Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 927: Ngươi muốn bỏ thuốc vào trong cơm?

-Judy tiểu thư, cô xác định muốn gia nhập Đồ Long tiểu tổ, trở thành một đặc công của Hoa Hạ? – trầm mặc cả nửa ngày Ninh Tâm Tĩnh mới lên tiếng.
Đây cũng là yêu cầu mà Judy vừa mới đề nghị, nàng hi vọng được gia nhập vào Đồ Long tiểu tổ, trở thành một đặc công dưới quyền Ninh Tâm Tĩnh, đều này làm Ninh Tâm Tĩnh cảm thấy quá ngoài ý muốn, nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới Judy sẽ đưa ra một yêu cầu như vậy, nhưng ngoài ý muốn thì ngoài ý muốn, nàng thực sự cũng có chút động tâm, bởi vì nàng rất rõ ràng, Judy kì thực là một nhân tài hiếm có, nhưng vấn đề lớn nhất là nàng không thể nào khẳng định được Judy có phải thật lòng muốn gia nhập hay không.
-Ninh tiểu thư, nếu như ta đã tới tìm cô thì tự nhiên trước đó ta cũng đã suy nghĩ kĩ càng rồi. – Judy vô cùng trấn định:
-Ta vẫn luôn một mực hướng về Hoa Hạ, sớm đã tinh thông ngôn ngữ của các người, đương nhiên ta cũng không giấu gì cô, nguyên nhân lớn nhất của ta vẫn là vì có Đường Kim tiên sinh ở đây.
- Judy tiểu thư, cô không sợ người khác nói cô phản lại quốc gia ban đầu của mình sao? – Ninh Tâm Tĩnh thấp giọng hỏi.
-Ninh tiểu thư, cô cũng biết đấy,bọn họ sớm đã chụp cái mũ phản quốc lên đầu ta rồi. – Judy chẳng hề quan tâm tới vấn đề này:
-Lại nói ta cũng gặp qua không ít lần bọn chúng mượn danh nghĩa yêu nước để làm những việc bẩn thỉu, ta nghĩ hiện tại ta làm như thế này chẳng có gì là không đúng cả.
Ngừng một chút, Judy lại bổ sung:
-Ninh Tâm Tĩnh, ta tin trong tổ chức của cô có rất ít đặc công nước ngoài như ta, những năm này ta cũng có không ít nhân mạch, dặc biệt là ở những quốc gia có thế cục hỗn loạn, nếu như tổ chức có nhu cầu ta hoàn toàn có thể trợ giúp.
Ninh Tâm Tĩnh lại rơi vào trầm mặc lần nữa, nàng biết rõ giá trị của Judy, nhưng Judy là một con dao hai lưỡi, dùng tốt thì hiệu quả sẽ rất tốt, nhưng nếu dùng không tốt thì sẽ rất phiền phức, nhưng quan trọng nhất vẫn là nàng không thể nào khẳng định được Judy có thật tâm hay không, hay nói cách khác theo nàng thấy thì Judy vẫn chưa đủ độ tin cậy.
-Judy tiểu thư, ta cần suy nghĩ một thời gian, cô cứ về trước đi, ta sẽ trả lời cô nhanh nhất có thể. – một lát sau Ninh Tâm Tĩnh mới lên tiếng.
-Được, ta đợi tin tức của cô. – Judy ngoài mặt thì tỏ ra không để tâm cho lắm, nhưng trong lòng thì đang vô cùng lo lắng, nếu như kế hoạch này của nàng không thành thì nàng thực sự chẳng biết phải làm gì nữa.
… Tiếng chuông tan học vang lên, mọi người lũ lượt cắp sách đi về.
Cả phòng học lớp 12a1 phút chốc đã vắng tanh, chỉ còn sót lại đúng một người, cũng chính là Tần Thủy Dao. Hiện tại nàng đang rất phẫn nộ, tên lưu manh Đường Kim chết tiệt dám vì một nữ nhân khác mà uy hiếp nàng, nàng là vị hôn thê chính thức của hắn a! hắn đúng là thứ không ra gì!
Cho dù Đường Kim có hay thường xuyên chọc tức nàng, nhiều khi làm nàng bực mình muốn chết nhưng lần này là lần hắn làm nàng phẫn nộ nhất.
-Đường Kim chết bầm, nếu như ngươi nhẹ nhàng thương lượng với ta thì ta còn nể mặt ngươi, dù sao hiện tại quan hệ của ta và Hàn Tuyết Nhu cũng không tệ, nhưng ngươi lại lựa chọn uy hiếp ta, hừ, đã thế ta nhất định phải chỉnh nàng cho ngươi xem. – Tần Thủy Dao khẽ nghiến răng trong lòng.
Nhưng đúng vào lúc này Tần Thủy Dao đột nhiên cảm nhận được bên cạnh mình xuất hiện một người, nàng quay dầu lại vừa thấy bộ mặt nhăn nhở của Đường Kim thì lập tức càng thêm phẫn hận:
-Đường Kim chết bầm, tên hỗn đản nhà ngươi lại tới đây làm gì?
-Cô bé ngốc, tức giận như vậy làm gì chứ? – Đường Kim kinh ngạc nói:
-Cô mới mười tám thôi, lẽ nào đã đến tuổi mãn kinh rồi sao?
-Ngươi mói mãn kinh ấy! – Tần Thủy Dao hung hăng trợn mắt nhìn Đường Kim:
-Nhìn mặt ngươi đã thấy ghét, đừng có xuất hiện trước mặt ta nữa!
-Cô bé ngốc, ta đã nói cô không có con mắt thưởng thức mà, một soái ca như ta mà cô lại thấy đáng ghét, gu thẩm mỹ của cô cần phải cải thiện một chút a. – Đường Kim lắc đầu thán khí, sao đó lập tức đổi chủ đề:
-Có điều là nghĩ tới cô ngốc như vậy, muốn thông minh lên nhanh chóng là không thể nào, à mà cô đã ăn cơm chưa nhỉ?
-Chưa ăn, tức cũng đủ no rồi! – Tần Thủy Dao bất mãn nói, trước mặt Đường Kim nàng không có cách nào giữ được vẻ thánh khiết của mình hết.
-Vậy thì cùng đi ăn cơm đi. – Đường Kim đề nghị.
-Làm gì? Ngươi muốn đánh thuốc vào trong cơm có phải không? – Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn Đường Kim, cảnh giác nói.
-Cô bé ngốc, nếu như ta thực sự muốn hạ xuân dược với cô thì sẽ không nói chuyện này với cô rồi. – Đường Kim buồn bực nói:
-Cô không biết là âm thầm làm sẽ dễ dàng hơn sao?
-Đó là vì ngươi ngu ngốc cho nên mới nói với ta. - Tần Thủy Dao yêu kiều hừ một tiếng, hỏa khi trong lòng phút chốc dịu đi một phần, Đường Kim đây là muốn tới nhận lỗi giải thích với nàng sao?
-Aiiii…., tóm lại là cô có muốn đi ăn không? Cô không đói nhưng mà ta đói gần chết rồi. – Đường Kim lười biếng nói.
-Đói chết ngươi! – Tần Thủy Dao hừ lạnh, sau đó lại hỏi:
-Đi đâu ăn?
-Hay là chúng ta đi ăn buffet đi, đồ ăn tự chọn ở khách sạn Hoàng Gia cũng không tệ. – Đường Kim nghĩ một lát rồi nói.
-Cũng được. – Tần Thủy Dao một lời đáp ứng, trong lòng thì đột nhiên nổi lên một ý niệm cổ quái, hình như đây là lần đầu tiên tên sắc lang này mời nàng đi ăn thì phải.
-Vậy đi thôi. – Đường Kim đứng dậy.
Tần Thủy Dao cũng đứng dậy theo, Đường Kim rất tự nhiên vươn tay hướng về phía bàn tay ngọc ngà của Tần Thủy Dao, Tần Thủy Dao vô thức muốn tránh nhưng nghĩ một lát cuối cùng vẫn không tránh, mặc cho Đường Kim nắm lấy tay nàng, chỉ là ngoài miệng vẫn cứng rắn, trợn mắt nhìn Đường Kim:
-Êi, đừng động vào ta.
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng nàng lại đang thầm nghĩ, cho tên sắc lang nhà ngươi cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi vẫn dám lười ta thì ta sẽ trực tiếp trở mặt với ngươi.
Bất quá lần này Đường Kim không hề có ý định muốn gạt Tần Thủy Dao, hắn vừa nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, vừa từ từ đi ra phía cổng trường.
Một màn này làm tất cả học sinh của Ninh Sơn nhị trung kinh ngạc đến rớt hàm, Đường Kim và Tần Thủy Dao từ khi nào lại ngọt ngào với nhau như thế? Lúc trước không phải hai người cứ gặp nhau là đấu võ mồm sao? chẳng nhẽ mai là ngày tận thế cmnr?
-Chúng ta lái xe đi đi. – đến trước cổng trường, Tần Thủy Dao mới lên tiếng.
-Được. – Đường Kim một lời đáp ứng, khẽ buông cánh tay của Tần Thủy Dao ra, có lẽ hắn cũng không ngờ được mình đã vô tình vượt qua lần khảo nghiệm đầu tiên của Tần Thủy Dao.
ế ế ẳ ắ ầNếu như Đường Kim mà biết được suy nghĩ của nàng, khẳng định hắn sẽ cảm khái, nữ nhân quả nhiên là thích được dỗ dành, Tần Thủy Dao cũng không ngoại lệ.
-Đường Kim chết bầm, hiện tại biết đường đến dỗ ta rồi sao? hừ, ta không phải Hàn Tuyết Nhu, không phải ngươi muốn dỗ là dỗ được đâu. – trong lòng Tần Thủy Dao âm thầm đắc ý.
Chỉ là đến chính nàng cũng không biết lần này Đường Kim tới không phải là để dỗ dành nàng, hắn chỉ là vô tình dỗ nàng vài câu mà thôi, nguyên nhân chân chính tới tìm nàng hắn vẫn còn chưa có nói ra.
Lúc trước uy hiếp Tần Thủy Dao một lần làm mọi chuyện phản tác dụng, thế nên Đường Kim đã lập tức phải thay đổi sách lược, sau đó thì hắn nghĩ ra một biện pháp khác.
Mười mấy phút sau, lúc hay người đang bắt đầu dùng cơm thì Đường Kim mới giả bộ vu vơ hỏi một câu:
-Phải rồi Cô bé ngốc, ta thấy cô ngày nào cũng nghiêm túc học hành như vậy, hiện tại đã nghĩ ra muốn đi đâu học đại học chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận