Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1154: U Linh kỵ sĩ đoàn

- Làm sao cô biết?
Đường Kim sửng sốt, yêu nữ này thật sự có thần thông sao, đến cái này cũng biết?
- Chàng trai bé nhỏ của ta a, mấy ngày nay ta đã tìm được mười một cái U Linh, chỉ thiếu mỗi cái cuối cùng ở chỗ ngươi á.
Tiếng cười duyên của Tiêu Đại Nhi vang lên trong điện thoại, "Vốn ta định đợi người của CIA mang U Linh về Mỹ sau đó mới hành động, nhưng không nghĩ tới ngươi lại đi trước một bước, như vậy cũng tốt, rốt cục hiện tại ta có đủ 12 cái U Linh rồi."
- 12 U Linh?
Đường Kim càng thêm kinh ngạc, "Đại Nhi, cô nói là thực ra U Linh cũng không phải chỉ có 1 người?"
- Không sai, hacker U Linh bài danh thứ ba toàn thế giới thực ra là một nhóm người bao gồm 12 cao thủ, bọn họ được gọi chung là U Linh Kỵ sĩ đoàn, thật ra là một đám trạch nam muốn thông qua màn hình máy tính khống chế thế giới."
Giọng nói thong thả của nàng nhẹ nhàng giải thích, "Mà U Linh Kỵ sĩ đoàn này, chính là tổ chức trung tâm của Hắc Võng, mấy ngày nay ta đã tìm được tung tích của 11 U Linh Kỵ sĩ khác, hơn nữa cũng đã bắt được, chỉ thiếu một tên thôi."
Nhất thời Đường Kim không biết nên nói gì mới được, nếu biết trước Tiêu Đại Nhi lợi hại như vậy, hắn đã không cần tốn công đi tìm, mà lúc này, hắn cũng xem như chính thức xác nhận thế lực của Tiêu Đại Nhi bây giờ so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn, trong thời gian ngắn như vậy, nàng có thể tìm ra toàn bộ tổ chức của Hắc Võng, làm được chuyện mà Tiềm Long và Ám Kiếm đều không thể hoàn thành.
Đương nhiên, nàng lợi hại như vậy, bởi mị thuật cường đại, nhưng trong thời gian ngắn mà Tiêu Đại Nhi có thể bắt được toàn bộ 11 tên U Linh, đủ để nói lên nàng có khá nhiều nhân thủ ở nước ngoài.
- 12 tên U Linh này, chính là cấp bậc thành viên cao nhất của Hắc Võng ư?
Đường Kim suy nghĩ một chút rồi hỏi.
- Hẳn là vậy.
Tiêu Đại Nhi hồi đáp, "Thế nhưng cho dù bọn hắn là thành viên cao cấp nhất của Hắc Võng, không có nghĩa là phía sau lưng không có người điều khiển cao cấp hơn."
- Ý cô nói, tổ chức Hắc Võng này còn được khống chế bởi người khác?
Đường Kim lại không nhịn được hỏi.
- Bây giờ ta còn chưa thể xác định, ta đang truy lùng nguồn tài chính của U Linh, xem có thể tìm ra người sau lưng hay không.
Tiêu Đại Nhi nhanh chóng nói, "Chẳng qua chuyện này ngươi không cần quan tâm, ta sẽ giải quyết triệt để chuyện này, ân, ngươi chỉ cần giúp ta an bài một chút, ta muốn đích thân thẩm vấn U Linh chỗ ngươi từ xa."
- Được, ta sẽ để Tâm Tĩnh đi chuẩn bị.
Đường Kim quyết định không quan tâm chuyện này, "Sau khi sự việc được giảu quyết triệt để, ngươi hãy nói với ta một tiếng."
- Biết rồi, tiểu lão công, đưa điện thoại cho Ninh Tâm Tĩnh đi.
Ngữ khí của Tiêu Đại Nhi trở nên kiều mị.
Đường Kim cũng không nói gì thêm, đưa điện thoại cho Ninh Tâm Tĩnh, hai người nói chuyện thêm vài phút đồng hồ, sau đó nàng cúp điện thoại, mang theo U Linh đi xuống tầng hầm để chuẩn bị thẩm vấn.
Đến lúc này, phòng khách chỉ còn lại Judy và Đường Kim.
- Có cần chúc mừng một chút không nhỉ?
Judy nhẹ nhàng vặn vẹo vòng eo, đi chậm tới trước mắt Đường Kim, mỗi một cái nhăn mày nụ cười đều toát lên vẻ phong tình vạn chủng, thân thể mềm mại chập chờn, càng tỏ ra mê hoặc vô hạn.
Hiện tại thật ra tâm tình Judy hơi thấp thỏm, vốn nàng định lợi dụng cơ hội trên đảo Filsi, nhưng không ngờ hai người hầu như không có cơ hội dừng chân thì lập tức trở về Ninh Sơn, đến lúc này, nàng còn rất nhiều chiêu số chưa được sử dụng đến a.
Đường Kim trừng mắt nhìn Judy, đột nhiên vẫy tay một cái, thân thể nàng liền bay lên, rơi vào trong ngực hắn, sau đó hai người biến mất trong phòng khách.
- Đây là đâu?
Judy ngạc nhiên nhìn bốn phía, không khỏi thốt lên. Nhìn từng cây đại thụ cần mấy người ôm mới hết, trông giống như một khu rừng nguyên thuỷ.
Đường Kim không lên tiếng, bàn tay đặt lên bộ vị cao chót của nàng, sau đó dùng lực kéo một cái, nhất thời thân trên truyền đến cảm giác mát mẻ, tiếp đó, tay của Đường Kim trượt đến cái mông lớn của nàng, lại kéo, Judy cảm thấy sự mát lạnh tràn ngập toàn thân. Gió nhẹ phất phơ, thổi qua vùng đất bí ẩn của nàng, khiến nàng biết mình đã hoàn toàn trần truồng đấy.
Thế nhưng nàng không biểu hiện chút kinh hoảng nào, ngược lại trở nên cực kì hưng phấn, nhẹ thốt lên một tiếng duyên dáng yêu kiều, thân thể bắt đầu giãy dụa.
Đường Kim bỗng nhiên nắm lấy eo thon của nàng, hơi dùng sức, thân thể nàng liền không tự chủ được cuốn qua, một giây sau, Judy liền cảm thấy một lực đạo khá mạnh áp nàng về phía thân cây phía sau, mà bộ vị cao chót vót kia của nàng, cũng bị đặt ở trên cây, sau đó một thân thể trầm trọng đè ép đến, cuối cùng, vật thể cứng rắn không gì sánh được xuyên thấu thân thể của hắn, như đem nàng đóng chặt trên đại thụ.
- A....
Một thanh âm đau đớn nhưng càng nhiều là sự vui sướng vút lên, phá vỡ sự vắng vẻ của rừng rậm, một trận mưa rền gió dữ phủ lấy thân thể nàng.
Bây giờ mới chỉ là sáng sớm, thời gian đang chậm rãi trôi qua, từ sớm đến muộn, từ sáng tới khuya, thanh âm của Judy từ cao vút uyển chuyển dần biến thành trầm đục khàn khàn, sau đó là gào thét, cuối cùng là thở dốc.
Judy đã từng quay một video dài 15 tiếng đồng hồ, thể hiện sự mị hoặc của mình, mà hiện nay, nàng phải thực hiện lại tất cả những động tác của mình, chẳng qua lần này không phải do nàng chủ động, mà là bị động, hơn nữa trong lúc biểu diễn nàng còn phải chịu những động tác có chút thô bạo của Đường Kim, cho dù nàng cầu xin tha thứ cũng không hề có hiệu quả.
Ánh trăng xuyên thấu qua cành cây chiếu vào thân thể trơn bóng của nàng, khiến tư thái quyến rũ của nàng càng trở nên mê hoặc không gì sánh được, nàng lẳng lặng ghé vào dưới tàng cây, cũng không nhúc nhích, chỉ nhẹ nhàng thở phì phò, rốt cục nàng cũng hiểu, lúc trên máy bay Đường Kim không nói dối nàng, bốn giờ là quá ít, mà nàng còn hiểu thêm một việc, dạng nam nhân như Đường Kim, không thể câu dẫn tuỳ tiện, nếu không người chịu khổ cuối cùng là nàng.
Bây giờ Đường Kim cực kì thoả mãn, bông hoa bách hợp này hết lần này đến lần khác gợi lên dục hoả của hắn, ngày hôm nay cuối cùng hắn cũng có thể đem tất cả dục vọng phát tiết trên thân thể nàng, mặc dù đây chỉ là sự phát tiết sinh lý thuần tuý, nhưng mang lại cho hắn cảm giác cực kì tuyệt vời.
- Ta là Hiểu Hiểu, có tin tức...
Nhạc chuông điện thoại đột ngột vang lên, đánh vỡ sự vắng vẻ của rừng rậm, có vẻ lạc quẻ giữa khu rừng yên ắng này.
Đường Kim vẫy tay, điện thoại liền bay tới, hắn vừa mở ra liền phát hiện đây là điện thoại của Tiêu Đại Nhi, lập tức nghe máy.
- Tiểu nam nhân a, chúc mừng nhé, Hắc Võng đã biến mất toàn bộ, từ nay, trên đời này sẽ không còn có tổ chức nào tên là Hắc Võng.
Trong giọng nói mềm mại đáng yêu của nàng mang theo vẻ uể oải,
"Chẳng qua, sau lưng Hắc Võng, đúng thật là còn có người giật dây."
- Ngươi có tìm được hắn không?
Đường Kim thuận miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận