Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 790: Nóng trong người đã có Dr.Thanh

(Dịch giả: Thực ra tên hãng trà thảo mộc này là ở bên TQ là Vương Lão Cát, ta để là Dr.Thanh nghe cho nó thuần Việt với dễ hiểu một tí)
-Tiểu đệ chết tiệt, bệnh háo sắc của ngươi không còn thuốc chữa nữa rồi! – Đường Thanh Thanh nhịn không được lại lườm Đường Kim một cái:
-Ngươi thích nhìn phải không? Được! Tỷ cho ngươi nhìn no mắt!
Vừa dứt lời Đường Thanh Thanh liền tiếp tục chạy về phía trước, theo từng bước chạy của nàng, bờ mông không tính là quá phong mãn của nàng bắt đầu vểnh lên, kết hợp với cặp đùi thon dài nhìn vừa mỹ cảm vừa dụ hoặc.
-Thanh tỷ đúng thật là hào phóng a! – Đường Kim vừa chạy vừa nhìn chằm chằm vào mông nàng.
Chỉ là được khoảng một phút sau thì hắn đột nhiên tăng tốc, chạy lên sóng vai cùng Đường Thanh Thanh.
-Sao hả? nhanh như thế đã nhìn đủ rồi? – Đường Thanh Thanh mắt trắng dã nhìn Đường Kim, khuôn mặt xinh đẹp khẽ đỏ lên, nàng tự nhiên là biết vừa rồi “phong cảnh ” mà Đường Kim nói là cái gì.
-Thanh tỷ, trên đời này có rất nhiều rất nhiều phong cảnh, có ngắm thế nào cũng không hết, vừa rồi thứ ta nhìn là loại nhìn mãi cũng không thấy đủ. – Đường Kim làm bộ cao thâm mạc trắc:
-Hơn nữa, chỉ nhìn thôi là không đủ, ta càng muốn nhìn xuyên qua bản chất của sự vật, nhìn thấy vẻ đẹp nội tại bên trong.
-Vậy tại sao ngươi không tiếp tục nhìn? – sắc mặt Đường Thanh Thanh lại càng đỏ hơn, tên gia hỏa này càng ngày càng quá phận, lại còn đòi nhìn cả vẻ đẹp bên trong nữa, nghĩ ngon quá ha!
-Không phải không muốn nhìn, mà không thể nhìn a! – Đường Kim làm bộ lực bất tòng tâm:
-Nhìn nhiều sẽ thấy nóng trong người đó!
-Nóng trong người thì uống Dr.Thanh đi! – Đường Thanh Thanh lườm Đường Kim một cái:
-Có cần tỷ mua giúp ngươi một chai không?
-Thanh tỷ, nóng trong người thì cần thanh nhiệt giải độc, giải độc thì ta biết, còn thanh nhiệt à, thanh nhiệt cần có “thanh”, cũng chính là nói cần phải có Thanh tỷ người… - Đường Kim bắt đầu ăn nói không hề cố kị.
-Này, không được nói! – Đường Thanh Thanh cuối cùng cũng không chịu nổi sự trêu ghẹo của Đường Kim, nàng đột nhiên dừng bước lại rồi trừng mắt nhìn hắn:
-Được rồi, không được đi theo ta nữa, để ta về cục cảnh sát một mình đi!
-Thanh tỷ, tỷ không phải là muốn ta rèn luyện thân thể sao? – Đường Kim buồn bực nói:
-Sau này nếu sức khỏe ta không tốt, người chịu thiệt thòi là tỷ đó nha!
-Chịu thiệt thì chịu thiệt, không được đi theo ta nữa, nếu không kiếp này ngươi đừng mong thấy được vẻ đẹp bên trong của tỷ! – Đường Thanh Thanh khẽ hừ một tiếng rồi lại quay mình chạy tiếp, vừa chạy hai mà nàng vừa nóng dát lên, nhất thời có chút hối hận, vừa nãy nhất thời xung động mà chót nói ra những lời kia, đó chẳng phải là bật đèn xanh cho hắn, bảo hắn sẽ có cơ hội được thấy cái gì đó bên trong của nàng đó sao?
Đường Kim cũng không tiếp tục đuổi theo Đường Thanh Thanh nữa, hắn nhìn theo bóng lưng của Đường Thanh Thanh, tự mình lẩm bẩm:
-Đúng là có chút thượng hỏa rồi.
Chỉ tiếp là tỷ tỷ bảo bối của hắn không có cứu hỏa cho hắn, hiện tại hắn chỉ có thể tạm thời đem cỗ lửa nóng này áp chế xuống thôi.
-Vẫn là đi tìm Tử Vận thì hơn. – không có cách nào khác, Đường Kim cuối cùng cũng nhớ tới Diệp Tử Vận, nữ nhân quá nghe lời sẽ làm nam nhân thiếu đi một loại cảm giác chinh phục, nhưng nhiều lúc nam nhân lại cần loại nữ nhân ngoan ngoãn nghe lời, ví dụ như Đường Kim hiện tại, hắn đang nghĩ rằng như Diệp Tử Vận cũng tốt.
Đường Kim phát động thuấn di, trực tiếp xuất hiện ở phòng ngủ của Diệp Tử Vận, nhưng hắn lại phát hiện nàng không có trong phòng, ra phòng làm việc cũng không thấy, điều này làm hắn bắt đầu cảm thấy buồn bực, hôm nay đúng không phải là ngày hoàng đạo của hắn a.
Đang lúc hắn định gọi cho nàng thì trước cửa truyền tới một âm thanh kinh hỉ:
-Chồng!
Đường Kim quay đầu lại liền thấy Diệp Tử Vận đang đi vào, nàng vẫn ăn mặc quy cách bảo thủ như thế, dáng vẻ vẫn thùy mị đoan trang, đoan trang đến mức Đường Kim chỉ muốn lột ngay y phục của nàng xuống.
Nhưng ý niệm này của Đường Kim vừa mới nổi lên thì đã lập tức bị dập tắt, Diệp Tử Vận cười thật tươi với hắn:
-Chồng , chàng tới thật đúng lúc, buổi sáng ta có chút việc phải làm, cần một người giúp đỡ, vốn định đưa Trình Lâm theo, nhưng nếu chàng đã tới rồi thì để chàng đi cùng ta đi, có chàng ra mặt thì càng tốt.
Hôm nay thực sự không phải là một ngày để hưởng thụ, Đường Kim đột nhiên nhớ tới Tô Vân Phi, lẽ nào tất cả đều là dự báo cho một cuộc sống ngán ngẩm, suốt ngày phải học phụ đạo tiếng Anh chuẩn bị bắt đầu sao?
Nhìn thấy biểu tình cổ quái của Đường Kim, Diệp Tử Vận không nhịn được hỏi:
-Chàng sao thế? Sáng nay chàng không có thời gian à? Không có thì thôi vậy, ta gọi Trình Lâm đi cùng cũng được.
-Không phải, ta có thời gian, bây giờ đi sao? – Đường Kim lắc đầu, tuy rằng trong lòng có chút buồn bực nhưng nếu như Diệp Tử Vận đã lên tiếng nhờ hắn giúp, hắn cũng không thể không đáp ứng được, dù sao thì bây giờ hắn cũng đang rảnh.
-Ừm, đi ngay bây giờ. – Diệp Tử Vận cười ngọt ngào một cái, đến bên cạnh bàn làm việc lấy ra một cặp văn kiện đưa cho Đường Kim:
-Chàng cầm lấy đi, hôm nay chúng ta sẽ đi mua một mảnh đất.
-Mua đất? – Đường Kim cảm thấy có chút kì quái:
-Chuẩn bị kiến tạo tổng bộ của Đồ Long tiểu tổ sao?
-Ừm, một tập đoàn lớn mới phá sản, diện tích khá rộng, khoảng trên dưới 1500 mẫu (~1 km2) , vị trí cũng không tồi, không phải ở trung tâm thành phố nhưng cũng không quá hẻo lánh, địa chất kết cấu lại rất ổn định, xây dựng căn cứ dưới lòng đất sâu vài trăm mét cũng không có vấn đề gì, rất thích hợp để xây dựng tổng bộ cho Đồ Long tiểu tổ, những ngày này ta đã khảo sát không ít địa phương, nơi đó tính là thích hợp nhất. – Diệp Tử Vận ôm lấy một tay Đường Kim, vừa đi vừa giới thiệu tình huống với hắn.
-Loại chuyện như mua đất, nàng có thể để cho tập đoàn Hoàng Kim làm, không cần phải cái gì cũng đích thân đi làm. – Đường Kim nói.
-Bây giờ nghiệp vụ bất động sản của tập đoàn Hoàng Kim đã bắt đầu chuyển dần tới Minh Hồ thị, tiếp tục mua đất ở Ninh Sơn sẽ làm người khác cảm thấy bất bình thường, ngoài ra, càng quan trọng hơn là ta lợi dụng lực lượng tình báo của chúng ta đã điều tra được lần giao dịch này kì thực còn có nội tình. – Diệp Tử Vận khẽ cười một cái:
-Nếu mảnh đất này khai thác theo kiểu làm nhà hay trung cư thì giá trị ít nhất cũng phải trên dưới 500 triệu tệ, theo lẽ thường mà nói thì giá khởi điểm của nó phải định ở khoảng trên dưới 200 triệu tệ mới phải, nhưng chàng có biết giá khởi điểm của nó là bao nhiêu không?
-Bao nhiêu? – Đường Kim có chút hiếu kì.
-20 triệu. – Đường Kim cười rất tươi:
-Cái gọi là đấu giá này chẳng qua cũng chỉ là hình thức mà thôi, đợi lát nữa sẽ có 5-6 công ty cũng tới đấu giá, nhưng mà đại đa số chỉ tới để làm nền mà thôi, cái giá cuối cùng sẽ không vượt qua 30 triệu và sẽ được một công ty đã được chỉ định trước trúng thầu.
-Như vậy à! – Đường Kim rất nhanh đã hiểu ra:
-Nàng làm muốn nhân cơ hội này cướp lấy mảnh đất kia?
-Nếu đã có chuyện tốt như vậy thì đương nhiên không thể bỏ qua rồi, bây giờ lượng tiền của chúng ta đang có chút khẩn trương, có thể tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu. – Diệp Tử Vận cười:
-Vốn nếu không có chàng đi cùng thì sẽ có một chút phiền phức, nhưng nếu chàng đã ở đây thì mọi việc đơn giản hơn nhiều rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận