Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 946: Qủa nhiên là ảo giác

-Khinh Vũ tỷ tỷ? – Đường Kim nhịn không được thử dùng ý niệm phát đi một tiếng gọi, bởi vì hắn sợ rằng vừa rồi chỉ là ảo giác.
Hắn có thể khẳng định rằng vừa rồi chính là tiếng của Tần Khinh Vũ, nhưng vấn đề là âm thanh đó được truyền tới từ đâu? Nếu như truyền tới từ trong lòng hắn thì thật quá ngoài sức tưởng tượng.
Đợi rất lâu không thấy hồi ứng cũng không nghe được thanh âm của Tần Khinh Vũ nữa, Đường Kim mới tự mình thì thào:
-Qủa nhiên là ảo giác, xem ra là do ta quá nhớ Khinh Vũ tỷ tỷ thôi.
Nhưng đúng vào lúc này, một thanh âm quen thuộc lại truyền tới từ trong lòng hắn:
-Đường Kim, là ngươi sao?
Trong thanh âm của Tần Khinh Vũ còn kèm theo một chút kinh ngạc, vừa có chút khó hiểu vừa có chút bất an.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, là ta! – Đường Kim nhất thời đại hỉ, đó không phải là ảo giác:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu?
-Ta đang ở nhà, chuẩn bị tới công ty. – thanh âm của Tần Khinh Vũ lập tức lại truyền tới:
-Thế này là thế nào, sao tao có thể nói chuyện được với nhau? Ngươi đang ở đâu?
-Ta đang ở trên đỉnh Ninh Sơn. – Đường Kim lập tức đáp, khẽ chần chừ một chút, hắn lại nói tiếp:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, hình như chúng ta có tâm linh tương thông, chỉ cần dùng ý niệm nói chuyện ở trong tâm là có thể nghe được đối phương nói gì, thật thần kì a!
-Tâm linh tương thông? Nhưng mà…làm sao có thể? – Tần Khinh Vũ có chút khó tin:
-Ta chỉ nghe qua song bào thai mới có tâm linh tương thông, chúng ta làm sao có thể như thế được, hơn nữa cho dù chúng ta có thể thì cũng là sớm đã có thể rồi chứ không phải đợi đến tận bây giờ.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, ta cũng không biết là có chuyện gì, bất quá hiện tại chúng ta thực sự đã tâm linh tương thông rồi, hơn nữa cự li xa như thế chúng ta cũng có thể trực tiếp dùng tâm để giao lưu. – Đường Kim hưng phấn nói, có thể tâm linh tương thông cùng với Tần Khinh Vũ điều này có nghĩa là gì? Chẳng phải là quan hệ của nàng với hắn đã vô tình thân mật hơn một chút sao? Đây đúng là ông trời cũng đang giúp hắn mà.
-Đây thực không phải là loại pháp thuật nào đó của người tu tiên sao? – trầm mặc mất một lát Tần Khinh Vũ mới lên tiếng.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, đây tuyệt đối không phải là pháp thuật, đây phải gọi là kì tích a! – trong lòng Đường Kim không hề che giấu sự hưng phấn của mình, hắn không có lập tức đi tìm nàng mà muốn trước tiên hưởng thụ cái cảm giác kì diệu này trước đã.
-Lẽ nào là vì Hoa Hoa sao?
-Hoa Hoa? – Đường Kim nhất thời ngẩn ra, sau đó mới biểu thị tán thành:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, tỷ thật là thông minh, khả năng thực sự là vì Hoa Hoa, tuy rằng nó một mực đi theo ta nhưng mà ta nhớ lại thì lúc đầu hình như ta với nó hình như cũng không có biện pháp giao lưu với nhau được, về sau kể từ lúc ta lấy bản thân mình ra làm thức ăn cho nó thì không biết từ lúc nào mà giữa ta và nó đã xuất hiện một loại cảm ứng tâm linh , có thể dùng tâm để nói chuyện với nhau.
-Ta cũng là cho nó ăn một thời gian sau mới có thể câu thông được với nó. – thanh âm của Tần Khinh Vũ lại truyền tới:
-nếu như vậy thì chúng ta thử cắt đứt liên hệ với Hoa Hoa xem có thể kết nối với nhau được nữa không, để ta thử trước.
Dứt lời thanh âm của Tần Khinh Vũ đột nhiên biến mất, dường như cùng với lúc đó Đường Kim mờ mờ cảm giác được tựa hồ đã mất đi thứ gì đó, loại cảm giác đó vô cùng kì diệu, tuy không thể nói nên lời nhưng vẫn biết là có thứ gì đó tồn tại.
-Khinh Vũ tỷ tỷ? – Đường Kim thử gọi một tiếng nhưng đợi rất lâu cũng không có ai đáp.
-Hoa Hoa, xem ra đúng thật là công lao của ngươi rồi. – Đường Kim có chút thất vọng, nếu như không cần Hoa Hoa làm cầu nối hắn vẫn có thể bảo trì trạng thái tâm linh tương thông với Tần Khinh Vũ thì có phải là hoàn mỹ không.
Đợi khoảng một phút sau Đường Kim cảm giác được gì đó, thứ vừa mất đi tựa hồ lại xuất hiện, cùng với lúc đó thanh âm của Tần Khinh Vũ cũng vang lên:
-Đường Kim, xem ra suy đoán của ta không có sai, nếu như chúng ta đồng thời thông qua cảm ứng tâm linh liên hệ với Hoa Hoa thì chúng ta có thể trực tiếp dụng tâm để trao đổi, nhưng nếu như cắt đứt liên hệ với Hoa Hoa thì liên hệ giữa chúng ta cũng sẽ bị vô hiệu hóa.
-Cũng đúng, xem ra là như thế rồi. – Đường Kim nhất thời có chút chán nản, bất quá sau đó sau đó vẫn là cao hứng không thôi, mặc dù không thể hoàn mỹ như ý muốn nhưng như thế này hắn và Tần Khinh Vũ vẫn có thể trở nên khác biệt so với lúc trước.
Nghĩ tới đây Đường Kim lại nói:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, xem ra sau này hai ta có thể tiết kiệm được tiền điện thoại rồi, ta muốn gọi cho tỷ thì chỉ cần liên hệ với Hoa Hoa sau đó để nó gọi tỷ thôi.
-Bất luận ngươi đang ở đâu cũng có thể dùng tâm kêu gọi Hoa Hoa sao? – Tần Khinh Vũ hỏi.
-Có lẽ là vậy, để ta thử xem. – Đường Kim nói:
-Khinh Vũ tỷ tỷ, chúng ta thử lại xem có phải bất kì nơi nào ta cũng có thể liên lạc với tỷ không.
Dứt lời Đường Kim liền bắt đầu hành động, trước tiên là thuấn di vòng quanh Ninh Sơn, sao đó là những nơi càng xa hơn, thuấn di tới tỉnh thành phát hiện liên hệ của hắn và Hoa Hoa vẫn bảo trì được, giống y như hắn dự liệu, thế là hắn làm một phát tới luôn kinh thành.
Nhưng lần này Đường Kim lại lập tức phát hiện tuy rằng giữa hắn và Hoa Hoa vẫn giữ được một tia cảm ứng nhưng tia cảm ứng này lại trở nên lúc có lúc không, hơn nữa khi hắn thử liên hệ với Tần Khinh Vũ thì hoàn toàn không có chút phản ứng nào hết, giống hệt như lúc gọi điện đường truyền tín hiệu bị yếu.
Đường Kim ở kinh thành thử thuấn di vòng quanh vài chỗ kết quả vẫn y như cũ, không còn cách nào hắn đành phải phải thuấn di tới Lạc Bắc thử một chuyến, kết quả là ở đây tín hiệu mạnh hơn kinh thành rất nhiều, nhưng lúc hắn thử liên lạc với Tần Khinh Vũ thì lại lúc được lúc không, không thể nào nge rõ nàng đang nói gì, Tần Khinh Vũ cũng như vậy, hai người nói chuyện với nhau câu được câu mất.
Chỉ có khi hắn trở lại tỉnh thành hoặc đến nơi có khoảng cách ngang với tỉnh thành thì liên hệ giữa hai người mới trở lại bình thường, Đường Kim cuối cùng cũng hiểu, mối liên hệ giữa mình và Hoa Hoa thực ra vẫn phải chịu hạn chế về cự li, lúc trước hắn không có để ý tới điểm này.
Đường Kim thực nghiệm mất khoảng nửa tiếng thì quay lại đỉnh Ninh Sơn, thanh âm ôn nhu của Tần Khinh Vũ lại truyền tới:
-Đường Kim, muộn giờ mất rồi, ta phải tới công ty đây!
-Ừm được, bye bye nhé Khinh Vũ tỷ tỷ. – Đường Kim chủ động cắt đức liên hệ, nhưng dường như cùng với lúc đó hắn đã lựa chọn xong nơi mà mình sẽ tới để học đại học.
Vươn vai lười biếng một cái, Đường Kim lại nằm ngửa ra đất, tự mình lẩm bẩm:
-Hôm nay đúng là một ngày tốt lành!
-Ta là Hoa Hoa, Hoa Hoa biết ẩn thân… - chuông điện thoại của Đường Kim bỗng vang lên, lần này nhạc chuông của hắn lại bị Hiểu Hiểu thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận