Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1292: ĐƯA TIỀN LÀ TỐT RỒI

Ca!
Cánh cửa vừa bị Lí Quân kéo ra đột nhiên rơi khỏi thân xe, nhìn qua giống như là bị Lí Quân giật xuống, rồi sau đó cửa xe liền đập một cái thật mạnh vào người hắn.
Ách!
Lí Quân kêu thảm thiết một tiếng, bị cánh cửa đánh ngã xuống đất, nhất thời không thể đứng dậy.
"Đã nói là xe cùi bắp, cửa xe y như tờ giấy." Đường Kim khinh thường nói một câu, sau đó kéo tay Tô Vân Phi, "Tô lão sư, xuống xe đi, xe hỏng tài xế kém, ngồi loại xe này rất nguy hiểm."
Tô Manh đứng một bên lúc này cũng ngây người, nàng nhìn cái cửa xe hoàn toàn rụng ra, nhất thời thấy quá khó tin, như thế nào có khả năng?
Xe Audi mấy chục vạn, cửa xe thật sự yếu như tờ giấy, kéo một cái liền gãy?
Nhìn Lí Quân bị cửa xe đè ngã xuống mặt đất còn chưa thể đứng dậy, Tô Manh nhất thời phẫn nộ không thôi, tên vương bát đản này lúc theo đuổi nàng thì lời ngon tiếng ngọt, hiện tại vừa thấy đường tỷ liền nói chỉ chơi đùa với nàng, thực không phải thứ tốt lành gì!
Tô Manh thậm chí có loại cảm giác, tên vương bát đản này sở dĩ theo đuổi nàng phỏng chừng vẫn là vì vị đường tỷ xinh đẹp, chẳng qua hắn chọn lộ tuyến là con đường vòng mà thôi.
Tô Vân Phi cùng Đường Kim giờ phút này cũng đều xuống xe, bất quá đúng lúc này, một chiếc xe cảnh sát chạy tới, hai cảnh sát rất nhanh xuống xe, một cảnh sát trung niên cùng một cảnh sát tuổi còn trẻ.
"Mau, bắt tất cả bọn họ lại cho ta!" Lí Quân rốt cục đứng lên , vừa thấy hai cảnh sát kia, hắn liền hổn hển hét.
Hai cảnh sát đầu tiên là sửng sốt, sau đó khi nhìn thấy Lí Quân lại thành ngẩn ngơ, vội vàng đi tới.
"Quân ca, ngài đây là?" Cảnh sát trẻ tuổi có chút kinh ngạc.
"Đừng nói lời vô nghĩa, trước tiên đem bọn họ đều bắt vào trong cục cho ta!" Lí Quân một bộ dáng thẹn quá hóa giận.
"Được được được, Quân ca, để ta xử lý chuyện này!" Cảnh sát tuổi trẻ một bộ dáng khúm núm, nói xong bước đi đến chỗ Đường Kim, sau đó thần thái lập tức biến thành vênh váo tự đắc:
"Ba người các ngươi theo ta đi vào cục một chuyến!"
"Buồn cười, cảnh sát các ngươi muốn bắt người nào liền bắt à? Ngươi trước tiên nói lý do đã!" Tô Manh cười lạnh một tiếng.
"Lão tử chính là lý do!" Lí Quân bắt đầu rít gào với Tô Manh.
"Ta nhổ vào, Lí Quân, đừng tưởng rằng cha ngươi là phó huyện trưởng liền cảm thấy cục cảnh sát là nhà các ngươi nhé, ở huyện này còn có ba lão đại mạnh hơn cha ngươi!" Tô Manh vẻ mặt khinh thường, đến bây giờ, Đường Kim vốn là người khởi xướng lại ở một bên xem kịch hay, chỉ có Tô Manh cùng Lí Quân trực tiếp khai chiến.
"Tô Manh, ngươi đừng có xàm ngôn, nhà ngươi chẳng qua có chút tiền dơ bẩn mà thôi, ngày mai lão tử có thể khiến cha ngươi phá sản!" Lí Quân hừ lạnh một tiếng, sau đó lại nhìn về phía hai cảnh sát,
"Còn thất thần làm gì? Mau bắt người!"
Cảnh sát trẻ tuổi cũng đang có chút do dự, hắn đã nhận ra Tô Manh chính là bạn gái Lí Quân, hình như đây là cặp đôi cãi nhau? Nếu thật sự như vậy ngoại nhân như hắn tựa hồ không tiện chen tay, làm không tốt hiện tại đem bạn gái người ta vào cục cảnh sát, đến sáng hôm sau biết đâu lại làm lành như cũ, đến lúc đó cô nàng này mang thù nói nặng nói nhẹ, không chừng chức cảnh sát của hắn cũng không giữ được.
Đúng lúc này, lại có một chiếc xe cảnh sát đến đây, xe vừa mới dừng lại, trong xe đã có người lớn tiếng hô:
"Là bọn họ, đúng vậy, là hai người bọn họ, đang ở bên cạnh chiếc xe kia!"
Xe cảnh sát dừng lại ở ven đường, một nam một nữ xuống xe, hai cảnh sát này tuổi đều khá trẻ, bọn họ vừa xuống liền hướng tới chỗ Đường Kim cùng Tô Vân Phi.
"Nửa giờ trước, ở ngã tư đường, hai người các ngươi có phải đã đả thương một người không?" Nữ cảnh sát đi thẳng vào vấn đề hỏi.
"Đúng vậy, ta giúp các ngươi thu phục một phần tử nguy hiểm phá hư an ninh xã hội, các ngươi đến để cảm tạ ta sao?" Đường Kim nhìn chằm chằm nữ cảnh sát, sau đó âm thầm lắc đầu, kém xa so với Thanh tỷ, trên đời này quả nhiên không có nữ cảnh sát nào hấp dẫn bằng Thanh tỷ a.
Hai cảnh sát mới xuất hiện đều hơi ngẩn ngơ, người này đầu óc có vấn đề sao?
Tô Manh cũng là ngẩn người, người này làm gì mà để hai cảnh sát tới bắt hắn?
Về phần cảnh sát trung niên thì đi tới chỗ cặp cảnh sát nam nữ trẻ tuổi vừa mới xuất hiện, bọn họ hiển nhiên nhận thức, thấp giọng nói thầm vài câu gì đó, rồi sau đó cùng nhau dùng ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim, người này thật đúng là giỏi gây chuyện a, nửa giờ trước đánh một người thành trọng thương, hiện tại lại đắc tội con trai phó huyện trưởng, chẳng lẽ thật sự là đầu óc có vấn đề?
Nữ cảnh sát kia trầm mặc vài giây, sau đó cau mày mở miệng nói:
"Ngươi đã thừa nhận, tốt lắm, theo chúng ta về sở cảnh sát đi!"
Hai bên cảnh sát thật ra đến từ hai nơi khác nhau, một bên đến từ sở cảnh sát thị trấn, một bên còn lại đến từ cục công an huyện, nữ cảnh sát đến từ sở cảnh sát thị trấn, bọn họ sau khi nhận được cuộc gọi báo cảnh sát liền mang theo một nhân chứng tìm tòi ở trên đường, từ đó mới tìm được Đường Kim.
"Ta sẽ không đi sở cánh sát, các ngươi không cần thưởng phần thưởng mang ý nghĩa tinh thần như giấy chứng nhận bằng khen làm gì, đưa tiền là tốt rồi." Đường Kim nghiêm trang nói:
"À, có thể trực tiếp gửi tiền vào thẻ cho ta."
"Ai thưởng cho ngươi?" Nữ cảnh sát quát lớn, "Ngươi hiện tại là đối tượng bị tình nghi, chúng ta muốn dẫn ngươi về tiến hành điều tra!"
"Cái gì, làm chuyện tốt cũng là phạm tội sao?" Đường Kim vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó cảm khái, "Quả nhiên là không thể làm người tốt a!"
Bốn cảnh sát cộng thêm vài người xem ở đây, ngoại trừ Tô Vân Phi thì mỗi người đều cảm thấy Đường Kim thật sự có bệnh, hơn nữa bệnh còn không nhẹ, mà không, kỳ thật Tô Vân Phi cũng nghĩ đầu óc Đường Kim không quá bình thường, ít nhất là tư duy của hắn không giống với người thường.
"Các ngươi nói lời vô nghĩa với hắn nhiều như vậy làm cái gì? Mau bắt lại cho lão tử, dùng còng tay, mau lên, làm không được thì đừng nghĩ chuyện giữ chức nữa......" Lí Quân lại bắt đầu kêu gào, sự kiêu ngạo của quan nhị đại giờ phút này đã lộ rõ, làm cho Tô Manh đứng một bên vẻ mặt khó có thể tin, bởi vì nàng cũng là lần đầu tiên phát hiện Lí Quân kiêu ngạo như vậy.
Chẳng qua, Lí Quân kêu gào còn chưa chấm dứt, lại đột nhiên kêu thảm thiết một tiếng, cũng là Đường Kim đột nhiên đá một cước vào bụng hắn, đá hắn ngã ra đất.
"Quá ồn ào !" Đường Kim có chút khó chịu nói.
Bốn cảnh sát trợn mắt há hốc mồm, tên này so với Lí Quân còn kiêu ngạo hơn a, cư nhiên đạp ngã con trai phó huyện trưởng trước mặt bọn họ!
"A...... Ta kháo!" Lí Quân ôm bụng quay cuồng kêu thảm thiết trên mặt đất, đồng thời hổn hển tức giận mắng,
"Nổ súng cho lão tử, nổ súng bắn chết hắn, xảy ra chuyện gì lão tử phụ trách, mau nổ súng......"
"Nổ súng cái rắm, ngươi không biết một viên đạn cũng rất đắt tiền sao?" Đường Kim một cước đá vào người Lí Quân, rồi lại thêm một cước, "Ngươi cho là nổ súng có thể bắn chết ta a? Ta nói cho ngươi biết, vô dụng thôi, chỉ lãng phí đạn dược!" Đường Kim một bộ dáng tức giận bất bình:
"Ta hận nhất kẻ chỉ biết lãng phí!"
Đáng thương cho Lí Quân bị đá đến mức kêu thảm thiết liên tục, thân thể quay cuồng dưới mặt đất, bốn cảnh sát đứng một bên giờ phút này cũng hoàn toàn trợn tròn mắt, người kiêu ngạo đã gặp không ít nhưng kiêu ngạo đến như vậy bọn họ đúng là lần đầu tiên nhìn thấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận