất toát ra từ trên người nàng càng làm cho tất cả mọi người bất luận là nam hay nữ đều bị hấp dẫn cực sâu.
Màu lục nhạt kia làm người ta cảm thấy thanh thuần thoát tục, nhưng trên người nàng lại tỏa ra khí chất cao quý thánh khiết làm cho vô số người đều nổi lên một cỗ ý niệm muốn quỳ bái.
Chỉ một khắc vừa xuất hiện, nữ tử phong hoa tuyệt đại này đã chinh phục tất cả mọi người có mặt ở đây, lúc này một câu bất giác cùng nổi lên trong lòng mọi người, nàng rốt cuộc là ai?
Không ai biết nữ tử này là ai, bởi vì trước đây chưa có ai từng gặp nàng, cho dù là trong truyền thuyết cũng chưa nghe qua trên đời có một nữ tử như vậy.
-Ngươi là ai? – người đầu tiên phá vỡ sự tĩnh lặng là Hoa Thiên Dưỡng, lúc vừa nhìn thấy nữ tử này hắn cũng không tự giác được hít một hơi thật sâu, nhưng rất nhanh đã ý thức được nàng tới là muốn gây phiền toái cho mình nên hắn là người đầu tiên thanh tỉnh lại.
-Người giết ngươi. – nữ tử váy xanh phun ra vài chữ, dứt lời cánh tay phải của nàng nhẹ nhàng vươn ra, cho dù là lúc này thì bàn tay của nàng vẫn hoàn toàn bị lớp lụa của váy che đi.
Giữa lòng bàn tay nàng đột nhiên biến ra mọt vòng tròn nhỏ như bàn tay,vòng tròn kia rất nhanh đã bị dòng nước hồ thánh khiết trong vắt lấp đầy, nhìn bề ngoài giống như trên tay nàng đang xuất hiện một mô hình hồ nước, càng thần kì hơn là rất nhanh sau đó trên mặt hồ đã xuất hiện một phiến lá xen xanh ngát, lá sen rất nhỏ, chỉ nhỏ bằng nửa bàn tay nhưng nhìn bộ dáng non mơn mởn còn đọng đầy hơi nước của nói làm mọi người đều cảm thấy vô cùng mỹ lệ.
Nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc, tiếp theo đó từ bên cạnh lá sen từ từ vươn lên một búp hoa, dần dần lớn lên và nở rộ thành một đóa sen thơm ngát.
Thanh Thủy Xuất Phù Dung!
Một màn này như mơ như mộng, vừa thần kì vừa tươi đẹp, cơ hồ làm mọi người đều trầm mê trong đó, đóa sen màu trắng toát kia hoàn mỹ không tì vết, không nhiễm chút bụi trần, cao quý thánh khiết y như vị tiên tử đang đỡ nó.
Lúc này đây cho dù là Hoa Thiên Dưỡng cũng không tự giác được bị trầm mê vào trong nó, bị thất thần mất mấy giây đồng hồ, mãi đến khi đóa bạch liên kia đột nhiên từ trong mặt hồ bay ra, hơn nữa đang chậm rãi hướng về phía Hoa Thiên Dưỡng thì hắn mới giật mình tỉnh lại, đối phương không phải muốn cho hắn thưởng thức vẻ đẹp của đóa hoa mà là muốn giết hắn.
Hoa Thiên Dưỡng vội vàng vận chuyển chân khí, nữ tử này xuất hiện một cách quá quỷ dị, hơn nữa phương thức công kích lại khá li kì, cho dù trước mắt chưa nhìn ra chút uy lực nào nhưng hắn vẫn phải toàn lực ứng phó.
Nhưng vừa mới vận chuyển chân khí thì Hoa Thiên Dưỡng lập tức đã biến sắc, bởi vì hắn phát hiện không biết tự bao giờ trong người hắn cư nhiên không vận ra nổi một tia chân khí nào nữa.
Hoa Thiên Dưỡng kinh hãi không thôi, hắn đường đường là cao thủ Kim Đan điên phong, trong hơn một ngàn người có mặt ở đây, hắn có thể nói là đệ nhất cao thủ cũng không ngoa, nhưng hiện tại hắn lại không dùng được một chút chân khí nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hoa Thiên Dưỡng mở miệng định nói gì đó, nhưng hắn lại tiếp tục kinh hãi phát hiện bản thân không phát ra được chút âm thanh nào hết, tiếp theo đó thì đến động đậy cũng không thể, rõ ràng đã có người bất tri bất giác âm thầm chế trụ hắn.
Đóa bạch liên xinh đẹp kia vẫn từ từ bay về phía Hoa Thiên Dưỡng, mọi người xung quanh đều nhìn rõ quỹ tích của đóa hoa và nhìn ra mục tiêu của nó, nhưng ngoại trừ Hoa Thiên Dưỡng thì mọi người đều cảm thấy khó hiểu, bay chậm như thế có thể giết người được sao?
Bất quá rất nhanh một nghi vấn khác đã ập tới. Hoa Thiên Dưỡng đang làm gì? Sao lại không có chút phản ứng? lẽ nào đang chờ chết sao?
-Môn chủ!
Mấy người của Cửu Hoa Sơn nhịn không được lên tiếng nhắc nhở, nhưng mà bọn họ rất nhanh đã phát hiện Hoa Thiên Dưỡng vẫn không có bất kì phản ứng nào.
Nhất thời đám người này đều có một loại ảo giác, với phần thắng nắm chắc trong tay, lại cộng thêm bình thường tính khí của Hoa Thiên Dưỡng cũng không tốt nên bọn họ không dám nói gì thêm, chỉ là bọn họ chắc không nghĩ tới hiện tại Hoa Thiên Dưỡng muốn cũng không thể trả lời bọn họ.
Liên hoa từ từ tiếp cận Hoa Thiên Dưỡng mãi đến khi chỉ còn cách cổ họng hắn không tới 10 phân thì chúng nhân mới cảm thấy có gì đó sai sai, bởi vì mãi tới bây giờ Hoa Thiên Dưỡng vẫn không có bất kì phản ứng gì.
Nhưng lúc này cho dù là đám đệ tử Cửu Hoa Sơn có làm ra phản ứng cũng không kịp nữa rồi, bởi vì liên hoa đã tăng tốc, nhanh như thiểm điện phi thẳng vào yết hầu Hoa Thiên Dưỡng.
-Môn chủ!
Mấy đệ tử của Cửu Hoa Sơn kinh hãi đồng thanh hô, mọi người xung quanh thì cảm thấy vừa khẩn trương vừa kích động, lẽ nào Hoa Thiên Dưỡng sắp tèo rồi sao?
Nhưng đúng lúc đóa bạch liên kia chuẩn bị chạm vào yết hầu Hoa Thiên Dưỡng thì nó đột nhiên biến mất, bất quá mọi người rất nhanh liền phát hiện không phải nó biến mất mà là đã đổi vị trí, lúc này đóa bạch liên mỹ lệ dị thường ấy đang lơ lửng trên chốc đầu Hoa Thiên Dưỡng khoảng mười phân.
Cùng với lúc đó, âm thanh thánh thót như tiếng của tự nhiên lại vang lên:
-Ngươi không xứng chết dưới liên hoa của ta.
Mọi người khẽ ngẩn ra, vị tiên tử kia lẽ nào đổi ý rồi, không muốn giết Hoa Thiên Dưỡng nữa?
Nhất thời đám người Cửu Hoa Sơn đều khẽ thở ra một hơi, người của Vân Môn thì có chút thất vọng, nếu như Hoa Thiên Dưỡng chết oan uổng như vừa rồi thì hôm nay chắc chẳng cần phải tỷ võ nữa.
Nhưng đúng vào lúc này thanh âm kia lại truyền vào tai mọi người:
-Thủy ( nước), mới có thể rửa sạch hết tội ác của ngươi!
Vừa dứt lời chúng nhân liền phát hiện đóa liên hoa trên đầu Hoa Thiên Dưỡng bỗng nhiên nổ tung rồi biến thành trăm ngàn cánh hoa, chớp mắt đã lấp đầy bầu trời làm cả không gian trở nên tươi sáng lấp lánh.
Một giây sau những cánh hoa kia đột nhiên hóa thành từng giọt nước, nhất tề bay về phía Hoa Thiên Dưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận