Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 655: chúng ta phát triển quá nhanh

Đường Thanh Thanh chưa có trả lời thì trong phòng bỗng truyền tới một tiếng trẻ con khóc, nàng khẽ đẩy cửa ra, tiếng khóc càng lớn hơn, Đường Kim không tự giác được nhìn vào trong sau đó nhìn thấy một đôi nam nữ có chút quen mắt, nam chính là phụ thân của Đường Thanh Thanh – Đường Hạo Nhiên, còn người nữ chính là bà chủ của Hải Dương Thiên Đường – Hải Dương.
Trước mặt Hải Dương, một tiểu nữ hài xinh đẹp đang nằm dưới đất khóc oa oa, dường như là do vừa mới bị ngã.
-Nhân Nhân đừng khóc, tự đứng lên nào… ngoan… tự đứng lên… phải rồi, mau tới chỗ tỷ tỷ đi… - Đường Thanh Thanh vừa vào trong phòng đã bắt đầu đùa vỡi tiểu nữ hài, tiểu nữ hài vừa nhìn thấy Đường Thanh Thanh thì cũng lập tức nín khóc, lồm cồm bò từ dưới đất dậy rồi từ từ đến bên Đường Thanh Thanh nhào vào lòng nàng.
-Thanh Thanh, con về rồi à. – trên mặt Hải Dương lộ ra một nụ cười.
-Đường Kim, cậu về rồi à, mau vào đi! – Đường Hạo Nhiên vừa nhìn thấy Đường Kim thì đã vội vàng đi lên nghênh đón, bộ dáng có chút kích động.
-Ba, không cần phải khách khí với hắn, hắn tự biết đi vào. – Đường Thanh Thanh nói một câu.
-Chào Đường thúc thúc. – Đường Kim cười một cái rồi đi vào trong phòng, lsuc này hắn không cần Đường Thanh Thanh trả lời cũng đã hiểu muội muội của Đường Thanh Thanh chính là tiểu nữa hài bước đi còn chưa sõi kia.
-Tỷ tỷ, chơi.. chơi.. – tiểu nữ hài dùng ngón tay chỉ ra bên ngoài nói.
-Ba, dì, ta đưa Nhân Nhân ra ngoài chơi một lát nhé. –Đường Thanh Thanh đề nghị
-Được, nhưng mà nửa tiếng sau nhớ về ăn cơm đấy. – Đường Hạo Nhiên gật đầu sau đó nhìn Đường Kim:
-Đường Kim, cậu muốn ở đây hay ra ngoài cùng với Thanh Thanh?
-Ta ra ngoài cùng với Thanh tỷ vậy. – Đường Kim vội vàng nói.
Vậy là cứ như vậy Đường Kim vừa bước vào nhà chưa đến 30 giây thì đã lại cùng Đường Thanh Thanh đi ra ngoài, chỉ là lần này còn đem theo một nữ hài tử.
-Thanh tỷ, ta nghĩ là chúng ta phát triển quá nhanh rồi. – vừa vào trong thang máy, Đường Kim đã làm bộ nghiêm túc nói.
-Tiểu đệ chết tiệt, có phải ngươi chiếm được tiện nghi còn giả vờ ngây ngô không? – Đường Thanh Thanh lúc này đang cảm thấy có chút buồn bực, tên tiểu đệ háo sắc này hôm qua hôn nàng, hôm nay ôm nàng lâu như vậy mà còn thấy chưa đủ, giờ lại quay ra nói cái gì mà hai người phát triển quá nhanh?
-Thanh tỷ, lẽ nào tỷ không nghĩ rằng như thế này thực sự là quá nhanh sao? – Đường Kim tỏ ra vô tội:
-Tỷ xem chúng ta này, năm phút trước vừa mới đi vào, bây giờ đi ra đã có thêm một em bé, tốc độ này tuyệt đối là nhanh nhất trong lịch sự.
Đường Thanh Thanh lập tức hiểu ra là nàng hiểu lầm ý của Đường Kim rồi, mặt nàng khẽ đỏ ửng, lườm Đường Kim một cái:
-Tiểu đệ chết tiệt, đừng có đùa kiểu như thế!
-Aizz, bé gái này là do ba tỷ cùng với Hải thiếu phụ kia sinh ra à? – Đường Kim hỏi.
-Đúng vậy, bọn họ đã kết hôn rồi, Nhân Nhân bây giờ cũng đã một năm hai tháng, đáng tập đi tập nói, nó rất thích ta, ngày nào ta về nhà cũng đưa nó ra ngoài đi chơi. – Đường Thanh Thanh giới thiệu tình huống một cách đơn giản, tình huống này cũng không khác mấy với phỏng đoán của Đường Kim.
-Ờ, Ta nghĩ nó lớn lên sẽ thành một nữ sắc lang đấy. – Đường Kim nhìn chằm chằm vào bé gái, nghiêm túc nói.
-Thúc thúc sắc lang! – tiểu nữ hài dùng tay chỉ Đường Kim, phun ra vài chữ.
-Không phải thúc thúc, phải gọi là tỷ phu! – Đường Kim trợn mắt nhìn tiểu nữ hài.
-Tiểu đệ chết tiệt, nói gì đấy hả? – Đường Thanh Thanh khẽ đỏ mặt sau đso dùng thanh âm ôn nhu dỗ dành tiểu nữ hài:
-Nhân Nhân ngoan, gọi ca ca đi!
-Ca ca. – tiểu nữ hài dường như rất nghe lời Đường Thanh Thanh, hai tiếng ca ca cũng kêu rất mượt.
-Gọi ca ca không có kẹo ăn, gọi tỷ phu sẽ có kẹo ăn. – Đường Kim làm động tác giống như ảo thuật lấy a một chiếc kẹo mút:
-Muốn ăn kẹo thì mau gọi tỷ phu đi.
-Tỷ tỷ, kẹo! – tiểu nữ hài trực tiếp hướng Đường Thanh Thanh đòi kẹo.
-Đưa đây! – Đường Thanh Thanh duỗi tay ra.
Đường Kim có chút buồn bực, tiểu nữ hài này vậy mà biết cả chiến lực vu hồi, đúng là khôn ranh voãi.
Không có cách nào, Đường Kim chỉ đành đưa kẹo cho Đường Thanh Thanh, cuối cùng thì Nhân Nhân cũng không phải gọi hắn là tỷ phu mà vẫn có được kẹo.
-Aizz, dùng kẹo dụ dỗ cũng có ngày mất đi hiệu lực. – Đường Kim cảm khái một câu.
Thang máy rất nhanh đã xuống đến dưới lầu, Đường Thanh Thanh cũng lười dây dưa với Đường Kim mà thực tiếp bế Nhân Nhân tới quảng trường nhỏ ở trong tiểu khu, quảng trường này có không ít trẻ con trong khu này đều tới đây chơi, Nhân Nhân lững cha lững chững chạy ra chơi với chúng bạn.
Lúc trẻ con chơi đùa cũng không cần phải quá theo sát, chỉ cần đứng ở phía xa theo dõi là được, lúc này Đường Thanh Thanh cũng chỉ đứng ở gần đó nhìn Nhân Nhân tự ý chơi đùa, Nhân Nhân cũng tự biết thỏa sức mà đùa nghịch, chỉ là thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía Đường Thanh Thanh, mỗi lần thấy Đường Thanh Thanh vẫn đứng đó, nàng lại tiếp tục chơi đùa.
Đợi khoảng mười phút sau, Đường Kim không nhị được tự mình cảm khái, cùng mỹ nữ trông trẻ đúng là việc buồn chán nhất trên thế giới này.
-Đường cảnh quan, lại đưa muội muội đi chơi hả? – một âm thanh có chút quen thuộc truyền tới, chính là tiếng của dì Hoàng vừa nãy gập trong thang máy, chỉ là lần này bên cạnh dì Hoàng còn có thểm một nam thanh niên, người này nhìn bề ngoài khoảng 24-25, bộ dáng khá là thư sinh, ngoại hình không tính là đẹp trai nhưng cũng tạm được, vừa nhìn một cái là biết hắn là loại người khù khờ thật thà, chắc là Hoằng Tử trong miệng dì Hoàng kia rồi.
-Tiểu hài tử thích được người lớn dẫn ra ngoài đi chơi mà. – Đường Kim tiếp lời:
-Dì Hoàng, bà cũng đưa trẻ con ra ngoài đi chơi hả?
Đường Thanh Thanh có chút buồn cười nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống sau đó khẽ lườm Đường Kim một cái, tên tiểu đệ này, ai lại ăn nói như vậy chứ?
-Ta nói tiểu tử này, cậu có việc gì thế? – dì hoàng có chút không vui:
-Ta cũng không quen biết cậu, cậu có cần phải nói móc nói cáy thế không hả?
-Bà như thế là oan uổng cho ta rồi, không phải là bà muốn làm mối con trai mình cho tỷ tỷ của ta sao? – Đường Kim làm bộ ngây thơ vô số tội:-Ta đây là đang giúp tỷ tỷ khảo sát con trai bà đấy.
Không đợi dì hoàng kịp lên tiếng, Đường Kim đã nhìn về phía nam thanh niên kia sau đó đột nhiên nói:
-Đây là con trai bà à?
-Đúng vậy, đây là Hoằng Tử con trai ta, tốt nghiệm nghiên cứu sinh ở đại học Thiên Nam, đang làm trong cơ quan nhà nước, điều kiện này cũng không tồi chứ? – dì hường dường như tưởng là Đường Kim có ý khảo sát con trai mình thật.
-Nhìn cũng khá thật thà, nhưng mà không đủ hiếu thuận. – Đường Kim làm bộ nghiêm túc nói:
-Tỷ ta thích nam nhân hiếu thuận.
-Cậu nói gì vậy? – Trương Hoằng cuối cùng cũng lên tiếng:
-Sao lại nói ta không hiếu thuận.
-Ta cãi nhau với mẹ ngươi mà ngươi vẫn đứng bên cạnh nhìn đương nhiên là không hiếu thuận rồi. – Đường Kim đưa ra lý do.
-Ngươi nói lời chú ý một chút, nếu không thì đừng trách ta không khách khí. – Trương Hoằng bước lên một bước, dường như là muốn nổi nóng.
-Ờ, xem ra cũng khá là hiếu thuận đó chứ. – Đường Kim tỏ ra kinh ngạc, sau đó lập tức đổi giọng:
-Nhưng mà dễ nổi nóng thế này thì xem ra không phải là người hiền lành thật thà gì rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận