Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 962: Cô có thể đền cho ta một tình nhân không?

-Có phải ngươi cảm thấy bài thi tiếng Anh của mình làm không tốt không? Ta nghĩ việc này quá khó tin, đến ta còn làm được, nếu như điểm của ngươi thấp hơn ta ta sẽ cho ngươi 1 vạn tệ để ngươi tìm một cô gái an ủi một chút tâm linh của mình, sau đó muốn nhảy lầu thế nào thỉ nhảy, ta sẽ không cho mọi người cản ngươi. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
Tô Vân Phi lại có chút ảo não, đây là chủ ý quỷ gì chứ? Nhưng sau đó nghĩ kĩ thì thấy nếu như Vương Thành Công thực cùng Đường Kim đánh cược vậy ít nhất trong thời gian ngắn hắn sẽ không nhảy lầu, đây cũng chưa chắc đã không phải là một kế hay.
-Vậy nếu như điểm ta cao hơn điểm ngươi thì sao? – Vương Thành Công hỏi.
Không đợi Đường Kim đáp, Vương Thành Công đã vội nói:
-Không được, ta không thể cược như thế được, nếu như ngươi lại ăn trứng tiếp thì ta thi thế nào chả cao điểm hơn ngươi, điều kiện phải đổi thành điểm của ta phải đủ điểm qua môn và cao hơn ngươi.
-Ok, dù sao thì ta cũng qua môn rồi, nếu như điểm ngươi cao hơn ta thì khẳng định cũng qua môn thôi. – Đường Kim một lời đáp ứng:
-Nếu như điểm của ngươi cao hơn ta thì coi như ta thắng, đến lúc đó ngươi phải giúp ta làm một việc.
-Việc gì? – Vương Thành Công hỏi.
-Ờm, rất đơn giản, ta nghe nói ngày 25 mọi người đều tới trường, tối hôm đó trường còn tổ chức dạ hội, chỉ cần hôm đó ngươi lột đồ chạy quanh trường một vòng, hai tay cầm một băng dôn có 7 chữ. – Đường Kim không nhanh không chậm nói, mọi người xung quanh thì đã bắt đầu huýt sáo hò hét, lột đồ trần chuồng chạy dạo, loại việc náo nhiệt như vậy ai cũng thích xem.
-7 chữ gì? – người hỏi vấn đề này lại không phải Vương Thành Công mà là một nữ sinh tính cách khá bát quái đứng gần đó.
-Ờ, nghe cho rõ đây, 7 chữ đó chính là: Tô Vân Phi yêu Đường Kim nhất! – Đường Kim dõng dạc nói, thanh âm mạch lạc của hắn truyền vào tai tất cả mọi người.
Bốn phía nhất thời trở nên vô cùng huyên náo, Tô Vân Phi tức giận đỏ bừng mặt:
-Đường Kim, em lại hồ nháo cái gì thế?
-Tô lão sư, cô hiểu lầm rồi, kì thực ta nói Tô Vân Phi không phải là tên cô mà là một tiểu tình nhân bí mật khác của ta, tên nàng cũng là Tô Vân Phi, nhưng tuyệt đối không phải cô, thật đó, ta có thể lấy nhân phẩm của ta ra để đảm bảo. – Đường Kim nghiêm túc nói.
Tô Vân Phi vừa bực mình vừa bất lực, tên học sinh cực phẩm này vừa tốt nghiệp đã không còn kiêng nể ai nữa, hiện tại hắn tuyệt đối không còn xem nàng là cô giáo của mình nữa.
-Đệch, con hàng này cũng có nhân phẩm sao?
-Thì thực ta nghĩ hắn nói không sai, có khi tình nhân bí mật kia của hắn thật tên là Tô Vân Phi…
-Vl, không trùng hợp như vậy chứ?
-Không phải trùng hợp, thật ra ý của hắn là Tô lão sư chính là tình nhân bí mật của hắn….
-Đó không phải là giấu đầu lòi đuôi sao?
-Không, đây gọi là bí mật công khai…
… Một đám người đều đang phân phân nghị luận, bây giờ tốt nghiệp rồi, mọi người không còn gì phải xoắn hết, tự nhiên rất nhiều lời đều có thể để Tô Vân Phi nghe thấy, nhất thời mặt nàng nóng bừng lên, muốn giải thích cũng không biết phải giải thích như thế nào, hơn nữa tình huống thế này càng giải thích người ta càng tin.
-Đường Kim, không cần biết em thực sự có một bạn gái tên là Tô Vân Phi hay không, tóm lại là em không thể để Vương Thành Công làm như thế. – Tô Vân Phi cắn răng nói.
-Tô lão sư, cô làm như thế là không đúng, tình nhân bí mật cũng có nhân quyền, hơn nữa ta không làm vậy nàng ấy sẽ tức giận đó, nếu nàng giận dỗi mà không chịu làm tình nhân của ta nữa thì cô có thể đền cho ta một tình nhân khác không? Tốt nhất là phải cùng tên cùng họ đó nha! – Đường Kim cười tít mắt nói.
Tô Vân Phi nhất thời có chút nghẹn họng, nếu theo hắn nói, nàng không đồng ý thì sẽ phải làm tình nhân của hắn sao?
-Đệch, quá vô sỉ!
-Vô sỉ đến cảnh giới cmnr
-Bất quá ta vẫn muốn xem Vương Thành Công chần chuồng chạy maraton a, khẳng định sẽ rất hay đó…

-Đường Kim, ta cược với ngươi! – Vương Thành Công trên lầu cuối cùng cũng làm ra quyết định:
-Bao nhiêu người ở đây đều làm chứng, ngươi không được thất hứa.
Dứt lời hắn liền lùi về phía sau, không tới một phút đã chạy xuống dưới lầu.
-Mọi người nhớ nhé, ngày 25 tập trung đông đủ ở trường để xem Vương Thành Công chần chuồng chạy maraton, ta đi trước đây. – Đường Kim cười hì hì một cái rồi quay người rời đi, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Duy chỉ có Tô Vân Phi vẫn đứng chân chối tại chỗ, nàng bực mình gần chết nhưng không thể làm gì được.

Đường Kim trở lại công viên Ninh Sơn thì không thấy Hàn Tuyết Nhu đâu, chỉ thấy chị gái nuôi chân dài của hắn Đường Thanh Thanh.
-Thanh tỷ. – Đường Kim đi tới bên cạnh, thuận tiện dang tay ôm lấy nàng.
Đường Thanh Thanh trắng mắt nhìn Đường Kim một cái rồi khẽ tránh sang một bên nhỏ giọng nói:
-Tiểu đệ háo sắc, chú ý một chút, nơi này rất nhiều người đó.
-Thanh tỷ, chúng ta quang minh chính đại, có gì mà phải giấu diếm? – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Được rồi, đừng nói linh tinh nữa, tiểu Nhu đưa bé gái kia đi viện rồi, đệ tới đó với cô ấy đi, ta đưa nữ nhân này về cục thẩm vẫn cái đã, để xem rốt cuộc cô ta có phải là mẹ đẻ của bé gái kia không. – Đường Thanh Thanh nhanh chóng nói một câu rồi lập tức áp giải thiếu phụ lúc trước rời đi.
Đường Kim cũng không để bụng, hắn trực tiếp thuấn di tới bệnh viện tìm Hàn Tuyết Nhu, đồng thời còn thấy cả Kiều An An.
-Chồng, chàng tới rồi. – Kiều An An cười thật tươi với hắn một cái:
-Ta cũng sắp tan ca rồi, lát nữa chúng ta cùng đi ăn đi?
-Được đó. – Đường Kim không có ý kiến.
Ba người ở bệnh viện thêm khoảng nửa tiếng đồng hồ nữa, tiểu nữ hài kia vẫn đang phải đi xét nghiệm, Hàn Tuyết Nhu không ở lại nữa, Kiều An An đã an bài một hộ sĩ khác giúp để ý tiểu nữ hài, đại khái khoảng 6 giờ tối, 3 người cùng rời khỏi viện, Đường Kim trái ôm phải ấp, mỗi bên một đại mỹ nữ thiên kiều bách mị làm vô số người đi đường hâm mộ đố kị đến đỏ mắt.
-An An tỷ, lát nữa chúng ta tới quán bar, tỷ đi cùng không? – lúc ăn cơm,Hàn Tuyết Nhu hỏi Kiều An An.
-Không đi đâu, ta không thích quán bar lắm. – Kiều An An lắc đầu:
-Hai người đi đi.
-Vậy được, tối nay tỷ nhớ đi ngủ sớm đó nha, đợi chúng ta về rồi tỷ muốn ngủ cũng không được nữa đâu…. – Hàn Tuyết Nhu cười hì hì nói.
Sắc mặt Kiều An An khẽ đỏ lên, sau đó nhẹ nhàng gật đầu một cái:
-Ừm, lát nữa ta sẽ về.
Ba người ăn cơm xong, Đường Kim đưa Kiều An An trở lại kí túc sau đó mới quay lại bên cạnh Hàn Tuyết Nhu, bất quá lúc này còn chưa đến 8 giờ, cách thời gian tới quán bar vẫn còn nửa tiếng đồng hồ nữa.
-Chúng ta đi dạo phố đi, đi từ từ thôi, có lẽ đến nơi là vừa lúc đó. – Hàn Tuyết Nhu đề nghị.
-Được. -Đường Kim một lời đáp ứng.
Hai người rời khỏi quán ăn, men theo đại lộ Ninh Sơn, từ từ hướng về phía quán bar Mộng Huyễn.
-Ý? Đó không phải là Tiếu Ngọc Đình sao? – Hàn Tuyết Nhu đột nhiên kinh ngạc lên tiếng.
Theo phía ánh mắt của Hàn Tuyết Nhu, Đường Kim nhìn qua bên đó thì thấy phía không xa có một nữ sinh tóc dài mặc đồng phục trường đang đi xe đạp, chỉ nhìn bóng lưng Đường Kim cũng nhận ra nàng chính là Tiểu Đậu Nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận