Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 876: Không chỉ là dung mạo

Cử động của Đường Kim lập tức rơi vào trong ánh mắt của mọi người, làm không ít nam nhân trong lòng thầm nguyền rủa hắn, tên gia hỏa trời đánh này vận khí thật quá tốt!
Đương nhiên bọn họ cũng chỉ dám thầm mắng trong lòng mà thôi, Đường Kim càng ngày càng khủng bố, không ai dám dễ dàng đắc tội với hắn.
Ngược lại là đương sự Tống Ngọc Đan sắc mặt lại như thường, tựa hồ không hề để bụng với hành động của Đường Kim nàng cười khẽ một tiếng:
-Nếu ngươi muốn ta sớm ngày hoàn toàn thuộc về ngươi thì mau đưa sính lễ tới Mẫu Đơn Các đi.
Lưu lại một câu như vậy, Tống Ngọc Đan liền quay người rời đi, Thu Phong Hàn thì có chút hâm một liếc nhìn Đường Kim một cái rồi cũng đuổi theo Tống Ngọc Đan.-Đường Kim, ta cũng đi đây. – Kiếm Ngấn đồng dạng cũng rời đi, rất nhanh trên đỉnh trường thành chỉ còn lại hai người là Đường Kim và Băng Tuyết Liên.
Đám người xem náo nhiệt phía dưới cũng lũ lượt li khai, quyết chiến đã kết thúc, Ngọc Mẫu Đơn đã bị tên vương bát đản Đường Kim hái mất, tất cả đều đã trần ai lạc định, người đương sự cũng đã rời đi, bọn họ ở lại cũng không còn ý nghĩa.
Sau khi tất cả mọi người đều đã giải tán, Băng Tuyết Liên mới lên tiếng:
-Ngươi và sư phụ ta rốt cuộc có quan hệ gì?
-Tuyết Liên mỹ nữ, kì thực ta muốn hỏi nàng, nàng và sư phụ trừ quan hệ sư đồ ra thì còn có quan hệ khác không? – Đường Kim nở nụ cười thật tươi:
-Dung mạo hai người rất giống nhau, nhìn cũng không giống tỷ muội, Hàn Băng là gì của nàng thế?
Sắc mặt Băng Tuyết Liên khẽ biến:
-Làm sao ngươi biết dung mạo của ta và sư phụ giống nhau? Ngươi đã nhìn qua dung mạo chân chính của sư phụ ta?
-Ta nhìn thấy không chỉ là dung mạo của nàng thôi đâu. – Đường Kim lười biếng nói:
-Nếu như nàng thực sự muốn biết thì đi hỏi sư phụ mình đi, e hèm… ta đi trước đây, Tuyết Liên mỹ nữ, lần sau gặp lại nhé, nếu có nhớ ta thì có thể tới Ninh Sơn tìm ta.
Không cho Băng Tuyết Liên có cơ hội tiếp tục gặng hỏi, vừa dứt lời Đường Kim đã biến mất tại chỗ, thuấn di về khách sạn.
Hôm nay mọi việc diễn ra thuận lợi hơn hắn tưởng, bây giờ mới chỉ khoảng 9 giờ sáng, cũng chính là nói chỉ một nửa buổi sáng trận sinh tử quyết chiến làm vạn người chú ý kia đã kết thúc.
Hắn còn tưởng hôm nay sẽ gặp phải không ít phiền phức, đương nhiên xác thực là cũng có người của Cửu Hoa Sơn tới tìm phiền phức, chỉ là sau khi hắn hạ đo ván tên gia hỏa kia bằng một kích thì không ai còn dám ho he nữa, cũng không biết có phải một chiêu kia của hắn đã chấn nhiếp đám cao thủ Tiên môn muốn gây phiền phức cho hắn hay không, nhưng ít nhất thì tạm thời không có ai dám đứng ra ý kiến nữa.
Băng Di đã không còn trong phòng, còn về nàng đi đâu thì Đường Kim cũng không rõ, hắn cũng lười đi tìm nàng, ngả lưng ra giường cái rụp, Đường Kim quyết định trước tiên nghỉ ngơi một chút rồi tính.
Thật ra thì lúc này hắn đang đợi Ninh Tâm Tĩnh đi tế bái cha mẹ nàng, hắn tin đợi nàng làm xong mọi việc nhất định sẽ gọi cho hắn, còn về Ngọc Mỹ Nhân kia, thực ra hắn không muốn tới hạ sính lễ, như vậy quá là chính thức.
Một khi chính thức hạ sính lễ thì Ngọc Mỹ Nhân kia sẽ thở thành vị hôn thê chính thức của hắn, như vậy sẽ rất phiền phức, không nói cái khác, vị hôn thê chân chính của hắn là Tần Thủy Dao vẫn còn đó, theo Đường Kim thấy thì Ngọc Mỹ Nhân hắn muốn, y phục của nàng hắn cũng muốn, nhưng mà danh chính ngôn thuận cưới nàng về thì tuyệt đối không được.
-Cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ, dù sao ta cũng mới chỉ 18, trên lí thuyết thì còn chưa đến tuổi kết hôn mà. – Đường Kim thầm nhủ với lòng, hiện tại Ngọc Mỹ Nhân trên danh nghĩa đã là người của hắn, cả kinh thành đều biết chuyện này, sao này hắn có thể thỉnh thoảng chạy tới Mẫu Đơn Các tìm nàng, trước tiên đem nàng và kiện y phục kia thu vào tay, còn về phần cưới xin thì sau này hẵng nói.
Không phải Đường Kim không muốn chịu trách nhiệm, chỉ bắt quá hắn và Tống Ngọc Đan kì thực không tính là quen thuộc, giữa hai người không có gì có thể xưng là cảm tình, cả hai mới chỉ gặp nhau có vài lần, nói đến cảm tình thì Tống Ngọc Đan không thể nào so được với bất kì nữ nhân nào bên cạnh hắn, hắn không thể nào hạ sính lễ với nàng trước những người khác được.
Đường Kim đang mải mê nghĩ về vấn đề này thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên:
-Đường Kim, tên hỗn đản nhà ngươi lại tới kinh thành mà không tới thăm ta, sau này ta sẽ không thèm để ý tới ngươi nữa, đừng có mò tới tìm ta…
Tiếng chuông điện thoại liên tiếp một thôi một hồi này làm Đường Kim nhất thời chỉ biết lắc đầu, hắn cảm thấy mình thật vô tội, rõ ràng đã tới chỗ Hiểu Hiểu chỉ là lúc đó tiểu nha đầu đang bận luyện công nên hắn không có làm phiền nàng, bây giờ ngược lại lại bị nàng trách móc.
Nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, tinh thần Đường Kim lập tức phấn chấn hẳn lên, hắn vội vàng nhấc máy:
-Phỉ Phỉ, nàng đang ở đâu?
-Ta đang ở sân bay kinh thành, vừa mới xuống máy bay, đang chuẩn bị đổi chuyến bay về Lạc Bắc, nhưng mà máy bay bị chậm, sợ rằng phải đến tối mới về tới nơi, chàng đang ở đâu, có thể tới đón ta không? Ta và cha mẹ cùng với gia gia muốn tới thăm mộ đại ca! – Lạc Phỉ Phỉ một hơi nói liền mạch cả một đoạn, ngữ khí có chút sốt ruột.
-Nàng ở chỗ nào trong sb? – Đường Kim lập tức hỏi.
-Tầng 2… - Lạc Phỉ Phỉ lập tức báo ra vị trí của mình.
-Ta tới liền! – Đường Kim dứt lời liền cúp máy.

Tầng 2 sân bay kinh thành, trong một gian café, một mỹ nữ thân hình bốc lửa mặc quân trang đang đứng đó, dung mạo tuyệt mỹ nhưng lại hiển lộ ra một vẻ hơi mệt mỏi tiều tụy, thần sắc còn có chút sốt ruột, làm mỗi nam nhân đi qua chỗ nàng đều không nhịn được ngoái đầu lại nhìn vài cái, cho dù là nữ nhân cũng có người chú ý tới nàng, gương mặt kia, vóc người kia thực sự không thể nào để cho người khác thôi chú ý được.
Mỹ nữ quân trang này tự nhiên là Lạc Phỉ Phỉ, nàng vừa mới chấp hành xong nhiệm vụ, hôm nay là tiết thanh minh, nàng muốn tới mộ anh trai mình nên mới vội vàng cát bụi dặm trường trở về Lạc Bắc.
-Lạc thiếu tá, máy bay có khả năng sẽ bị chậm khoảng hai tiếng, không bằng ta giúp cô an bài một chiếc máy bay quân dụng, như vậy cô có thể về tới Lạc Bắc trước buổi chưa, cô thấy thế nào? – lên tiếng là một nam tử cao lớn bên cạnh Lạc Phỉ Phỉ, nam tử cao lớn này mặc vét đi giày da, nhìn bề ngoài thì không phải là quân nhân nhưng hắn rõ ràng có quen biết Lạc Phỉ Phỉ, hơn nữa mở miệng là nói có thể sắp xếp được cả máy bay quân dụng, thân phận nhất định cũng không tầm thường.
-Đa tạ Lý tiên sinh, bất quá không cần đâu, bạn trai ta lập tức sẽ tới đón ta. – Lạc Phỉ Phỉ nhàn nhạt nói, tên họ Lý này thực ra cũng không quen thân lắm với nàng, chỉ là vừa mới quen trên máy bay, một đường cứ đi theo hiến ân cần với nàng, còn chém gió bản thân hắn rất lợi hại các kiểu.
Lạc Phỉ Phỉ thấy phiền quá nên mới bày ra thân phận thiếu tá đặc công của mình, vốn tưởng rằng tên gia hỏa này sẽ biết khó mà lui, ai ngờ hắn lại tiếp tục chém bên quân đội hắn có bao nhiêu lực lượng, hiện tại còn vừa mở miệng ra là đòi điều động máy bay quân dụng.
-Thì ra Lạc thiếu tá đã có bạn trai. – nam nhân họ Lý này tựa hồ có chút ngẩn ra, sau đó lại tiếp tục truy vấn:
-Lạc thiếu tá, bạn trai cô cũng là quân nhân sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận