Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 983: Mà là vì chàng

-Chồng, không phải như thế. – Băng Di nở nụ cười tươi như hoa, hiển nhiên những lời vừa rồi của Đường Kim làm nàng cảm thấy rất hạnh phúc:
-Không phải Đại Nhi tiểu thư không muốn ta giúp nàng làm việc, ta nói bỏ rơi ta không phải là bây giờ mà là lúc trước.
-Lúc trước? – Đường Kim nhất thời có chút mê hoặc, tâm tư của nữ nhân đúng thật là khó nắm bắt.
-Ta có thể lí giải vì sao cha mẹ không ủng hộ ta làm minh tinh, ta tin lúc đó bọn họ cũng là nghĩ cho ta, nhưng sau khi ta vào trường sân khấu điện ảnh, bọn họ xác thực đã hoàn toàn bỏ mặc ta, không quan tâm tới ta nữa. – Băng Di nói:
-Còn về Đại Nhi tiểu thư, ngay từ lúc mới bắt đầu nàng đã bỏ rơi ta, nàng vốn có thể dùng mị lực của bản thân để thuyết phục ta, để ta toàn tâm toàn ý làm việc cho nàng, nhưng nàng lại quyết định dùng mị thuật khống chế ta, để ta làm một công cụ cho nàng.
Ngừng một chút, Băng Di ngưng mắt nhìn Đường Kim, nhẹ nhàng nói:
-Còn trong lòng chàng, ta vẫn luôn là một nữ nhân xinh đẹp, cũng chính là chàng đã giúp ta thức tỉnh, tuy rằng từ đầu là Đại Nhi tiểu thư đem ta tặng cho chàng nhưng ta biết ít nhất chàng vẫn coi ta là một nữ nhân chân chính.
Đường Kim không lên tiếng, trong lòng thì có chút ngại ngùng, lúcđaqàu hắn cũng chỉ xem Băng Di như một món đồ chơi xinh đẹp mà thôi, bất quá lời như vậy hắn tuyệt đối không thể nói ra được.
-Chồng, chàng có biết không? Nếu như không có chàng, nếu như không phải chàng có quan hệ kia với Đại Nhi tiểu thư thì ta có khả năng vẫn sẽ trở thành minh tinh điện ảnh, nhưng Đại Nhi tiểu thư sẽ tặng ta cho nam nhân khác. Hôm nay là người này, ngày mai nói không chừng sẽ là người khác, chỉ cần mang lại lợi ích cho nàng thì nàng sẽ làm, bất quá hiện tại chàng quá quan trọng đối với Đại Nhi tiểu thư cho nên ta mới trở thành của riêng chàng. – Băng Di tựa hồ muốn mở lòng nói hết mọi chuyện cho Đường Kim:
-Vì thế cho nên tuy rằng nàng cho ta một cuộc sống rất tốt, lúc đầu còn giúp đỡ ta rất nhiều, nhưng tra thực sự không thể cảm tạ nàng được.
Khẽ ngừng một chút, Băng Di lại nói tiếp:
-Nếu như không gặp được Đại Nhi tiểu thư kết cục của ta sẽ rất bi thảm, không có gì ngoài ý muốn thì ta sẽ bị Trang Minh Tinh chơi đùa chán chê sau đó sẽ bị đá, cuối cùng là sẽ thành đồ chơi của vô số nam nhân, hơn nữa vĩnh viễn cũng sẽ không có cơ hội trở thành đại minh tinh, theo lí mà nói ta nên cảm tạ Đại Nhi tiểu thư, cảm tạ tất cả những gì nàng làm cho ta, nhưng ta không thể làm được, người ta muốn cảm tạ chỉ có một mà mà thôi, đó không phải nàng mà chính là chàng.
-Băng Di, đừng nghĩ ngợi nhiều quá, nàng chỉ cần biết bất luận sảy ra chuyện gì nàng vẫn luôn là người của ta, như vậy là đủ rồi. – Đường Kim nói chắc như đinh đóng cột.
-Ừm, ta nói như vậy cũng chính là muốn cho chàng biết, sau này ta vẫn làm việc cho Đại Nhi tiểu thư, nhưng bất luận là làm gì thì cũng không phải là vì Đại Nhi tiểu thư mà là vì chàng. – Băng Di nhẹ nhàng nói:
-Bởi vì ta tin có một ngày tất cả những gì Đại Nhi tiểu thư có, bao gồm cả bản thân nàng cũng đều sẽ là của chàng.
-Không nói những thứ này nữa, ăn đồ ăn đi. – Đường Kim với lấy một xiên thịt nướng, đưa tới trước miệng Băng Di.
Băng Di cắn một miếng rồi cũng cầm lên một xiên thịt đưa tới trước miệng Đường Kim, cứ như vậy hai người cầm cho nhau ăn vô cùng thân mật.
Mấy năm qua Băng Di vẫn một mực giữ hình tượng thanh thuần mà cao quý, nhưng thật ra tuổi của nàng không lớn, trong lòng vẫn có chút tâm tư thiếu nữ, chỉ là lúc trước do có quá nhiều áp lực, bây giờ mới có thể tự do làm những thứ mình thích.
Bất tri bất giác nàng đã uống hết mấy chai bia, thân thể mềm mại của nàng cũng đã nằm gọn trong lòng Đường Kim, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng kiều diễm nhìn chỉ muốn cắn, đôi mắt càng là long lanh mọng nước làm người ta không tự giác được muốn chìm sâu vào bên trong.
-Thân ái, có phải là chúng ta nên về khách sạn nghỉ ngơi không? – Đường Kim bế Băng Di lên, khẽ thì thầm vào tai nàng.
-Không muốn! – Băng Di cong môi:
-Ta vẫn muốn ăn, ta còn muốn uống bia, mấy năm rồi ta không được như thế này, tối nay ta phải bù hết lại…
Băng Di đang làm nũng trong lòng Đường Kim thì bên cạnh đột nhiên truyền tới tiếng chửi mắng:
-Đệt mợ, các ngươi đã đủ chưa hả, định ở đây mơn trớn nhau cả tối à, mẹ nó, muốn thân mật thì thuê khách sạn mà quất nhau, đừng có ra đây khoe khoang.
Lúc mới đầu trong quán này chẳng có mấy người, bất quá sau đó đã tới thêm một số khách nhân, gần chỗ Đường Kim và Băng Di ngồi có ba thanh niên FA đang ngồi uống rượu chém gió, kẻ lên tiếng là một trong số đó.
Tên gia hỏa này rõ ràng đã uống không ít, mặt đỏ phừng phừng, cách xa như vậy cũng vẫn có thể ngửi thấy mùi rượu từ trong miệng hắn xộc ra, nhìn xung quanh bàn hắn thì đã có vài chục cái vỏ chai bày la liệt.
-Ngươi bị điên à? – Đường Kim nhìn tên nam tử say rượu kia, không vui nói:
-Có phải ngươi cảm thấy mình thất tình còn chưa đủ, muốn ta đập cho ngươi thêm một trận?
Lúc trước tên gia hỏa này ngồi cũng không quá xa, với thính lực của Đường Kim thì hoàn toàn có thể nghe thấy tên gia hỏa này vì thất tình mới rủ hai đồng dâm cũng FA của hắn ra quán uống rượu giải sầu.
Bất quá thất tình là việc của hắn, thất tình thì không thể nhìn người khác hạnh phúc được sao? Đường Kim rất ghét loại ngu ngốc không muốn thấy người khác hơn mình như thế này!
-Đệch, mày nói gì? Muốn đánh lão tử? tới đi, tới mà đánh, chỗ này nhiều máu này, lão tử xem ai đánh ai… - tên gia hỏa kia vừa đứng dậy vừa vênh mặt lên, hai tên đồng bạn cũng hắn cũng đứng dậy mắng chửi, chỉ là hắn còn chưa chửi xong đã thấy phía đầu nhói lên một cái.
-Bụp.
Một chai bia đột nhiên đập vào đầu hắn, vỏ chia còn chưa vỡ nhưng trên đầu hắn đã mọc lên một khối u, hắn đau đớn ôm đầu gào thét:
-Đệch mợ ngươi dám đánh ta…ngươi…ngươi….
Tên gia hỏa này đột nhiên nói lắp ba lắp bắp, bởi vì hắn mới phát hiện ra trước mặt mình có một mỹ nữ đang đứng, cả đời hắn còn chưa bao giờ thấy nữ tử nào đẹp như vậy, cho dù trên tay nàng đang cầm một chai bia nhưng khí chất trên người nàng vẫn thanh thuần thoát tục đến lạ thường.
-Bụp! – chai bia lại tiếp xúc với đầu tên gia hỏa này một lần nữa, đáng thương cho thanh niên vừa thất tình lại bị ăn thêm một trận đả kích, lần này Băng Di dùng lực mạnh hơn lần trước, tên gia hỏa kia dính đòn xong liền ngã ngửa ra sau ngất lịm đi, trước khi ngất trong đầu hắn chỉ kịp nổi lên một ý niệm, mỹ nữ dùng vỏ chai đánh người thì ra cũng có thể đẹp như vậy.
Lúc này Băng Di lại cầm chai bia lên, chỉ vào hai nam nhân còn lại:
-Ê, các ngươi mau ngoan ngoãn tới đây để ta đánh!
Hai nam tử kia trố mắt nhìn nhau, trong lòng cùng thầm nghĩ, mỹ nữ này thật là bưu hãn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận