Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 744: Tên gia hỏa đó có thù với ngươi à?

Hai năm trước Kiều An An bị đuổi ra khỏi cửa, thậm chí còn không có lấy một người đích thân đến nói cho nàng việc đó, chỉ có một cuộc gọi điện và vài câu đơn giản mà thôi.
Nhưng hôm nay sau hai năm, toàn bộ Kiều gia đã xuất động chỉ vì để đón nàng trở về, có lẽ nguyên nhân giống như Kiều Gia Đạt nói, đó là do gia gia nàng Kiều Ứng Thiên quá tin tưởng vào vận mệnh, nhưng nàng càng rõ dàng, thật ra việc này không thể nào không có liên quan tới Đường Kim được, nếu như không có Đường Kim, chắc nàng sẽ chẳng bao giờ có được đãi ngộ như thế này.
Hai năm qua, cảnh còn người mất, nàng đã không còn là Kiều An An lúc đầu, người đã thay đổi nàng không phải là Kiều gia mà chính là một tiểu nam nhân, tiểu nam nhân mà nàng gọi là chồng, Đường Kim.-An An, về nhà đi! – một thanh âm nhu hòa kèm theo một chút nghẹn ngào truyền tới, người lên tiếng là một quý phụ trung niên, chính là mẫu thân của Kiều An An, Châu Huệ Lan.
-Mẹ! – Kiều An An cuối cùng cũng lên tiếng, đối với Kiều gia, người nàng để ý nhất kì thực cũng chỉ có mẹ đẻ của mình mà thôi, chỉ là hai năm không gặp, giữa hai người dường như nhiều thêm một tầng xa cách.
Có lẽ cũng do tầng xa cách này mà Kiều An An không có nhào vào lòng Châu Huệ Lan, không ôm lấy bà mà chỉ tiến lên phía trước hai bước, hai năm trước nàng đã thấy rằng mình không hợp lắm với người của Kiều gia, sau hai năm cảm giác này vẫn không hề thay đổi, thậm chí còn nặng hơn vài phần.
-An An, Đường Kim có tới đưa muội đi không? – lúc này Kiều Gia Đạt mới lên tiếng.
-Chàng bây giờ có chút bận nên chắc sẽ không tới. – Kiều An An hít một hơi thật sâu, bước lên phía trước:
-Đi thôi.
-Mau, tới bên này. – Kiều Gia Đạt vội vàng dẫn Kiều An An tới trước cửa chiếc mercedes 8 chỗ:
-An An, muội ngồi xe này cùng với tam thẩm đi.
Kiều An An khẽ gật đầu rồi quay sang nói với Châu Huệ Lan:
-Mẹ, lên xe đi!
-Ừ, được! – Châu Huệ Lan nhanh chóng lau đi một giọt nước mắt trên khóe mắt của mình, trên mặt lộ ra một nụ cười vui vẻ sau đó cùng Kiều An An lên xe.
Vài phút sau đoàn xe lại khởi động, đại khái khoảng mười phút sau thì đoàn xe dài dằng dặc này cuối cùng xung rời đi trước ánh mắt hâm mộ của vô số người.
-Kiều An An đúng là tiểu thư đài các tiêu chuẩn, vừa trắng vừa xinh nhà lại vừa giàu a!
-Cái gì mà tiểu thư đài các chứ, nàng là tiên nữ chân chính thì đúng hơn!
-Nếu có thể tán được nàng, thì đúng là 10 kiếp đỡ phải phấn đấu.
-Đừng có nằm mơ nữa, Kiều An An đã có bạn trai rồi!
-Cho dù chưa có bạn trai cũng không phải là loại người như chúng ta có thể đắc thủ, tỉnh lại đi!
-Ta nghe nói bạn trai của Kiều An An chỉ là một học sinh cấp ba, cũng chẳng có gì là đặc sắc!
-Ai nói với ngươi thế? Tên gia hỏa kia có thù với ngươi hả?
-Ách, ngươi vừa nhắc ta mới nhớ, hình như ta và tên gia hỏa nói với ta kia có chút thù…
-Trách không được hắn lại muốn hại ngươi…
..
Rõ ràng là buổi trưa hôm ấy, Kiều An An đã thành chủ đề bàn tán duy nhất ở bệnh viện trung tâm Ninh Sơn, chỉ là lúc mọi người vẫn đang sôi nổi bàn tán về nàng thì đoàn xe đón Kiều An An đã rời khỏi Ninh Sơn.
Trong xe trừ Kiều An An và chm ra thì còn có cả chị dâu của Kiều An An, Phương Lệ Văn, chiếc xe này rõ ràng là đã được chuẩn bị kĩ càng để chuyên môn phục vụ Kiều An An, trong xe đặc biệt bố trí đầy những trang sức mà nàng thích, thậm chí đến cả hoa lam sắc Yêu Cơ cũng được đặt không ít.
-An An, khí sắc của muội thật là tốt, hai năm trước nghe nói Đường Kim mất tích, mẹ và ta kì thực rất lo lắng cho muội, có điều bây giờ Đường Kim đã trở về, lại thấy khí sắc của muội tốt như vậy, ta cũng yên tâm rồi. – trên mặt Phương Lệ Văn nở ra một nụ cười, quay đầu nhìn Châu Huệ Lan nói:
-Mẹ, bây giờ người không cần phải lo lắng nữa, An An đang sống rất tốt.
-Ta bây giờ xác thực rất tốt. – Kiều An An khẽ cười một cái:L
-Kì thực cho dù có tốt hay không thì đây cũng là cuộc sống mà ta lựa chọn, cho nên bất luận như thế nào, ta bây giờ cũng vui vẻ hơn trước kia rất nhiều.
-An An, con thấy vui là được rồi. – Châu Huệ Lan nhìn khuôn mặt xinh đẹp của con gái, trong lòng cũng một vui vẻ không thôi, mấy năm qua bà thực ra cũng nhìn thấy ảnh của Kiều An An, nhưng mãi đến hôm nay mới được chính thức gặp nàng, hai năm rồi, đây là lần đầu tiên hai mẹ con ở gần nhau như thế này.
-Phải rồi, An An, Đường Kim có tới ăn tết cùng muội không? – Phương Lệ Văn rất thông minh, nàng biết Đường Kim mới là người Kiều An An quan tâm nhất, cho nên nàng mới chủ động chuyển chủ đề lên người Đường Kim.
-Mấy ngày nay chàng có chút bận, chắc là không có thời gian. – Kiều An An lắc đầu:
-Nếu như chàng không bận thì ta sẽ ở lại Ninh Sơn đón năm mới cùng chàng.
-như vậy à, vậy chỉ có thể đợi sau này rồi. – Phương Lệ Văn khẽ cười:
-Phải rồi, An An, muội có muốn sang năm đổi sang công việc khác không?
-Đổi công việc? – Kiều An An có chút khó hiểu nhìn Phương Lệ Văn:
-Chị dâu, công việc bây giờ của ta rất tốt a.
-An An, ta biết muội thích công việc hiện tại, nhưng mà vài tháng nữa Đường Kim sẽ tốt nghiệp cấp 3 rồi. Đến lúc đó hắn sẽ học đại học ở đâu? Nếu như hắn tới tỉnh thành học đại học thì muội cũng sẽ theo hắn lên tỉnh thành chứ?
-Chàng vẫn chưa nói chuyện này với ta. –Kiều An An lắc đầu:
-Ta vẫn chưa xác định được chàng có muốn học đại học không nữa.
-giả dụ hắn tới tỉnh thành, muội chắc cũng đi theo hắn có phải không? Vậy có cần ta lưu ý giúp muội mấy bệnh viện ở tỉnh thành, đến lúc đó nếu muội cần ta sẽ để cho muội một suất làm hộ sĩ. – Phương Lệ Văn nhẹ giọng nói.
-Cảm ơn chị dâu, nhưng mà đợi lúc đó hãy nói đi. – Kiều An An đáp.
Phương Lệ Văn khẽ gật đầu:
-Vậy cũng được, dù sao với điều kiện của muội thì bất kể là tới bệnh viện nào cũng sẽ rất được hoan nghênh.
Kiều An An cười nhạt một tiếng, nàng tự nhiên là hiểu, đừng nói Đường Kim của nàng tốt như vậy, cho dù nàng có không ra gì thì Kiều gia muốn tìm cho nàng một công việc trong bệnh viện ở tỉnh thành này cũng là điều quá dễ dàng.
Trong xe, Kiều An An và Phương Lệ Văn, Châu Huệ Lan mỗi người một câu nói qua nói lại, đoàn xe cũng từ từ tiến về phía trước, Ninh Sơn cách tỉnh thành cũng không xa, nhưng mà đoàn xe của Kiều gia không có đi đường cao tốc, hơn nữa tốc độ di chuyển cũng không nhanh, theo như tốc độ hiện tại thì lúc về tới Kiều gia chắc cùng là chiều tối rồi.
Theo thời gian, đoàn xe cách Ninh Sơn càng ngày càng xa, tỉnh thành cũng càng ngày càng gần lại, bất tri bất giác đã tới 4 giờ chiều, chiếc mô tô đi trước mở đường đột nhiên dừng lại, đồng thời hướng về phía sau dùng tay ra hiệu một cái, mấy chiếc xe phía sau cũng dừng lại, nhưng mà hai chiếc mô tô sau lưng người đi đầu thì vẫn đi lên phía trước thẳng đến lúc ngang hàng với chiếc mô tô đầu tiên.
-Phía trước tình huống có gì đó không ổn. – người dẫn đầu đội mô tô trầm giọng nói:
-Phân phó xuống dưới, để mọi người đề cao cảnh giác, trước tiên để ta một mình tới phía trước thám thính xem sao.
-Rõ. – hai người lái mô tô còn lại đồng thanh đáp, sau đó đột nhiên quay đầu xe lại, còn người dẫn đầu thì dùng một tốc độ như tên bắn lao thẳng về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận