Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1116: Nói lí cái rắm ấy.

-Cậu, cậu chỉ có chút tố chấtấy thôi sao? ta trọc đến cậu rồi hả? – Giản Khiết tức giận sắc mặt đỏ bừng, sống trên đời hơn ba mươi năm rồi, đây là lần đầu tiên nàng gặp phải tình huống như vậy, ngày trước mỗi lần làm quen với người khác mọi người đều là cười nói niềm nở, nhưng mà hôm nay nàng vừa mở lời thì cư nhiên có người đuổi nàng cút, nàng tự hỏi thái độ của mình đã đủ khách khí rồi, sao còn gặp phải loại người vô văn hóa thế kia?
-Ta có tố chất hay không liên quan gì đến ngươi, ngươi chỉ cần lăn đi chỗ khác là được. – Đường Kim hết kiên nhẫn nói.
-Giản tiểu thư, rất xin lỗi, mong cô rời đi cho, bất luận cô muốn nói gì chúng ta cũng không có hứng thú. – Kiều An An lúc này mới lên tiếng, cuối cùng còn bổ sung:
-Lão công nhà ta nóng tính, cũng không thích bị người khác làm phiền.
Ngữ khí của Kiều An An vẫn tính là khách khí, dù sao tính tình của nàng vẫn luôn khá hiền hòa, nàng cũng biết vì sao Đường Kim lại bất mãn với nữ nhân này như vậy, mấy lời to nhỏ của cô ta với đệ đệ vừa rồi cứ tưởng không bị người khác nghe thấy nhưng đáng tiếc là nàng và Kiều An An đều nghe rất rõ, Đường Kim vẫn ngồi im chưa động thủ đã tính là hiếm có rồi.
-lão công? – Giản Khiết thấy Kiều An An nói vậy, tức khi mới hơi giảm đi một chút, sau đó mới khẽ hừ một tiếng:
-Ta nói tiểu thư, nghe ta một lời, nam nhân không có tố chất thế này vẫn là nên sớm chia tay đi, với tính cách của hắn thì sớm muộn gì cũng xảy ra bạo hành gia đình…
-Cút! – Giản Khiết còn chưa dứt lời thì lập tức đã bị cắt ngang, nhưng lần này không phải là Đường Kim mà là Kiều An An, hiển nhiên nàng cũng đã nổi nóng.
-Cô…cô nói gì? – Giản Khiết nhất thời ngây ngốc.
Một giây sau Ám Kiếm nộ khí xung thiên nói:
-Đúng là nồi nào vung nấy, tố chất của hai người đúng là tuyệt phối, trời sinh một cặp.
-Ê, cô nói ai không có tố chất đấy? vô duyên vô cớ chạy tới khuyên người ta chia tay với bạn trai, cô mới là đồ vô văn hóa! – Mộc Vũ cũng tỏ ra bất mãn, nàng có thể để mặc nữ nhân này nói Đường Kim thế này thế kia nhưng tuyệt nhiên không thể nhịn được ả ta nói Kiều An An như thế.
Ngừng một chút, Mộc Vũ còn bổ sung:
-Ta thấy cô không phải vô văn hóa mà bị thần kinh thì có.
-Tiểu nha đầu, ngươi mắng ai? Nhìn bộ dáng bất nam bất nữ của ngươi mới là thần kinh ấy. – Giản Khiết tương đối phẫn nộ, lúc trước còn nghĩ Mộc Vũ khá xinh đẹp nhưng giờ lại bắt đầu nói cáy nàng bất nam bất nữ.
-Mắng ngươi đấy thì sao? lão nương bất nam bất nữ khi nào? Cho dù lão nương có mặc nam trang thì cũng nữ tính hơn ngươi, cái đồ cá sấu, ra đường mà không cảm thấy mất mặt! – Mộc Vũ đứng phắt dậy, bộ dáng như bị dẫm phải đuôi:
-Ta cảnh cáo ngươi, không mau cút đi thì đừng trách ta không khách khí.
Đừng nhìn Mộc Vũ lần nào cũng chịu thiệt thòi trước mặt Đường Kim, thật ra nàng không có dễ trọc như thế, ít nhất là trước mặt nhân vật như Giản Khiết gì nàng chưa biết ngán ai bao giờ.
-Mấy vị tiểu thư, xin đừng làm ồn… - một nữ nhân viên lúc này mới đi tới, chỉ làn nàng còn chưa dứt lời đã bị Giản Khiết đẩy ra một bên.
-Tiểu tiện nhân, ngươi nói ai là cá sấu? không khách khí với ta? Hừ ta có muốn vã vỡ mồm tiểu tiện nhân nhà ngươi… - Giản Khiết bị người ta chê xấu lập tức trở nên điên cuồng, vừa mắng vừa hung hăng xông vào Mộc Vũ, chỉ là còn chưa dứt lời đã bị Mộc Vũ tát cho một cái.
-bốp. – một cái tát thanh thúy vang lên, trên khuôn mặt trắng bóng vì son phấn của Giản Khiết nhất thời liền nổi lên năm dấu tay đỏ hồng.
Mộc Vũ tuy rằng không phải là cao thủ nhưng những loại như nhu đạo, karate các loại thì nàng cũng đã luyện qua không ít, tay chân cũng khá là linh hoạt, Giản Khiết căn bản không kịp phản ứng đã dính đòn.
-Ta nhổvào, cái gì mà Giản Khiết, ta nghĩ ngươi nên đổi thành giản tiện cho hay, không thì tiện tiện cũng được. – Mộc Vũ vừa mắng vừa vugn quyền lên uy hiếp:
-Gợi đòn mới dám đấu với lão nương.
Trong nhà hàng, mấy vị khách khác cũng bị động tĩnh bên này thu hút, đến cả nhân viên phục vụ cũng dùng ánh mắt quái dị nhìn Mộc Vũ, trong lòng thì thầm nghĩ, chẳng trách cô nàng này lại mặc đồ nam, thì gia là một cô nàng chuẩn men a!
-Ngươi, ngươi cư nhiên dám đánh ta? – Giản Khiết ôm lấy khuôn mặt đang nóng rát của mình, bộ dáng tràn đầy vẻ khó tin.
-Đánh ngươi thì làm sao? sao hả, muốn tìm trợ thủ thì cứ gọi qua đây, lão nương đánh hết một lượt. – Mộc Vũ tỏ ra không hề nao núng, sau đó còn vẫy tay với đệ đệ của Giản Khiết:
-Ê, tên kia, ngươi có phải là nam nhân không? Bạn gái bị đánh còn không mau qua giúp một tay?
-Mộc Mộc, đó là đệ đệ của xú nữ nhân này. – Đường Kim lười biếng nhắc nhở.
-Đệ đệ, ờ, khó trách ta nói xú nữ nhân này có lẽ cũng chỉ có thể tìm được một nam nhân càng xấu xí hơn mà thôi. – Mộc Vũ một bộ dáng như sự tỉnh, sao đó tiếp tục ngoắc tay với nam nhân kia:
-Tới đây đi, tỷ của ngươi bị đánh mà ngươi vẫn còn nuốt được hả?
Mọi người xung quanh chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, vị muội muội này thật quá ngang ngược, đến cả Đường Kim cũng có chút cạn lời, cô nàng Mộc Mộc này chắc đang thèm đánh nhau lắm.
-Tiểu tiện nhân, ta liều với ngươi!. Giản Khiết đột nhiên gào lên rồi giương nanh múa vuốt lao về phía Mộc Vũ.
Mộc Vũ sớm đã có chuẩn bị, nhấc chân đá ngang một cú, trúng ngay vào giữa bụng Giản Khiết, đánh thương cho ả chỉ kịp kêu lên một tiếng đau đơn rồi ngã bệt mông xuống đất.
-Dừng tay. – đệ đệ của Giản Khiết cuối cũng cũng không nhịn nổi nữa, vội vàng chạy tới cúi mình đỡ Giản Khiết dậy.
Chỉ là hắn vừa mới cúi mình liền cảm giác được vùng eo đau nhói, là Mộc Vũ vung chân đá tới, đáng thương cho tên gia hỏa này,dưới tình huống không kịp đề phòng, chưa kịp đỡ tỷ tỷ dậy thì đã ngã lăn xuống đất.
-Ê, cô có nói lí không vậy? ta không có trêu trọc cô a! - nam nhân kia phẫn nộ đứng dậy lớn tiếng chất vấn Mộc Vũ.
-Đều đã động thủ đánh nhau rồi, còn nói đạo lí cái rắm! – Mộc Vũ bĩu môi:
-Êi, mau dắt xú nữ nhân này lượn đi, bằng không lão nương sẽ cho các người ăn đòn thêm đấy.
-Ngươi, ngươi đợi đó cho ta. – Giản Khiết vừa đứng dậy liền kéo tay đệ đệ:
-Lão đệ, chúng ta đi.
Giản Khiết không phải kẻ ngốc, đối phương có ba người, phe mình chỉ có hai người, hiện tại đối phương chỉ cần một người xuất mã đã đánh được hai người mình, nếu như tiếp tục gây gổ thì phía thiệt thòi sẽ là bên mình, cho nên mặc dù đang tức điên người nhưng Giản Khiết vẫn có nhịn xuống kéo theo đệ đệ rời đi.
-thế nào? Ta rất lợi hại có phải không? – Mộc Vũ đắc ý nhìn Đường Kim, bộ dáng như đang khoe chiến tích.
-Nàng có thể đánh với ta, đánh xong sẽ biết nàng có lợi hại hay không. – Đường Kim thuận miệng nói.
Mộc Vũ nhất thời cứng họng, tên lưu manh này chẳng nhẽ không thể khen nàng vài câu sao? lúc nào cũng phải đả kích nàng!
-Ê, vừa rồi sao ngươi lại ở cục cảnh sát? Không phải giở trò đồi bại với ai xong bị bắt đấy chứ? – Mộc Vũ trừng mắt nhìn Đường Kim hỏi.
-Ta chỉ tới đó bắt vài người mà thôi. – Đường Kim tùy tiện đáp.
-Ai thèm tin. – Mộc Vũ bĩu môi hừ một tiếng.
Đường Kim đang định nói gì đó thì chuông điện thoại của hắn lại vang lên:
-Hiểu Hiểu xinh đẹp hiện giờ rất bận, đại sắc lang Đường Kim đừng có tới tìm ta….
-Wow, đến điện thoại cũng biết ngươi là đại sắc lang a! – Mộc Vũ khoa trương hô lên.
Đường Kim không để ý tới nàng, cầm điện thoại lên bấm nghe máy:
-Alo, ai đấy?
-Xin chào, xin hỏi có phải là Đường Kim tiên sinh không? – đầu dây bên kia truyền tới một giọng nữ vô cùng dễ nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận