Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1140: Ta có thể là địch với toàn bộ tiên giới

"Còn có loại chuyện này sao?" Đường Kim rất khó chịu, Phượng Hoàng cung này là cái nơi khỉ ho cò gáy nào? Lại có loại quy định chó má này?
"Ta đã nói rồi, thể chất của ta rất đặc biệt, ở tại Phượng Hoàng cung cũng là độc nhất vô nhị, bởi vậy ta phải gả cho nam nhân của Phượng Hoàng cung."
Trong giọng nói bình tĩnh của Hoắc Tâm Mai còn mang sâu đậm bất đắc dĩ,
"Đương nhiên, đối với ta mà nói, chuyện này cũng không phải là xấu hoàn toàn, chỗ tốt vẫn phải có. Chí ít, trong Phượng Hoàng cung không có nam nhân nào xấu xí hơn sư huynh của ta."
Trong lời này của nàng còn có chút mùi vị tự giễu, hơi hơi ngừng lại, nàng còn nói thêm:" Kỳ thực, ta tự hỏi bản thân rất nhiều lần, ta không phải loại nữ tử trông mặt mà bắt hình dong, thế nhưng, ta còn là mong đợi tướng công tương lai của ta cho dù không có tướng mạo vượt Phan An, ít nhất cũng không lớn lên như kẻ quái dị."
"Thân ái, lão công tương lai của nàng chính là nam nhân đẹp trai nhất thiên hạ."
Đường Kim hì hì cười, sau đó tự chỉ vào bản thân mình:
"Chính là ta này."
Hoắc Tâm Mai chậm rãi ngồi xuống giữa một mảnh hoa hồng, dù cho vườn hồng trước đó đã từng bị kẻ quái dị kia tổn hại một chút, nhưng hoa hồng ở địa phương này nở cực kì diễm lệ, chẳng qua diễm lệ đến mấy cũng không yêu kiều xinh đẹp bằng Hoắc Tâm Mai.
Ống quần lửa đỏ trải dài trên hoa hồng, Hoắc Tâm Mai dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn Đường Kim, nàng cứ lẳng lặng nhìn như vậy, qua một phút đồng hồ cũng không nói câu nào.
"Thân ái, có phải nàng càng nhìn càng thấy ta đẹp trai, đẹp đến độ nàng không cách nào kiềm chế?"
Đường Kim toét miệng rộng mà cười, không nhanh không chậm nói.
"Đường Kim, tuy rằng ngươi cũng chẳng phải nam nhân tốt lành gì, thế nhưng nếu như ta có thể lựa chọn, ta thà gả cho ngươi, mà không phải gả cho người của Phượng Hoàng cung." Hoắc Tâm Mai rố cục mở miệng, nói đến đây lại khẽ thở dài:" Đáng tiếc, ta không có quyền lựa chọn."
"Đúng là ngươi không thể lựa chọn." Đường Kim gật đầu, biểu thị tán thành lời nói của nàng.
Hoắc Mân Tâm trong lòng nao nao, chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên cảm thấy thất vọng, hắn biết sợ ư?
Nhưng đúng lúc này, Đường Kim lại nói tiếp:" Thân ái, ngươi nhất định là lão bà của ta đấy, đây mới là kết cục chân chính của ngươi, ta cũng sẽ không cho ngươi có quyền lựa chọn."
Hoắc Mân Tâm lại hơi ngẩn ngơ, nhưng trong lòng lại không tự giác buông lỏng, cảm giác thất vọng tiêu tán trong nháy mắt, nàng rốt cục cũng hiểu, hoá ra không phải hắn sợ, mà là so với tưởng tượng của nàng càng thêm tự tin, cũng càng bá đạo.
"Ta nói rồi, mặc dù ngươi giết sư huynh, thế nhưng sự tình cũng chẳng thay đổi gì."
Thanh âm của nàng không tự chủ được mà ôn hoà lại, bởi vì tâm trạng của nàng đã khá hơn một chút?
"Không sao hết, ta có thể giết tất cả nam nhân của Phượng Hoàng cung."
Đường Kim hời hợt nói.
Hoắc Mân Tâm ngẩn ra, nàng nhìn kỹ Đường Kim, tựa như muốn từ vẻ mặt hắn nhìn ra cái gì bất đồng, chỉ là, thực tế sắc mặt Đường Kim vẫn bình thường, giống như hắn nói giết chết tất cả nam nhân Phượng Hoàng cung là chuyện đơn giản như ăn cơm vậy, chẳng có gì đặc biệt.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Hoắc Tâm Mai cúi đầu hỏi,
"Ngươi muốn trở thành địch nhân của toàn bộ Phương Hoàng cung?"
"Vì nàng, ta có thể là địch của toàn bộ tiên giới."
Đường Kim vẫn dùng loại giọng điệu thản nhiên nói rằng.
Trái tim của Hoắc Tâm Mai đập rộn lên, chẳng biết vì sao, nàng đột nhiên phát hiện, có thể mấy ngày qua nàng đã nghĩ sai rồi, nếu Đường Kim dùng loại giọng điệu du dương nói với nàng những lời này, hơn phân nửa nàng cũng không tin tưởng, nhưng hiện tại hắn lại dùng loại ngữ khí bình tĩnh này, ngược lại lại khiến nàng tin hắn.
Chẳng biết tại sao, Hoắc Tâm Mai đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt giữa hắn và nàng, Đường Kim biểu hiện ra có chút khác thường, giống như đối với nàng nhất kiến chung tình, khi ấy nàng nghĩ hắn chỉ đang diễn trò, mà sau đó Đường Kim cũng nói vậy, nhưng giờ phút này nàng lại bắt đầu hoài nghi, lẽ nào, hắn không phải đang diễn kịch?
Hoắc Tâm Mai ngập ngừng, thiếu chút liền hỏi ra miệng vấn đề này, nhưng cuối cùng nói ra miệng lại là
:" Ngươi biết gì Phượng Hoàng cung không?"
"Hôm nay là lần đầu tiên nghe tới." Đường Kim vẫn bộ dạng hời hợt, "Chẳng qua Trường Sinh điện lợi hại hơn hay Phượng Hoàng cung lợi hại hơn?"
"Trường Sinh điện là một trong bốn môn phái cực mạnh của Tiên giới, mà Phượng Hoàng cung chỉ là một môn phái tầm trung, không tính là mạnh, cũng chẳng phải yếu."
Hoắc Tâm Mai thành thật trả lời.
"Đã như vậy, đến người của Trường Sinh điện ta còn dám giết, ngươi nghĩ ta sợ Phượng Hoàng cung sao?" Đường Kim hỏi ngược lại.
Hoắc Tâm Mai nhẹ nhàng lắc đầu, "Điều này không đồng dạng, Trường Sinh điện vị tất đã biết chúng ta giết người, nhưng toàn bộ Phượng Hoàng cung đều biết sư huynh đã tới tìm ta, đến một ngày bọn họ phát hiện sư huynh mất tích, nhất định sẽ tới vấn tội ta đấy."
Thoáng dừng lại, nàng còn nói thêm:" May là người ở tiên giới rất tự phụ, thường thường có ai đi tới phàm giới cũng sẽ không cho là lại có người dám hại bọn họ, đối với bọn họ mà nói, phàm giới, thậm chí người của tiên môn, đều nhỏ yếu như con kiến hôi, cho nên dù là rời khỏi Tiên giới, bọn họ cũng thường đơn thương độc mã, rất ít kết bạn mà đi, nói cách khác, sợ rằng Phượng Hoàng cung vừa tới liền biết nơi đây đã xảy ra chuyện."
"Chỉ riêng cao thủ Nguyên Anh kì của Phượng Hoàng cung đã là tám người, ngươi cảm thấy có thể đánh thắng tất cả sao?"
Nhất thời Hoắc Tâm Mai lại có cảm giác vô lực, người này lấy đâu ra tự tin như vậy?
Còn nữa, giết sạch nam nhân cướp sạch nữ nhân, sao càng nhìn càng thấy hắn giống tên cường đạo a?
Không đợi Đường Kim trả lời, nàng lắc lắc đầu:
" Quên đi, tạm thời chúng ta hãy nghĩ biện pháp giấu giếm chuyện này, đối Phượng Hoàng cung thì ta rất quan trọng, mặc dù bọn hắn biết có dính dáng tới ta, cũng sẽ không giết ta, nhưng bọn hắn nhất định sẽ không bỏ qua ngươi."
Nói đến đây, cổ tay nàng vừa lật, bàn tay thon thon như thanh ngọc bỗng xuất hiện một đám hoả diễm hình hoa hồng, đoàn hoả diễm này bay thẳng về đống thịt nhão trên mặt đất.
Oanh! Ngọn lửa bùng lên, sau đó vụt tắt trong phút chốc, mà đoàn thịt nhão kia cũng bị đốt thành tro bụi.
"Ngươi hãy rời khỏi nơi này, không nên tới tìm ta, trừ phi ta chủ động liên lạc với ngươi."
Hoắc Tâm Mai thở dài một hơi, sau khi trải qua khủng hoảng, hiện tại nàng đã hoàn toàn trấn định lại, việc phát sinh thì cũng xảy ra rồi, kinh hoảng cũng không có tác dụng gì, chẳng bằng tập trung ứng đối chứ không còn phương pháp nào khác.
"Thân ái, thân là một nam nhân tốt, ta sẽ không để cho nữ nhân của mình phải sợ hãi đâu a, cho nên ta đã nghĩ kỹ biện pháp ứng đối rồi." Đường Kim cũng cười hì hì, trên tay biến ra một vật,
"Hoa hồng lão bà, cái này tặng cho nàng đấy , vào thởi khắc mấu chốt, vật này có thể giúp đỡ nàng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận