Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1072: Tiên nữ dưới làn mưa lớn

Bưu kiện được mở ra, Mộc Vũ vừa nhìn liền ngẩn ra, thứ đồ bên trong làm nàng cảm thấy khá bất ngờ.
-Đây là… một hộp thuốc? – Mộc Vũ có chút khó tin, loanh quanh cả nửa ngày hóa ra không biết Hắc Võng gửi tới cho nàng một hộp thuốc để làm gì?
-đám gia hỏa Hắc Võng kia lẽ nào còn kiêm bán cả thuốc giả? – Đường Kim nhìn thấy hộp thuốc kia liền kinh ngạc nói.
-Thuốc giả? – Mộc Vũ ngẩn ra:
-Ngươi nói cái này là thuốc giả?
-Không biết, ta chỉ tùy tiện nói bừa thôi. – Đường Kim tùy tiện đáp:
-Bất quá nếu mở ra xm thì ta sẽ biết là thật hay giả.
-Không thể mở.- Mộc Vũ lập tức phản đối:
-Hiện tại chúng ta mở ra nhất định sẽ bị người của Hắc Võng phát hiện, vẫn là nên đợi xem bước tiếp theo cần phải làm gì đã.
--Cũng được. – Đường Kim nhún vai đáp.
Mộc Vũ không nói gì nữa, lấy hộp thuốc kia ra, đây là một hộp thuốc nhìn rất bình thường, chỉ bất quá tên với hướng dẫn sử dụng toàn bằng tiếng Anh, bên trong có 24 viên thuốc dạng viên nang, tuy rằng trình độ tiếng anh của Mộc Vũ rất khá nhưng cũng không hiểu hướng dẫn sử dụng viết gì, trong hộp bưu kiện kia ngoài hộp thuốc này thì không còn thứ gì khác, điều này làm Mộc Vũ cảm thấy vô cùng khó hiểu, Hắc Võng rốt cuộc muốn làm gì?
-Hiện tại phải làm thế nào? – Mộc Vũ tìm cả nửa ngày cũng không thây chỉ thị tiếp theo đâu, chỉ đành quay ra hỏi Đường Kim.
-Đợi thôi. – Đường Kim lười biếng đáp:
-Mộc Mộc thân ái, mọi việc phải kiên nhẫn, Hắc Võng chưa ra chỉ thị tiếp theo cho nàng thì hộp thuốc này cứ giữ lấy đã.
-Như vậy thôi à? – Mộc Vũ ngẩn ra.
-Mộc Mộc thân ái, nhìn nàng có bọng mắt đen rồi kìa, không bằng nàng về đi ngủ trước đi. –Đường Kim nhún vai nói:
-Nói không chừng đợi nàng ngủ dậy thì Hắc Võng sẽ gọi điện cho nàng đó.
-Lúc này làm sao mà ta ngủ được chứ? – Mộc Vũ có chút bực bội, hiện tại nàng vẫn đang trong trạng thái rất khẩn trương, sao có thể ngủ được cho cam?
-Được rồi, xem ra không có ta chắc nàng ngủ không được, nếu đã vậy thì hì hì, Mộc Mộc thân ái, nàng nằm trong lồng ngực ta ngủ đi. – Đường Kim vừa nói vừa vươn tay ôm lấy Mộc Vũ, đồng thời nằm lăn ra đất.
Mộc Vũ đang định nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy cơn buồn ngủ tột độ đột nhiên kéo đến, mí mắt nàng không tự giác được khép lại, không tới 3 giây sau nàng đã vào trong trạng thái ngủ say.
Trước khi chính thức thiếp đi, trong đầu nàng chỉ kịp nổi lên một ý niệm, lẽ nào mình thực sự quen ngủ trong lồng ngực hắn rồi?
Đường Kim lúc này không có chút buồn ngủ nào, đối với tổ chức Hắc Võng kia hắn chẳng thèm đặt ở trong lòng, trên thực tế thì tuy lúc này hắn đang ôm Mộc Vũ nhưng lòng hắn lại đang nghĩ về đóa Hỏa Mai Khôi ở tít Thiên Hải kia.
Bất quá hiện tại thứ hắn nghĩ tới không phải là thân đoạn ngạo nghễ mê người kia của nàng mà là Thiên Bảo Các, trên thực tế hắn cũng khá có hứng thú với cái Hỏa Mai Khôi gọi là bảo vật tiên môn, hai năm trước Kiếm Ngấn thân làm cổ võ giả nhưng có thể dễ dàng làm thịt cao thủ tiên môn như Bạch Phát Đạo Sĩ, lúc đó hắn cảm thấy thật khó hiểu, nhưng hiện tại hắn mờ mờ đã hiểu được có lẽ trong tay Kiếm Ngấn kia chắc có một bảo vật Tiên môn nào đó.
Nhưng điều hắn quan tâm nhất không phải là những bảo vật Tiên môn kia mà là Vòng tay Thiên Đạo của hắn.
Hoắc Tâm Mai tự xưng là đã trưởng quản Thiên Bảo Các 10 năm, hơn nữa trong Thiên Bảo Các lại có vô số bảo vật Tiên môn, Đường Kim cảm thấy trong tay nàng chắc chắn có không ít tin tình báo về bảo vật Tiên môn, có khi ở chỗ nàng lại có tin tức liên quan đến Vòng tay Thiên Đạo cũng nên, Hoắc Tiểu Thất năm đó dường như cũng một mực âm thầm điều tra về Vòng tay Thiên Đạo, sợ rằng Hoắc Tâm Mai đồng dạng cũng đang tìm nó.
Đường Kim không xác định được có phải Hoắc Tâm Mai đã bắt đầu hoài nghi Vòng tay Thiên Đạo ở trong tay mình rồi hay không, nhưng hắn hoài nghi nàng ta biết chủ nhân đời trước của Vòng tay Thiên Đạo, mà người này rất có khả năng liên quan tới cha mẹ hắn, ít nhất thì Vòng tay Thiên Đạo cũng đã từng rơi vào tay cha mẹ hắn, chỉ bất quá có lẽ hai người đều không thể trở thành chủ nhân chân chính của Vòng tay Thiên Đạo, bởi vì hắn cảm thấy nếu như cha mẹ hắn có thể trở thành chủ nhân của Vòng tay Thiên Đạo thì hai người sẽ không đến nổi xảy ra chuyện, cũng không cần phải bỏ lại một mình hắn.
-Có nên tìm nàng thử hỏi chuyện này không nhỉ? – Đường Kim đang suy ngẫm thật kĩ vấn đề này, việc này đối với hắn quan hệ trọng đại, hắn không thể không cẩn thận được, bởi vì việc này không chỉ liên quan tới hắn và những nữ nhân bên cạnh hắn mà còn liên quan đến cả cha mẹ hắn. Một khi tin tức Vòng tay Thiên Đạo nằm trong tay hắn bị tiết lộ ra ngoài thì hắn lo lắng sẽ vô tình đem tới nguy hiểm cho cha mẹ, cho dù hắn còn chưa biết hai người có còn trên đời hay không, nhưng hắn nhất định phải giả định rằng hai người vẫn còn sống.
Trên đời này việc có thể làm Đường Kim thực sự cố kị không nhiều, nhưng vì cha mẹ đẻ hạ lạc chưa rõ kia của mình hắn không thể không cố kị. Trước khi có thể thực sự tín nhiệm Hoắc Tâm Mai, hắn cũng không dám mạo hiểm nhắc tới Vòng tay Thiên Đạo, với sự thông minh của nàng thì cho dù hắn có tìm cách hỏi lắt léo đi hoặc nói bóng nói gió chăng nữa nàng vẫn có thể có khả năng đoán ra được Vòng tay Thiên Đạo đang ở trong tay hắn.
-Vẫn là đợi ta đem nàng tán tới tay rồi tính vậy. – Đường Kim cuối cùng cũng quyết định tạm thời không nhắc tới chuyện này nữa, nếu như cha mẹ hắn vì Vòng tay Thiên Đạo này mà xảy ra chuyện, hiện tại Vòng tay Thiên Đạo không rõ nơi hạ lạc có lẽ ngược lại sẽ làm bọn họ an toàn hơn.
Hôm nay là một ngày trời nắng, ánh mặt trời chiếu khắp Minh Hồ thị, bên bờ hồ Mộc Vũ nằm trong lòng Đường Kim ngủ rất ngon, nhưng hiện tại ở kinh thành lại đang nghênh đón một trận mưa lớn.
Mưa lớn ập đến khắp các địa khu ở kinh thành, đồng dạng cũng cũng ập tới địa điểm huấn luyện quân sự của đại học Yến Kinh, đối với tân sinh viên thì đây tuyệt đối là một tin tức tốt, mưa nhỏ vẫn phải huấn luyện bình thường, nhưng hiện tại mưa lớn như vậy thì bọn họ không cần phải ra ngoài trời huấn luyện nữa, lúc này mọi người đều đang trốn hết trong căn tin vừa hát ca vui mừng vừa tiếp tục cầu mưa.
Bất quá ngoài trời cũng không phải là không có ai, trên thực tế thì lúc này đang có một mỹ thiếu nữ đang đứng giữa thao trường, nếu như người khác nhìn thấy nàng chắc hẳn sẽ nhận ra nàng ngay lập tức, bởi vì nàng chính là đệ nhất hoa khôi của đại học Yến Kinh – Tần Thủy Dao.
Tần Thủy Dao đứng gữa làn mưa lớn, mặc kệ cho nước mưa gột dửa thân thể nàng, nàng khẽ ngẩng đầu, mỹ mâu khẽ nhắm, mặc kệ cho từng hạt mưa lắn rơi trên khuôn mặt tuyệt mỹ, trên mặt là biểu tình cực kì khoan khoái, được cơn mưa lớn như vậy tưới tắm đối với nàng càng là một loại hưởng thụ.
Nước mưa không gì ngăn trở rơi trên mặt, trên thân thể nàng, nhưng điều kì lạ là sau khi chạm vào thân thể nàng thì hạt mưa tựa hồ như hoàn toàn bị biến mất, trên mặt nàng không thấy một chút nào gọi là có hạt mưa đọng lại, quần áo của nàng vẫn khô can, tựa hồ như chưa hề bị ướt.
Cho dù trời đang mưa rất lớn nhưng nàng đứng dưới làn mưa cũng chẳng khác gì đang đứng giữa trời nắng, nếu người bình thường thấy một màn này chắc chắn sẽ cảm thấy rất kì lạ, đương nhiên bức họa tiên nữ tắm mưa đầy sống động lúc này nhìn cũng thật là duy mỹ.
Đặc biệt hai khi một tiên nữ biến thành hai tiên nữ thì bức họa này lại càng thêm tuyệt mỹ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận