Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1325: Đồ ngốc Đại Hắc Nữ.

-Nguyệt Minh Lung ta cả đời này phần lớn thời gian đều sống trong bóng tối, thế giới của ta rất nhỏ, chỉ có vài người ít ỏi đến đáng thương, mấy người đó là tất cả của ta. – thanh âm của Nguyệt Minh Lung dị thường băng lãnh, nhưng lúc này nghe không ra một chút phẫn nộ, thậm chí còn không cảm nhận được một chút cảm xúc nào trong đó:
-Nhưng mà ngươi, ngươi tựa hồ đã hủy đi cả thế giới của ta.
-Nàng bị điên à? – Đường Kim hung hăng nhéo lên ngực Nguyệt Minh Lung một cái:
-Ta là người giải cứu cả thế giới của nàng mới đúng, không có ta Tiểu Hắc Nữ sớm đã chết rồi, khối băng nhỏ cũng đã chết, khối băng lớn cũng thế, không có ta, thế giời của nàng chỉ còn lại đồ ngốc Đại Hắc Nữ nhà nàng thôi.
-Đối với các nàng mà nói, sinh mệnh không phải là thứ quan trọng nhất. – Nguyệt Minh Lung tiếp tục dùng một ánh mắt không chút cảm tình nhìn Đường Kim:
-Ta không thể trơ mắt nhìn ngươi hoàn toàn hủy đi các nàng, các nàng có thân phận tôn quý bậc nào chứ, đặt ở bất cứ nơi đâu các nàng đều là thiên kiêu chi nữ, là sủng nữ của thượng thiên, còn ngươi, ngươi coi các nàng là gì? Hôm nay ta phải liều mạng đồng quy vu tận cùng ngươi, vì các nàng trừ mối hậu hoạn vĩnh viễn này.
-Đại Hắc Nữ, đầu óc cô bị hỏng rồi à? – Đường Kim trừng mắt nhìn Nguyệt Minh Lung:
-Chỉ bằng cô như thế này rồi còn muốn đồng quy vu tận với ta?
-bốp!
Một cái vỗ thật mạnh vào bờ mông cong vểnh của Nguyệt Minh Lung, Đường Kim khẽ hừ một tiếng:
-Ta vốn định làm thịt nàng rồi đấy, nhưng mà câu nói lúc trước của nàng ta cảm thấy cũng khá ổn, nàng nói Băng Cung không phải hậu cung của ta, ngược lại nhắc nhở ta, Băng Cung nên làm hậu cung của ta, nếu đã như vậy thì hậu cung này thiếu đi nàng thì sẽ có một khuyết điểm…
Còn chưa dứt lời Đường Kim đột nhiên cảm nhận được có gì đó không đúng, một cỗ nguy cơ phát ra từ nội tâm bỗng nổi lên, cỗ ngư cơ này tuy rằng tới từ một nơi rất xa, nhưng tựa hồ chỉ chớp mắt đã tới trước mặt hắn, cùng lúc đó Đường Kim liền cảm giác được một cỗ khí thế đè nén khiến hắn cực khó thở từ trên không trung ép xuống, mà mục tiên đè ép của cỗ khí thế kia, tựa hồ chính là hắn.
Lúc này Đường Kim thấy được ánh mắt của Nguyệt Minh Lung đã trở thành một loại ánh mắt kiên quyết muốn tìm chết, đồng thời thần sắc của nàng còn có chút đắc ý, đắc ý như một âm mưu nào đó vừa mới thành công, nàng nhìn Đường Kim giống như đang nhìn một người chết!
-Bị cô nàng này hố rồi. – trong đầu Đường Kim chỉ kịp nổi lên một ý niệm như thế, tựa hồ theo bản năng, hắn lập tức phát động thuấn di, cỗ khí tức cường đại kia không phải là hắn hiện tại có thể ứng phó.
Nhưng ngay sát na Đường Kim phát động thuấn di, một cỗ lực lượng vô cùng quỷ dị tiến vào trong đại não của hắn, Đường Kim đột nhiên cảm giác được đại não đau đớn kịch liệt, thần trí phút chốc mơ hồ, thiếu chút nữa thì hôn mê ngay tại chỗ.
-ựa… - Nguyệt Minh Lung trong lòng Đường Kim phát ra một tiếng kêu thê lương đau đớn, cặp mắt xinh đẹp phút chốc mất đi quang thải.
Tỏng phút giây đó Đường Kim cuối cùng cũng hiểu Nguyệt Minh Lung nói đồng quy vu tận với hắn là có ý gì, loại công kích quỷ dị không biết tới từ đâu kia không phải là nhằm vào hắn, mà là nhằm vào Nguyệt Minh Lung, hắn chẳng qua chỉ là bị liên lụy mà thôi.
-Đại Hắc Nữ đáng chết, ta nhất định phải dày vò nàng trăm lần… - Đường Kim nửa mở nửa tỉnh, trong đầu chỉ nổi lên một ý niệm như thế, cũng may hắn phát hiện bản thân cuối cùng cũng thuấn di thành công, công kích quỷ dị kia cuối cùng cũng biến mất.
-phanh!
Đường Kim bị đập mạnh cả người xuống dưới một mặt phẳng cứng ngắc, đầu óc quay cuồng đau đớn làm hắn có chút không phân rõ tìn huống hiện tại, hắn chỉ biết lần thuấn di này khẳng định đã xuất hiện vấn đề, bởi vì hắn vốn muốn thuấn di về nơi gần Băng Cung, nhưng hiện những gì xuất hiện trong tầm mắt mờ mờ của hắn đủ để hắn khẳng định, nơi đây không phải Băng Cung.
Dưới lưng truyền tới cảm giác đau đớn làm Đường Kim thanh tỉnh hơn được một chút, sau đó hắn cuối cùng cũng cảm nhận được mình trực tiếp rơi xuống một nơi mặt đất hơi mềm mại hơn một chút, đầu mũi truyền tới một mùi thơm nhẹ của lá cây, một giây sau Đường Kim phát hiện mình đã ngã rơi xuống một ngọn núi đầy cỏ cây xanh lá.
-Nàng thật là nặng a. – Đường Kim thầm oán một câu;
-Đều tại nàng ngực lớn mông cũng lớn.
Đường Kim cảm giác bản thân hiện tại cực kì muốn thiếp đi, cảm giác mệt mỏi chưa từng có, ngày trước lúc cuồng hoan cùng Tiêu Đại Nhi suốt hai tháng liền hắn cũng không thấy mệt mỏi như thế, mí mắt nặng chĩu, nặng đến mức chỉ muốn nhắm mắt lại lập tức thiếp đi, nhưng sâu trong lòng hắn lại theo bản năng nhắc nhở chính mình, không thể ngủ, không thể thiếp đi như thế này được, hắn hiện tại rất nguy hiểm.
-Đại Hắc Nữ, nàng chết chưa vậy – Đường Kim lắc lắc đầu vài cái, cố làm cho bản thân thanh tỉnh hơn một cút, sau đó sờ vào ngực Nguyệt Minh Lung:
-Hình như tim không đập nữa, chết thật rồi sao?
Trong não truyền tới cảm giác đau đớn kịch liệt, cỗ đau đớn này ngược lại khiến được tỉnh táo hơn được chút ít, tầm mắt đang mơ hồ bỗng nhiên rõ ràng hơn một chút, sau đó hắn liền phát hiện ra vấn đề.
-Ờ, sờ nhầm rồi, phải là bên trái mới đúng. – Đường Kim lẩm bẩm một câu rồi sờ vào ngực bên trái của Nguyệt Minh Lung, sau đó hắn liền cảm nhận được nhịp tim đập rất yếu ớt:
-Còn may, nàng vẫn chưa chết, nếu không ta làm sao có thể hành hạ nàng trăm lần đây, hừ như thế thì lỗ vốn mất… a, không đúng, Đại Hắc Nữ, người nàng làm sao lại nóng như vậy?
Y phục ướt sũng của Nguyệt Minh Lung đột nhiên bốc lên từng đợt nhiệt khí, nhưng nơi này không khí không hề nóng, thậm chí còn có chút lạnh, điều này làm được cảm thấy có chút không bình thường.
-Hỏng rồi, Đại Hắc Nữ nàng gặp ánh sáng sẽ bị thiêu chết. – tuy rằng đầu óc có chút trầm trọng nhưng Đường Kim lập tức đã nghi ra nguyên nhân chủ chốt, Đại Hắc Nữ này cũng giống Hiểu Hiểu và Tiểu Hắc Nữ, không thể gặp ánh sáng, nàng hiện tại đã hôn mê nên không thể nào ẩn thân, hiện tại chỉ có thể tạm thời đưa nàng đến một nơi không có ánh sáng mà thôi.
Đường Kim vô thức thuấn di một cái, thế những trong đầu bỗng truyền tới một trận đau đớn kịch liệt, bản thân hắn vẫn ở nguyên chỗ cũ, không có thuấn di thành công.
-Chết tiệt, không thể thuấn di nữa! – Đường Kim không có thời gian để suy nghĩ nguyên nhân, đầu óc hắn hiện tại cũng không thể nào suy nghĩ bình thường được nữa, thế là hắn đành ôm theo Nguyệt Minh Lung định tiến vào Thiên Đạo Tiên Cảnh, hiện tại trong Thiên Đạo Tiên Cảnh đang là ban đêm, chắc sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng lần này hắn lại phát hiện vẫn là thất bại, hắn cư nhiên đến cả Thiên Đạo Tiên Cảnh cũng không thể tiến vào nữa.
Nhiệt khí trên người Nguyệt Minh Lung phát ra càng ngày càng nhiều, thậm trí trên mặt nàng đã bắt đầu bốc khói, điều này làm được bắt đầu cảm thấy cấp bách, hắn còn muốn dày vò nàng 100 lần, làm sao có thể để nàng bị thiêu chết như thế nào, càng không thể để khuôn mặt xinh đẹp của nàng bị hủy đi được.
Đường Kim ôm theo Nguyệt Minh Lung điên cuồng chạy đi, định tình một nơi có thể đem nàng che khuất, nhưng mà chạy loanh quanh vài giây vẫn không có nửa điểm thu hoạch, ngược lại là đầu óc hắn càng thêm đau đớn kịch liệt.
-Làm sao đây? Hay là mặc kệ nàng bị thiêu đi? - trong đầu Đường Kim là một mớ hỗn độn, hắn căn bản không thể bình tĩnh để suy nghĩ, nhiệt khí trên người Nguyệt Minh Lung càng ngày càng nhiều, tuyệt sắc mĩ nữ này đang trong trạng thái ngàn cân treo sợi tóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận