Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 635: Sự nghiệp không như ý của Đồ Long tiểu tổ.

Có điều là thành phố Lạc Bắc, nơi này làm Đường Kim bỗng nhớ tới 1 người, một mỹ nữ mặc quân phục thân hình gợi cảm, trên người luôn có một mùi hoa nhài tự nhiên – Lạc Phỉ Phỉ, hai năm không gặp không biết nàng thế nào rồi nhỉ?
Khẽ do dự một chút, Đường Kim cuối cùng vẫn quyết định nhấc máy, đồng thời còn có ý giả vờ không biết thân phận của đối phương:
-alo, ai đấy?
-Xin hỏi có phải là Đường Kim không? – đầu dây bên kia truyền tới một âm thanh của nữ nhân.
Trong Đồ Long tiểu tổ thì Lưu Đan cũng tính là người cởi mở thích nói chuyện, cho nên Đường Kim cũng khá quen thuộc với giọng nói của nàng, tuy rằng đã hai năm qua đi nhưng Đường Kim vẫn nhận ra giọng của nàng.
-Là ta. – Đường Kim đáp, trong lòng thì cảm thấy có chút mê hoặc, Lưu Đan gọi điện cho hắn làm gì chứ? Còn có tin tức của nàng cũng quá linh thông đi, nhanh như vậy đã biết chuyện hắn trở về rồi.
-Đường Kim, nói như vậy là ngươi thực sự trở về rồi, thật tốt quá, phải rồi, ta là Lưu Đan trong Đồ Long tiểu tổ, ngươi còn nhớ ta không? – sau khi xác nhận đầu giây bên kia xác thực là Đường Kim, Lưu Đan lập tức hưng phấn lên.
-Ờ, nhớ, ta vừa mới về được mấy ngày, cô tìm ta có việc gì không? – Đường Kim đi thẳng vào vấn đề.
-Có chút việc, ngươi còn nhớ Lạc Doãn Hàn không? – thanh âm của Lưu Đan kèm theo chút bi thương:
-Hắn xảy ra chuyện rồi.
-Nhớ, hắn làm sao cơ? – Đường Kim hỏi.
Ấn tượng của Đường Kim với Lạc Doãn Hàn cũng không tệ, nghe nói hắn xảy ra chuyện Đường Kim lập tức kinh ngạc hỏi một câu. Câu hỏi này cũng làm cuộc nói chuyện của Đường Kim và Lưu Đan kéo dài ra thêm nửa tiếng đồng hồ nữa, Đường Kim lúc này mới rõ ràng là hai năm nay kỳ thực không chỉ mình hắn sống khổ sở mà cuộc sống của mấy người khác trong Đồ Long tiểu tổ cũng chẳng như ý chút nào.
Hai năm trước lúc Long Kiếm chi chiến vừa kết thúc thì mỗi người trong Đồ Long tiểu tổ đều nhận được thưởng rất hậu hĩnh không chỉ về vật chất mà còn cả về tinh thần. Hơn nữa danh hiệu Đồ Long tiểu tổ cũng được vĩnh viễn giữ lại, lúc đó mỗi người đều cho rằng những đặc công trong Đồ Long tiểu tổ sẽ trở thành lực lượng trung kiên nhất của Ám Kiếm.
Nhưng trên thực tế thì mọi việc hoàn toàn không như ý muốn, sau khi Ninh Tâm Tĩnh rời khỏi kinh thành về lại Ninh Sơn thì mấy người khác trong Đồ Long tiểu tổ cũng dần dần bị cho ra rìa, cho dù trên danh nghĩa Đồ Long tiểu tổ vẫn tồn tại nhưng hai năm nay thậm chí họ chưa từng cùng nhau chấp hành một nhiệm vụ nào ở bên ngoài cả.
Trừ Tống Oánh tự mình muốn về Ninh Sơn thì những người khác đều tự mình về lại vị trí cũ, trên danh nghĩa thì trở về những phân bộ đặc công kia cấp bậc của học rất cao nhưng lại chẳng có chút thực quyền nào cả, hoàn toàn chỉ có cái mác không mà thôi.
Bọn họ dần dần mới phát hiện là mình đang bị những thành viên khác của Ám Kiếm bài xích, còn về nguyên nhân thì rât đơn giản, mỗi người đều cho rằng ba người bọn họ vận khí tốt nên mới kiếm được nhiều chỗ tốt như thế, thậm trí có người còn cho rằng bất luận là ai tham gia Long Kiếm chi chiến, chỉ cần có Đường Kim và Tống Oánh thì Đồ Long tiểu tổ đều có thể thắng lợi.
Đương nhiên dường như đó không phải là nguyên nhân duy nhất, nghe nói còn một nguyên nhân nữa là bên phía Tiềm Long vì thua cuộc nên rất khó chịu, có người bên Tiềm Long tung tin là sẽ cho Đồ Long tiểu tổ biết mặt, nếu như những người khác trong Ám Kiếm quá thân cận với mấy người của Đồ Long tiểu tổ thì sợ rằng họ sẽ bị liên lụy, chính vì thế cho nên mấy người khác trong Ám Kiếm đều tránh Đồ Long tiểu tổ như tránh tà.
Tóm lại mà nói thì kết quả như vậy tuyệt đối nằm ngoài dự liệu của những người trong Đồ Long tiểu tổ, nhưng thực tế như vậy, họ cũng không thể làm gì hơn, Lưu Đan và Châu Phi cũng chỉ biết quay về đơn vị cũ ở thành phố Lạc Bắc mà thôi.
Hơn nửa năm trước Lạc Doãn Hàn cũng tới thành phố Lạc Bắc, nhưng mà quê hắn thật ra không phải ở đây, sở dĩ hắn đến đây là vì nữ tử tên Tâm Lam kia. ( nữ tử hai năm trước ở trong một thông đạo dưới lòng đất tại kinh thành hát cho đám người vô gia cư nghe).
Lạc Doãn Hàn và Tâm Lam đã thành người yêu chính thức của nhau, quê của Tâm Lam ở thành phố Lạc Bắc, hơn nửa năm trước nàng về quê nên Lạc Doãn Hàn cũng theo nàng về, chỉ là ai cũng không ngờ tới Lạc Doãn Hàn lại gặp phải một chàng kiếp nạn ở đây.
Nhà Tâm Lam chỉ còn mỗi mẹ nàng nhưng mà điều kiện gia đình cũng không tệ, nhà nàng ở một khu dân cư trong thành phố, nhà có một tòa nhà sáu tầng cho thuê, mỗi tháng tiền thuê nhà thu được cũng không ít, sở dĩ nàng phải về quê là do gần đây sức khỏe của mẹ nàng không được tốt, nàng phải về chăm sóc mẹ, nhưng mà nàng không ngờ rằng vừa mới về quê chưa được bao lâu thì đã gặp phải một vụ giải phóng mặt bằng, nhà nàng nằm trong diện phải phá bỏ.
Một tháng trước công ty giải phóng mặt bằng tìm đến cửa và cho một cái giá cực thấp, hai mẹ con nàng tất nhiên là không đồng ý, vài ngày sau thì chúng cho người tới uy hiếp, kết quả là hai người kia bị Lạc Doãn Hàn đuổi đi, qua vài ngày chúng lại điều đến bốn năm người còn cầm theo cả tuýp sắt tới đập phá, dọa dẫm cả khách thuê nhà, Lạc Doãn Hàn nhịn không được đã ra tay đập cho bọn chúng một trận, kết quả là nửa tháng trước trong một đêm nào đó đã có mấy chục người đột kích xông vào nhà.
Lạc Doãn Hàn chưa từng nói với Tâm Lam mình là một đặc công, hắn chỉ nói với nàng mình là một quân nhân xuất ngũ mà thôi, trên người hắn không có đem theo súng, lúc mấy chục người đem theo tuýp sắt đao kiếm đột nhập vào trong nhà thì Tâm Lam và mẹ nàng cũng không hề phát giác, Lạc Doãn Hàn cuối cùng cũng ngăn không được chúng, lần này hắn bị đánh suýt chết, đến tận bây giờ vẫn đang hôn mê trong bệnh viện.
Lưu Đan và Châu Phi sau khi nhận được tin tức trên thì có yêu cầu Ám Kiếm ra mặt nhưng người phụ trách phân bộ Ám Kiếm ở thành phố Lạc Bắc lại chỉ cho hai người một câu trả lời:
-Đây là việc nhỏ, Đồ Long tiểu tổ các người tự xử lí đi.
Bọn họ trực tiếp gọi điện đến tổng bộ thì tổng bộ nói là việc này để cảnh sát xử lý, nhưng mà cảnh sát lại cho họ câu trả lời là không tìm thấy hung thủ, lúc Lưu Đan và Châu Phi muốn tự mình động thủ thì lại không nhận được cấp trên phê chuẩn, mãi đến sáng hôm nay Lưu Đan mới lại gọi về tổng bộ, thế nên Hiểu Hiểu mới nói cho họ biết là Đường Kim đã trở về, việc này để hắn giải quyết đi!
Chính vì thế Lưu Đan mới biết tin Đường Kim đã trở lại và nàng mới quyết định gọi cho Đường Kim, nàng hi vọng Đường Kim có thể ra mặt một chút, cho dù hắn không đích thân ra tay thì cũng có thể yêu cầu với bên trên, tin chắc rằng yêu cầu của hắn sẽ làm cao tầng của Ám Kiếm phải trọng thị.
-Ta càng ngày càng phát hiện Ám Kiếm éo bằng một phần của Tiềm Long. – cúp máy xong Đường Kim không nhịn được cảm khái một câu, năm đó hắn ở Ninh Sơn chỉ giáo huấn một kẻ của Tiềm Long mà kết quả là làm cho bọn chúng kéo cả đám tới tìm phiền phức, nhưng bây giờ một đặc công của Ám Kiếm thiếu chút nữa bị đánh chết mà cao tầng của Ám Kiếm lại nói là để cho cảnh sát xử lí, phong cách làm việc như vậy chẳng trách Ám Kiếm luôn bị Tiềm Long bắt nạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận