Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 782: Môn phái có nhiều môn chủ phu nhân nhất Tiên môn.

Chính tại lúc Đường Kim đang nghe điện thoại của Hiểu Hiểu thì một nam nhân ngoài ba mươi tuổi, thân hình gầy gò vừa mới bước vào một khách sạn, đứng trước căn phòng nào đó rồi giơ tay gõ cửa.
Cửa phòng rất nhanh được mở ra, một nam thanh niên xuất hiện trước cửa, người này nhìn có chút tiều tụy, chính là Tông Tứ Bình.
-Sư huynh, người tới rồi, mau vào đi! – thấy nam tử gầy gò kia, trên mặt Tông Tứ Bình hiện lên một chút hỉ sắc, âm thầm thở phào một hơi, cả người dường như nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Nam tử gầy gò này chính là Tông Minh, hắn đi vào trong, thuận tay đóng cửa lại, sau đó mới trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
-Sư đệ, đệ nói muốn cùng ta phát triển ở kinh thành, điều này là thật sao?
Tông Minh những năm nay đều phiêu bạt khắp nơi, cuộc sống cũng không thuận lợi, xãhội hiện đại bây giờ, độc thuật đã không còn chỗ đứng, người bình thường sẽ không dễ dàng trúng độc,hắn tuy rằng là người trong Tiên môn nhưng tu vi thật ra lại rất thấp, đối với người bình thường mà nói, Tiên môn là một cái gì đó rất xa vời, còn đối với người biết rõ về Tiên môn thì tu vi của Tông Minh đúng là không đáng để vào mắt, Tông Minh vẫn luôn chưa tìm được một nơi để có thể đại triển quyền cước.
-Sư huynh, có lẽ huynh cũng nghe nói qua, ta bây giờ đang sống khá sung sướng, rất nhiều người ở kinh thành đều đã biết đến vị Tông thần y ta, công việc của ta cũng càng ngày càng bận, một mình không thể nào làm hết được, nơi này không thiếu người có tiền, nếu như huynh đệ chúng ta cùng nhau phát triển nhất định sẽ càng có tiền đồ, huynh thấy thế nào? – Tông Tứ Bình nói dối mặt không đổi sắc, kì thực hắn chỉ muốn lừa Tông Minh tới đây mà thôi.
-Sư đệ, vậy ta phải đa tạ đệ rồi. – Tông Minh lập tức tin tưởng Tông Tứ Bình, hắn xác thực đã nghe ngóng qua tình huống của Tông Tứ Bình, biết được Tông Tứ Bình gần đây ở kinh thành làm ăn rất phất, cũng chính vì thế cho nên vừa mới nhận được lời mời của Tông Tứ Bình, mới sáng sớm hắn đã lập chạy tới đây.
-Ngươi muốn cảm ơn hắn gọi ngươi tới để chết sao? – một thanh âm đột nhiên vang lên, theo thanh âm đó, Đường Kim một thân phong y đột nhiên xuất hiện, hắn nhìn Tông Minh một cái, sau đó cảm khái một câu:
-Xem ra, trên đời này thực sự có người rất muốn chết a!
Sắc mặt Tông Minh khẽ biến, hắn nhìn Đường Kim, cảnh giác nói:
-Ngươi là ai?
-Ta là ai, ngươi rất nhanh sẽ biết thôi. – Đường Kim đột nhiên duỗi tay ra, chính xác túm được cổ Tông Minh, hắn đã không còn thời gian để lãng phí cho chuyện này nữa.
-Đường Kim, thuốc giải của ta…ựa! – Tông Tứ Bình đang lên tiếng đòi thuốc giải, chỉ là hắn còn chưa nói xong thì cổ họng cũng bị bóp chặt.
-Ngươi không cần thuốc giải nữa đâu! – Đường Kim nhàn nhạt nói một câu sau đó liền biến mất tại chỗ, một giây sau hắn đã trực tiếp xuất hiện ở Độc tông, à không, bây giờ đã trở thành quảng trường của Đường Môn rồi.
ế ố ổ ề ếBên cạnh trụ đá vẫn có vài tiếng rên rỉ thống khổ đang vang lên, Đường Kim không nói hai lời liền trực tiếp đem Tông Tứ Bình và Tông Minh ném vào giữa đám người kia.
-A… - Tông Minh cũng lập tức la hét thảm thiết.
-Đường Kim…a, ngươi nói lời không giữ lời…a… - tiếng hét của Tông Tứ Bình cũng rất thê lương.
-Kẻ giữ lời với địch nhân đều là kẻ ngu. – Đường Kim nhàn nhạt nói một câu rồi lập tức biến mất, đối với hắn mà nói, tiếp tục ở lại đây đã không còn ý nghĩa gì nữa, chỉ thêm lãng phí thời gian mà thôi.
Bất quá Đường Kim cũng không trở lại chiếc giường ấm áp thơm tho của Băng Di, mà hắn trực tiếp tiến vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh.
Trong Thiên Đạo Tiên Cảnh mặt trăng đang treo cao, không khí rất trong lành, hô hấp vài cái cũng cảm thấy tinh thần thư thái hơn rất nhiều.
Từng trận hương hoa nhẹ nhàng lướt tới, thấm vào đến tận lòng người, còn có một tiên nữ mặc nguyệt bạch trường bào đang đứng dưới ánh trăng, quang cảnh tươi đẹp như vậy, thật không hổ với hai chữ tiên cảnh.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, buổi tối tỷ không nghỉ ngơi sao? – Đường Kim chậm rãi đi tới bên cạnh tiên nữ áo trắng, cười hì hì hỏi.
Tiên nữ áo trắng chính là Vân Vũ Tuyết, nàng khẽ quay người lại, nhìn Đường Kim cười khẽ một cái, sau đó lắc đầu:
-Chỉ cần thân thể ở trong tiên cảnh, đối với ta mà nói đã là được nghỉ ngơi một cách thoải mái nhất rồi.
Dừng một chút, nàng lại nói:
-Đường Kim đệ đệ, đệ tới cũng thật là không đúng lúc, ba nàng bây giờ đều đang ở trong thời khắc tu luyện quan trọng nhất.
Ba nàng mà Vân Vũ Tuyết nói chính là Tần Thủy Dao, Ninh Tâm Tĩnh, Tống Oánh các nàng. Kì thực không cần nàng nói Đường Kim cũng biết, ba người các nàng lúc này đều đang đả tọa tu luyện, đối với tất cả những gì phát sinh bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, chỉ cần hắn muốn biết thì đều có thể biết, không hề khoa trương mà nói, cho dù các nàng có trốn trong phòng thay quần áo, mà hắn cho dù có đang ở thế giới bên ngoài, chỉ cần hắn muốn nhìn thì đều có thể nhìn thấy!
Đương nhiên Đường Kim cũng chưa từng nhìn trộm lần nào, bời vì hắn càng thích nhìn công khai hơn, nhìn trộm không phải là phong cách của hắn.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, kì thực ta đặc biệt tới thăm tỷ đó. – Đường Kim nhìn Vân Vũ Tuyết, bộ dáng thành khẩn nói.
-Thật sao? – Vân Vũ Tuyết khẽ cười một cái:
-Đường Kim đệ đệ, đệ vào đây chỉ để gặp ta thôi sao?
-Thật ra thì ta tới để cầu hôn hộ người khác! – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Hử? – trong mắt Vân Vũ Tuyết xẹt qua một tia kinh ngạc:
-Đường Kim đệ đệ, đệ muốn cầu hôn hộ cho ai?
-Là thế này, Vũ Tuyết tỷ tỷ, Tiên môn có một môn phái lớn, mà môn chủ của môn phái này còn thiếu một vị môn chủ phu nhân, ờ, ta vừa hay lại rất quen thân với vị môn chủ kia, thế nên ta mới kiến nghị hắn rước Vũ Tuyết tỷ tỷ về làm môn chủ phu nhân, hắn cũng cho rằng ý này rất hay nên mới nhờ ta tới cầu hôn. – Đường Kim kiên nhẫn giải thích.
-Thật sao? – thần sắc Vân Vũ Tuyết có chút cổ quái:
-Đường Kim đệ đệ, không bằng trước tiên đệ cứ nói là đại môn phái nào đi.
-Không thành vấn đề, đó chính là môn phái sắp trở thành Tiên môn đệ nhất mô phái, Đường Môn. – Đường Kim làm bộ nghiêm túc nói.
-Đường Môn? – Vân Vũ Tuyết không nhịn được ngẩn ra, sau đó mới bất lực cười một cái:
-Đường Kim đệ đệ, đệ nói Đường Môn môn đó, môn chủ không phải sẽ vừa hay lại là đệ đó chứ?
-Ờm…để ta nghĩ xem. – Đường Kim giả vờ nghiêm túc suy nghĩ, sau đó mới đột nhiên sực tỉnh:
-Đúng rồi, Vũ Tuyết tỷ tỷ thật là thông minh, ta chính là môn chủ đời thứ hai của Đường Môn.
-Môn chủ đời thứ hai của Đường Môn? – Vân Vũ Tuyết có chút ngán ngẩm:
-Đường Kim đệ đệ, Đường Môn đã truyền thừa không biết bao nhiêu năm rồi, nói thế nào thì cũng không phải chỉ có hai đời môn chủ đi?
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, trong Tiên môn thì Đường Môn chỉ được coi là vừa mới thành lập thôi. Nhưng mà tỷ yên tâm, một ngày nào đó Đường Môn nhất định sẽ trở thành Tiên môn đệ nhất môn phái, ờ, bây giờ trước tiên ta muốn để Đường Môn trở thành môn phái có nhiều môn chủ phu nhân nhất cái đã. –Đường Kim cười hì hì:
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, danh ngạch làm môn chủ phu nhân thực sự cũng có hạn đấy, nếu bây giờ tỷ đáp ứng thì sẽ trở thành môn chủ phu nhân số 3, nếu muộn hơn một chút, nói không chừng sẽ phải làm môn chủ phu nhân số 13 đó.
-Ta nghĩ là mình làm tỷ tỷ của môn chủ sẽ tốt hơn. – Vân Vũ Tuyết có chút dở khóc dở cười, cuối cùng nàng cũng nhịn không được hỏi:
-Đường Kim đệ đệ, đệ thực sự mới sáng lập một môn phái tu tiên sao? Đệ đặt Đường Môn ở đâu vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận