Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1097: Chém gió nổ cả da trâu rồi à?

Phanh!
Hai đạo chưởng phong đập vào nhau phát ra một thanh âm chói tai rồi đồng thời cùng tiêu biến, cùng với lúc đó trước mặt Cao Siêu xuất hiện thêm một người nữa.
Đây là một thiếu niên nhìn bề ngoài thậm trí còn trẻ tuổi hơn cả Đường Kim, bộ dáng mới chỉ tầm 18 tuổi, dáng người cao cao, dung mạo không tính là đặc biệt anh tuấn, trên thực tế thì mấy cha con nhà Cao gia tướng mạo cũng khá là phổ thông, chỉ có thiếu niên này là nhìn có khí chất hơn mấy người kia một chút, điều này làm Đường Kim có chút buồn bực, lẽ nào người này cũng là con của Cao Siêu sao?
Chỉ là con cả của Cao Siêu là Cao Thượng phải là người lớn nhất trong ba người mới phải, không thể nòa mới chỉ 17 18 như này được, càng quan trọng hơn là thiếu niên này cư nhiên lại là một cao thủ tiên môn, hơn nữa tu vi không hề thấp, ít nhất cũng đã đạt tới Kim Đan sơ kì.
-Cao gia cư nhiên còn có tu tiên giả mạnh như vậy? – điều này làm Đường Kim cảm thấy khá bất ngờ, tuy rằng hắn không quá hiểu sâu về Tiên môn nhưng cũng biết không ít chuyện, ít nhất là cao thủ Kim Đan kì ở Tiên môn không nhiều, hắn càng có thể khẳng định rằng một người mới chỉ 17 18 đã bước vào Kim Đan kì thì dù bất luận là ở môn phái nào cũng thuộc hàng trứ danh.
-Tên ngu ngốc nhà ngươi cũng là người Cao gia? – Đường Kim nhìn thiếu niên kia một cái, không có tiếp tục công kích, một gia tộc thế tục bình thường đột nhiên lòi ra một tu tiên giả cường đại như thế làm hắn khá là tò mò, cho nên muốn hỏi rõ ràng xem sao.
-Thế nhân đều cho rằng Cao gia chúng ta chỉ có ba huynh đệ, nhưng trên thực tế cao gia ta có tất cả 4 huynh đệ, ta xếp thứ 4, nhớ lấy tên ta, ta là Cao Thủ, trước kia ta muốn trở thành cao thủ, hiện tại ta đã là một cao thủ Tiên giới chân chính. - thiếu niên kia ngữ khí kèm theo vài phần kiêu ngạo:
-Đường Kim, ta có nghe qua tên của ngươi, cũng biết lai lịch của ngươi, chỉ bất quá trong mắt ta ngươi chẳng qua chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng mà thôi, cái gọi là Đường Môn cũng tốt mà Vân Môn cũng được, trước mặt ta đều không đáng để nhắc tới, cho dù là Băng Cung hay Thiên Đạo Môn ta cũng không đặt vào trong mắt.
Lần này Đường Kim thật sự rất kinh ngạc, từ trong lời của Cao Thủ hắn có thể nghe ra được tên này hoàn toàn không phải không biết thân phận của hắn, trên thực tế Cao Thủ còn rõ ràng lai lịch của hắn hơn vô số người khác, biết hắn là môn chủ Đường Môn cũng biết quan hệ của hắn với Vân Môn, thậm chí còn biết cả quan hệ của hắn và Băng Cung, Thiên Đạo Môn, nhưng cho dù như thế tên này vẫn không thèm đặt hắn vào mắt, đều này làm Đường Kim nhất thời nghĩ không thông, không biết Cao thủ lấy đâu ra tự tin.
Đường Kim tin rằng tu vi của tên này so với hắn sẽ không sai biệt lắm, cho dù với tu vi của hắn còn chưa nhìn ra được tu vi chính xác của Cao thủ, hay nói cách khác tu vi của tên kia không hề thấp hơn hắn, nhưng hắn cũng biết tên gia hỏa này còn cách Nguyên Anh kì một khoảng cách khá xa, hay nói cách khác hắn muốn giết chết Cao thủ không hề khó.
Cho dù Cao Thủ không biết hắn có năng lực thuấn di nên xem thường hắn, nhưng tên gia hỏa này đến cả Băng Cung cũng dám xem thường làm Đường Kim cảm thấy thật bất ngờ, phải biết là Hàn Băng kia nếu muốn làm thịt Cao Thủ cũng dễ như trở bàn tay, tên gia hỏa này rốt cuộc là dựa vào đâu mà dám thái độ như vậy?
Tiếu Thiền và Tập Tiểu Vũ ở một bên càng nghe càng cảm thấy mơ hồ, hai người này rốt cuộc đang nói gì? Rõ ràng là cùng ngôn ngữ mà hai người lại nghe không hiểu ý tứ cụ thể của hai người kia là sao?
-Thật ra thì tác dụng lớn nhất của cái mồm là để ăn cơm chứ không phải để khoác lác đâu. – Đường Kim nhìn Cao Thủ, không nhanh không chậm nói:
-Cho dù nghe ngươi nói thì ngươi rất trâu bò, nhưng tiếc là ta là người làm càng lợi hại hơn nói, cho nên ta phải cho ngươi thấy nói hay không bằng đánh hay!
Cho dù vẫn còn có chút mê hoặc như Đường Kim lười quản nhiều như thế, để tránh đám người của Cao gia này tiếp tục gây phiền toái cho Tiếu Thiền, trước tiên làm thịt tên gia hỏa này rồi nói.
Đối phó với cao thủ Kim Đan Đường Kim cũng khá là có kinh nghiệm, vừa ra tay lập tức là công kích mạnh nhất, chưa đến một giây thuấn di hơn trăm lần từ bốp phương tám hướng toàn lực chưởng về phía Cao Thủ.
Công kích của Đường Kim kì thực rất đơn giản, không hề có chút hoa mỹ nào, nhưng chính công kích như vậy lại vô cùng hiệu quả, lúc đầu Kim Đan trưởng lão của Cửu Hoa Sơn cũng bị hắn dùng cách này một chưởng vỗ chết, hiện tại tên gia hỏa kiêu ngạo này xem ra cũng khó thoát được một kiếp.
Tuy rằng chiêu thức này đơn giản nhưng lại thắng ở chỗ tốc độ nó quá nhanh, cho dù là trong mắt của cao thủ Tiên môn thì tốc độc của Đường Kim cũng là nhanh không tưởng, chỉ cần nghĩ tới năng lực thuấn di này có thể giúp Đường Kim tự bảo trước mặt Nguyên Anh cao thủ thì cũng đủ để thấy tốc độ của hắn nhanh đến mức nào, cao thủ Kim Đan căn bản là không kịp phản ứng.
Hiện tại Cao Thủ cũng đang trong tình trạng như thế, một phương diện hắn tự tin mười phần rằng Đường Kim không dám hạ thủ với hắn, một phương riệng khác hắn cũng không nghĩ tới Đường Kim lại động thủ trực tiếp như vậy, khi hắn ý thức Đường Kim Đường Kim đã phát động công kích thì mọi chuyện đã muộn.
Phanh!
Cả trăm đạo trưởng phong cùng đánh lên người Cao Thủ, trong lòng Đường Kim đồng thời nổi lên một tia khinh bỉ, tên gia hỏa trước mắt này chỉ giỏi to mồm chứ bản lĩnh đánh nhau thì như hạch.
Nhưng một giây sau Đường Kim liền cảm thấy được có chút gì đó không đúng, bởi vì hắn đột nhiên cảm nhận được một lực phản chấn vô cùng cường liệt, cùng với lúc đó hắn phát hiện trên người Cao Thủ bỗng phát ra vô số đạo bạch quang, bạch quan vây lấy xung quanh hắn như một tấm màng phòng hộ cơ thể!
Oanh!
Chưởng phong và bạch quanh kịch liệt va vào nhau phát ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc, sau đó bạch quang đột nhiên ảm đạm, một tiếng rên trầm đục vang lên:
-Ựa..phụt!
Tấm màng phòng hộ màu trắng cuối cùng cũng bị đánh nát, Cao thủ mất đi phong phạm của cao thủ, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, đứng tại chỗ lắc lưa vài cái rồi ngồi bệt xuống đất không đứng dậy nổi nữa.
-Thế nào hả? Chém gió nổ cả da trâu rồi à? – Đường Kim lắc đầu bộ dáng đầy đạo mạo nói:
-Người trẻ tuổi a, làm người phải điệu thấp một chút, ngươi nhìn ta mà học tập, tuy rằng ta thiên hạ vô địch nhưng chưa bao giờ khoác lác cả, không giống ngươi, rõ ràng là chỉ có chút bản lĩnh trộm gà trộm chó cũng dám nổ là mình rất trâu bò, bây giờ hối hận chưa hả? chỉ tiếc là hối hận cũng không có tác dụng đâu, kiếp sau đầu thai nhớ làm bò nhé!
Tiếu Thiền có chút cạn lời, tên gia hỏa này lúc nào cũng làm bộ khuyên răn người khác phải điệu thấp nhưng bản thân hắn có lúc nào chịu điệu thấp?
-Đường Kim, ngươi cư nhiên muốn giết ta? – Cao Thủ cuối cùng cũng gào lên, một bộ dáng như không thể tin được:
-Ngươi biết ta là ai không?
-Ta biết ngươi là một cao thủ sắp ngỏm củ tổi. – Đường Kim lười biếng đáp rồi lập tức động thủ bồi thêm một chưởng về phía Cao Thủ, nếu một chiêu vừa rồi chưa giết được hắn thì bồi thêm chưởng nữa vậy.
Nhưng đúng vào lúc này một đóa hoa hồng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của Đường Kim, đóa hồng kia mang theo một lực lượng vô cùng cường đại đập thẳng vào đạo chưởng phong của Đường Kim, đồng thời một thanh âm khá quen thuộc kèm theo chút bức thiết truyền tới:
-Đường Kim, ngươi không được giết hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận