Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 575: Đường Kim chuyên gây công phẫn

Mọi người vẫn chưa lên tiếng thì trên lôi đài đã truyền đến một tiếng vang trầm đục, chiến đấucuối cùng cũng dừng lại, Lạc Doãn Hàn lảo đảo liên tiếp lùi sau vài bước còn Lam Thế Tuấn thì vẫn đứng vững ở giữa trung tâm lôi đài trên mặt đã lấm tấm mồ hôi nhưng hiển nhiên là hắn đã chiếm được thượng phong.
-Ồ… - Trên khán đài bắc phát ra một loạt tiếng hoan hô, nhìn biểu hiện của Lam Thế Tuấn, rất nhiều người ủng hộ Tiềm Long đã bắt đầu hoan hô, không khí trên khán đài cũng bắt đầu nóng lên.
-Tiềm Long vô địch!
-Làm thịt Ám Kiếm!
-Tiềm Long cố lên!

Thanh thế trên khán đài bắc đang lớn dần, người hô hào khẩu hiệu bên đó cũng dần tăng lên, chỉ là khẩu hiệu đang bắt đầu đổi vị, lúc đầu là nhằm vào Ám Kiếm, sau khi có vài người hô hào làm thịt Đường Kim thì dần dần mọi người đã thống nhất khẩu hiệu, từ Long Kiếm tranh đấu đã biến thành ân oán cá nhân.
-Làm thịt Đường Kim!
-Làm thịt Đường Kim!
….
Lúc đầu khẩu hiệu này chỉ vang lên lẻ tẻ nhưng chỉ vài giây sau thì đã biến thành khẩu hiệu chỉnh tề, ngàn người cùng hô, thanh thế to lớn, càng kì quái hơn là không chỉ những người ở khán đài bắc mới hô khẩu hiệu này mà cả một vài người ở khán đài tây thuộc phe trung lập cũng đồng tình hưởng ứng.
Trên khán đài bắc mọi người thấy vậy cũng trừng mắt há mồm, có chút trở tay không kịp nhưng rất nhanh họ đã nghĩ tới vừa rồi Đường Kim trêu trọc Băng Sương sát thủ và Băng Tuyết Liên rõ ràng là đã dẫn đến công phẫn, lúc trước mấy người bên kia không tiện hô nhưng bây giờ không khí đã náo nhiệt như thế này rồi thì mọi người cùng phát tiết bất mãn trong lòng với Đường Kim cũng không có gì là lạ.
-Không bị đố kị là kẻ tầm thường, nhiều người đố kị ta như thế, ta quả nhiên là thiên tài trong thiên tài a! – Đường Kim không hề để ý chút nào, ngược lại còn rất mãn ý, dường như rất hưởng thụ cảm giác bị người đố kị này.
Mấy người Ninh Tâm Tĩnh cũng không còn lời nào để nói, không thể không nói là tố chất tâm lý của Đường Kim rất vững chãi, đương nhiên đó là cách nói văn vẻ mà thôi, chứ nói thẳng ra là tên gia hỏa này mặt dày vô đối cmnr.
-Ngươi nhận thua hay là muốn tiếp tục? – thanh âm của Lam Thế Tuấn vang lên, sau khi thanh âm của hắn vang lên thì tiếng hò hét đinh tai nhức óc trên khán đài mới từ từ nhỏ lại, lục chú ý của mọi người đều đặt hết lên lôi đài.
Lạc Doãn Hàn trực tiếp xông về phía Lam Thế Tuấn, dùng hành động để đáp lời hắn.
Lam Thế Tuấn không hề lảng tránh mà vung mạnh một quyền như muốn phá vỡ hư không hướng về phía Lạc Doãn Hàn, một quyền này dường như đã có chút âm thanh của phong lôi, có thể nhìn ra được là hắn đã dùng toàn lực và muốn giải quyết Lạc Doãn Hàn trong một quyền này.
Lúc này tuyệt đại đa số người đều nghĩ Lạc Doãn Hàn sẽ bại trận vì theo phương thức chiến đấu lúc trước thì Lạc Doãn Hàn chắc chắn sẽ không tránh né một quyền này mà sẽ trực tiếp cứng đối cứng, nếu như vậy thì hắn sẽ thua chắc rồi.
Nhưng chính tại lúc này Lạc Doãn Hàn đột nhiên cúi thấp người tránh thoát một quyền của Lam Thế Tuấn, phản ứng của hắn cơ hồ nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, đến Lam Thế Tuấn cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Hàn quang lấp lóe, trên tay Lạc Doãn Hàn đột nhiên xuất hiện thêm một thanh chùy thủ ( dao ngắn), chính tại lúc hắn cúi người tránh thoát một quyền của Lam Thế Tuấn thì thanh chùy thủ bất ngờ xuất hiện trên tay hắn và nhanh chóng đâm về phía bụng của Lam Thế Tuấn.
Lần công kích này của Lạc Doãn Hàn khá bất ngờ làm quan chúng khá kinh ngạc, đến Lam Thế Tuấn cũng cảm thấy ngoài ý muốn, hiển nhiên là không nghĩ tới Lạc Doãn Hàn sẽ làm như thế, nhưng mà những người bên ngoài rất nhanh đã hiểu ra, tuy Lạc Doãn Hàn không tiếp tục ngạng kháng với Lam Thế Tuấn nữa nhưng đây đã là lựa chọn tốt nhất của hắn rồi, nếu ngạnh kháng không phải đối thủ thì phải tìm biện pháp khác thôi, dù sao thì mục đích cuối cùng cũng là chiến thắng.
-Ý? – một người kinh ngạc reo lên:
-Lam Thế Tuấn đang làm gì thế?
Không chỉ là mình hắn kinh ngạc mà tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc, thậm chí đến cả Lạc Doãn Hàn cũng bất ngờ bởi vì lúc này Lam Thế Tuấn không hề có ý tránh né chùy thủ của Lạc Doãn Hàn mà ngược lại còn dùng thân thể nghênh đón.
Chính lúc Lạc Doãn Hàn vẫn đang ngơ ngác thì chùy thủ trong tay hắn đã đâm vào bụng Lam Thế Tuấn, lúc này hắn mới cảm thấy không ổn thì đã quá muộn, đầu hắn truyền tới một trận đau đớn mãnh liệt, Lạc Doãn Hàn ngâm lên một tiếng rồi nằm gục ra đất hôn mê bất tỉnh.
Dùng tay ôm lấy bụng mình, Lam Thế Tuấn sắc mặt như thường, nhìn giống như chưa hề thụ thương vậy, nhưng một số người tinh mắt rõ ràng đã nhìn thấy phía bụng Lam Thế Tuấn đang có máu tươi thấm ra.
-Tên gia hỏa này thật là độc! – Lưu Phong cảm khái:
-Liều mình thụ thương cũng phải đánh ngất Lạc Doãn Hàn, hắn rõ ràng là đã chiếm thượng phong nhưng vẫn làm như thế chỉ để chiến thắng nhanh hơn một chút, đúng là vừa thâm vừa độc a!
-Tiềm Long xác thực có khá nhiều nhân vật xuất sắc. – Ninh Tâm Tĩnh nhàn nhạt nói một câu, dường như đối với thất bại của Lạc Doãn Hàn nàng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
-Trận thứ nhất Tiềm Long thắng! – Bạch Tướng Quân lúc này đã lên tiếng công bố kết quả sau đó hắn mới quay về một hướng cung kính nói:
-Phiền Vân tiên tử trị thương cho hai bên một chút!
-Vân tiên tử?
Nghe thấy kiểu xưng hô này Đường Kim chợt ngẩn ra, sau đó hắn nhìn thấy một bóng trắng lóe lên, một tiên nữ áo trắng xuất hiện trên đài, quả nhiên giống như hắn dự liệu, người kia đúng là Vân Vũ Tuyết.
Vân Vũ Tuyết tay cầm ngân châm, chỉ dùng có vài phút là đã hoàn thành quá trình trị thương, Lạc Doãn Hàn rất nhanh đã tỉnh lại còn Lam Thế Tuấn cũng đã không có việc gì nữa rồi, cuối cùng Vân Vũ Tuyết quay sang nhìn Đường Kim một cái nhưng không nói gì mà lập tức lắc mình biến mất.
Đường Kim cũng không có chào hỏi người chị gái nuôi này, đối với việc Vân Vũ Tuyết có mặt ở đây thì hắn cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, dù sao thì hắn cũng lưu ngôn cho Vân Vũ Tuyết, bảo nàng sẽ gặp nhau ở kinh thành, nhưng mà Vân Vũ Tuyết vẫn chưa có tìm hắn, sau đó nàng lại đột nhiên xuất hiện ở Long Kiếm chi chiến đúng là làm cho hắn có chút kinh ngạc, nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc hắn vẫn làm như không có chuyện gì, Đường Kim nghĩ là lúc này mình cứ coi như không quen biết Vân Vũ Tuyết thì tốt hơn, mà Vân Vũ Tuyết không nói gì với hắn thì chắc chắn là có lý do của nàng.
-Đa tạ Vân tiên tử. – có thể nhìn ra được Bạch Tướng Quân rất khách khí với Vân Vũ Tuyết. Tiếp theo thì Bạch Tướng Quân quay người lại nhìn về phía đài cao:
-Trận thứ hai, Ngô Pháp của Tiềm Long đối chiến Vương Kiến của Ám Kiếm.
Một phút sau thì hai người đều đã đứng trên lôi đài, sau khi nghe được mệnh lệnh của Bạch Tướng Quân thì chiến đấu lập tức bắt đầu, nhưng mà trận chiến này lại kết thúc khá nhanh, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người.
-Bằng…bằng … bằng … bằng!
Bốn tiếng súng vang lên, chiến đấu kết thúc, Ngô Pháp vẫn đứng trên lôi đài bày ra một tư thái thắng lợi còn Vương Kiến thì đã nằm dưới đất, tứ chi máu chảy ròng ròng, trong chốc lát đã mất đi năng lực chiến đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận