Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 720: Không ai là không biết Tần tổng

Thu Phong Hàn đưa cho Đường Kim không ít tư liệu về Điền Hàn Sơn, căn cứ theo chỗ tư liệu đó thì Điền Hàn Sơn là người của Tiên môn Âm Sơn phái, trước mắt mới chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kì, vốn là không có việc gì nhưng Điền Hàn Sơn lại vừa mới phản bội sư môn, còn cưỡng hiếp cả một vị sư muội, sau đó hắn trốn ra khỏi tông môn, nghe nói trước khi bị Thu Phong Hàn bắt gặp hắn còn làm nhục không ít nữ nhân khác, chỉ cần có chút nhan sắc thì đều bị hắn nhìn chúng, kẻ này đúng là một tên sắc quỷ mà.
Nếu như một cao thủ phổ thông trong Tiên môn tới Ninh Sơn thì Đường Kim cũng không quá để ý, nhưng người tới lại là một kẻ như thế này cho nên Đường Kim không thể không cẩn thận, ai bảo nữ nhân của hắn đều là mỹ nữ cơ, nếu tên gia hỏa kia mà gặp phải bất kì nữ nhân nào bên cạnh hắn, khẳng định sẽ không bao giờ chịu bỏ qua.
Tuy rằng những nữ nhân bên cạnh hắn đa số đều là cao thủ Tiên môn, nhưng vấn đề là bất luận Đường Thanh Thanh hay Hàn Tuyết Nhu, Kiều An An các nàng đều mới chỉ dừng lại ở Luyện Khí kỳ, nếu như các nàng gặp phải một cao thủ Trúc Cơ kỳ như Điền Hàn Sơn, tuy rằng chạy trốn chắc không có vấn đề gì lớn nhưng như thế đối với Đường Kim mà nói vẫn quá nguy hiểm, hắn không dám mạo hiểm như vậy a.
Đường Kim nhất định phải đảm bảo mọi chuyện không có gì sai sót, vì thế hắn vừa mới dùng tốc độ nhanh nhất để an bài mọi chuyện, đầu tiên là đi tìm Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu, trực tiếp đưa các nàng lên biệt thự trên núi, sau đó tìm cả bốn tiểu ma nữ quay về, dặn chúng không được rời khỏi biệt thự.
Tư chất của Khả Ái Lanh Lợi vô cùng tốt, hai năm nay các nàng đã sớm Trúc Cơ thành công, hơn nữa bốn người cùng liên thủ càng là uy lực vô cùng, có chúng bảo vệ, Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu với cả Diệp Tử Vận chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Bốn tiểu nha đầu bình thường rất thích gây chuyện nhưng những lúc như thế này chúng lại rất hiểu chuyện, đều ngoan ngoãn ở lại trên núi bảo vệ những người khác, điều này làm Đường Kim yên tâm hơn không ít.
Nhưng mà bị động phòng thủ không phải là phong cách của Đường Kim, bây giờ việc hắn muốn làm nhất vẫn là dùng tốc độ nhanh nhất để làm thịt tên gia hỏa kia.
Theo kế hoạch của Đường Kim, Đường Thanh Thanh đã đem ảnh của Điền Hàn Sơn gửi đến điện thoại của tất cả những cảnh sát ở Ninh Sơn, nhưng mà kỳ thực đối với Đường Kim mà nói thì Ninh Sơn tổng cộng cũng có đến vài triệu người, hắn không có đặt nhiều hy vọng lên người những cảnh sát này, sao sánh mà nói thì công ty bảo an Hoàng Kim có khá nhiều bảo an, quan hệ xã hội của những bảo an này cũng không tệ, hơn nữa giới giang hồ, xã hội đen ở Ninh Sơn mới tính là trợ thủ đắc lực nhất của họ.
Sau hai năm, một lần nữa toàn bộ lực lượng của hai giới hắc bạch ở Ninh Sơn lại bị điều động toàn bộ, hai năm trước là vì Đường Kim muốn tìm ra một nhóm sát thủ, nhưng mà lần này mọi việc đơn giản hơn lần trước nhiều, chỉ cần tìm một người mà thôi, chỉ là chỉ có Đường Kim mới hiểu được người này thực ra còn nguy hiểm hơn đám sát thủ hai năm trước rất nhiều.
-Thanh tỷ, bây giờ chúng ta chỉ cần ngồi chờ tin tức thôi. – sau khi an bài ổn thỏa tất cả mọi thứ, Đường Kim cuối cùng cũng thở phào một hơi, sau đó mới ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Đường Thanh Thanh:
-Không bằng chúng ta trước tiên đi xem phim cái đi?
-Tiểu đệ, đệ vẫn còn tâm tình đi xem phim sao? – Đường Thanh Thanh than nhẹ một tiếng:
-Cho dù tiểu Nhu các nàng đều đã an toàn thì hiện tại trong thành phố này vẫn còn rất nhiều nữ nhân chưa được an toàn.
-Thanh tỷ, thân làm một nam nhân chung tình, ta làm sao có thể quan tâm tới nữ nhân khác chứ? – Đường Kim hùng hồn nói.
-Đệ a, lúc nào cũng giỏi lí sự. – Đường Thanh Thanh có chút bất lực, sau đó nàng mới đột nhiên nhớ ra một chuyện:
-Đúng rồi, tiểu đệ, sao đệ không nhờ người lần trước giúp đệ tìm ra kẻ buôn người, có thể cô ấy sẽ giúp đệ tìm được Điền Hàn Sơn đấy.
-Ờ, phải rồi, ta tự nhiên quên mất chuyện này. –Đường Kim ngẩn ra, hắn đúng thật là đã quên mất việc nhờ Hiểu Hiểu giúp đỡ.
Đường Kim không hề do dự mà trực tiếp lấy điện thoại ra gọi cho Hiểu Hiểu.
Vài phút sau hắn thu điện thoại lại, quay sang phía Đường Thanh Thanh:
ầ ố ể ế ồ-Thanh tỷ, lần này chúng ta cuối cùng cũng có thể yên tâm đợi kết quả rồi.
-Tiểu đệ, ta muốn đi dạo quanh phố một chút, nói không chừng lại gặp được Điền Hàn Sơn đấy. – Đường Thanh Thanh rõ ràng là không muốn ngồi một chỗ chờ tin tức.
Đường Kim gật đầu:
-Vậy được, ta đi cùng tỷ.
Đường Thanh Thanh khẽ vùng một cái, rời ra khỏi vòng tay của Đường Kim, sau đó nàng đột nhiên xuất hiện ở vị trí cách đó tận hơn mười mét, nói là đi dạo phố nhưng tốc độ của nàng lại rất nhanh, Đường Kim cũng chẳng còn cách nào khác mà chỉ có thể đuổi theo phía sau, xem ra tối nay không phải là đi dạo phố nữa mà là đi chạy quanh phố cmnr.
… Trên một cây cầu vượt ở phía bắc Ninh Sơn, nơi này có một lão nhân bán khoai lang nướng, lúc này đang có một nam thanh niên tướng mạo xấu xí đứng trong một nơi tối tăm gần đó.
-Cho ta thêm hai củ khoai nướng nữa. – nam thanh niên kia ném ra thêm một đồng 100 tệ cho lão nhân.
-Có ngay. – lão nhân vội vàng đưa khoai cho hắn, sau đó mới tìm tiền trả lại.
-Không cần thối lại, ta hỏi ngươi một chuyện. – nam thanh niên kia vừa ăn khoai vừa nói.
-Được, được, cậu có chuyện gì mau hỏi đi! – lão nhân vô cùng cao hứng đáp.
-Nữ nhân trên cái biển quảng cáo kia là ai thế? – nam thanh niên dường như chỉ tùy ý hỏi.
-Người đó? Đó là Tần tổng, tiểu tử, cậu không phải là mới tới Ninh Sơn chứ? – lão nhân có chút kinh ngạc hỏi.
-Đúng vậy, ta hôm nay vừa mới tới nơi này, nhưng mà trên đường ta thấy không ít biển quảng cáo như vậy, ta thấy nàng rất là xinh đẹp cho nên mới có chút tò mò. – nam thanh niên khẽ gật đầu.
-Ờ, chẳng trách! – lão nhân bỗng nhiên tỉnh ngộ:
-Tiểu tử, người ở đây không ai là không biết Tần tổng cả, cậu nghe qua một câu chưa? Lấy vợ nên lấy Tần Khinh Vũ, chính là để chỉ Tần tổng này đấy, nghe nói nàng là Thiên Nam đệ nhất mỹ nữ đó!
-Nàng tên Tần Khinh Vũ? – trong mắt nam thanh niên kia xẹt qua một tia khác thường:
-Cái tên thật là đẹp!
-Nghe nói Tần tổng còn đẹp hơn cả trong ảnh, nhưng mà ta cũng chưa có gặp qua, nàng còn có một đứa con gái, nghe nói là lớn lên giống y hệt nàng, ta nghe nói hai người đứng cạnh nhau trông như hai chị em sinh đôi ấy. – lão nhân có chút cảm khái, tuy rằng ông ta tuổi cũng không còn nhỏ nữa nhưng khi nói chuyện về mỹ nữ thì đôi mắt vẫn sáng quắc như đèn pha ô tô.
-Ồ, nói như vậy là vị Tần tổng này chính là người bản địa sao? – nam tử thanh niên lại lên tiếng hỏi, trong mắt hắn vụt qua một tia lửa nóng.
-Đó là đương nhiên, hiện tại nàng là tổng giám đốc của tập đoàn Hoàng Kim, nhìn thấy không hả, chính là ở phía đó, tòa nhà sáng nhất kia chính là tòa nhà Hoàng Kim đấy, nghe nói Tần tổng ở trên tầng cao nhất của tòa nhà đó, muốn gặp nàng cũng không dễ a, nghe nói rất nhiều người muốn lẻn vào trong nhưng đều bị bảo an phát hiện. – lão nhân hưng phấn bừng bừng nói.
-Vậy sao? – nam tử thanh niên nhìn vào một tòa nhà cách đó không xa, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất ăn hết hai củ khoai nướng:
-Lão nhân gia, ta đi trước đây!
Vừa dứt lời thì hắn không nhanh không chậm rời khỏi cầu vượt, một lát sau hắn đã tăng tốc rồi biến mất khỏi tầm mắt của lão nhân.
-Lại là một thanh niên muốn đi gặp Tần tổng a! – lão nhân khẽ lắc đầu, bời vì ông ta nhìn thấy phương hướng mà thanh niên kia rời đi chính là hướng về phía tập đoàn Hoàng Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận