Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 760: Các ngươi đều có cơ hội.

-Tiểu tử, nếu ngươi đã muốn tìm chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi! – tông chủ Độc tông phẫn nộ hừ lên một tiếng, mười ngón tay liên tục búng ra, năm đạo bột phấn đủ màu sắc bay về phía Đường Kim.
-Ngu ngốc! – Đường Kim đứng yên bất động, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ khinh thường:
-Vậy mà lại cố ý đem độc dược làm thành đủ các loại màu sắc, đúng là ô nhục những người dùng độc mà!
-Tiểu tử, chết đến nơi rồi mà còn cứng miệng! – tông chủ Độc tông cười lạnh một tiếng, mắt thấy những hạt bột phấn độc kia sắp vây lấy Đường Kim, hắn càng đắc ý hơn:
-Đường Môn các người chỉ là một môn phái cổ võ tép riu mà dám đòi so tài dùng độc với Độc tông ta, bây giờ hãy để bổn tông chủ cho người biết thế nào mới gọi là cao thủ dùng độc!
Đám bột phấn đủ màu sắc bao quanh Đường Kim, đem hắn vây kín lại, lúc này thanh âm của Đường Kim mới từ bên trong truyền ra:
-Ngươi chính là tông chủ Độc tông?
-Không sai, bản tọa chính là tông chủ Độc tông đại danh đỉnh đỉnh trong Tiên môn… - tông chủ Độc tông có chút đắc ý, nhưng đúng vào lúc này cổ họng hắn lại như có gì đó làm cho nghẹn lại, nhất thời nói không nên lời!
-Ặc! – tông chủ Độc tông tự dùng tay bóp cổ họng mình, trên mặt lộ ra biểu tình vô cùng thống khổ.
Thanh âm của Đường Kim lại một lần nữa vang lên:
-Vốn ta còn muốn kiến thức một chút bản lĩnh của Độc tông các người, nhưng mà đến cả tông chủ mà trình độ hạ độc cũng bất nhập lưu như vậy, nếu như ta cứ từ từ chơi đùa với các ngươi thì đúng là ô nhục danh tiếng của Đường Môn chúng ta, cho nên ta cũng không lãng phí thì giờ nữa, trước tiên cho các người nếm thử tư vị độc dược của Đường Môn chúng ta vậy!
Theo thanh âm đó, đống bột phấn vốn đang bao vây Đường Kim kia đột nhiên vỡ tan ra, sau đó liền biến mất vô tung vô ảnh, Đường Kim vẫn đứng yên tại chỗ, bình yên vô sự, nhưng chỉ trong chốc lát tất cả những người của Độc tông đều bắt đầu có cảm giác đứng không vững, có điều là so với tông chủ Độc tông thì những người này khá hơn một chút, tạm thời chỉ cảm chóng mặt, thân thể vô lực mà thôi.
-Ựa! – biểu tình trên mặt tông chủ Độc tông càng thêm thống khổ, lảo đảo vài cái, cuối cùng cũng ngồi bệt đít xuống đất, tiếp theo cả người bắt đầu không ngừng vặn vẹo, cuối cùng là đau đớn lăn lộn trên mặt đất.
-Tiểu tử, lão tử giết ngươi! – một người đột nhiên thét lớn một tiếng, cường hành lấy vận ra chút công lực cuối cùng, mạnh mẽ xông về phía Đường Kim.
-Ựa… - người này vừa mới tiến lên được vài bước thì cổ họng đã bị một cánh tay túm lấy, tiếp theo chỉ nghe thấy rắc rắc hai tiếng, yết hầu của hắn bị bóp nát, cả người không còn chút khí tức.
Vốn có vài đệ tử Độc tông đang nóng máu định xông lên, nhưng sau khi thấy một màn này thì tất cả đều xoắn đít lại.
Đường Kim khẽ buông tay một cái, thi thể của tên gia hỏa kia lập tức tiếp đất cái bụp. Lúc này Đường Kim mới quét mắt nhìn hơn hai mươi người còn lại một cái nhàn nhạt nói:
-Nếu như các người muốn chết, ta có thể lập tức bóp chết các người, nhưng mà nếu như các người thực sự muốn sống, ta cũng có thể cho các người một cơ hội.
-Cái gì, cơ hội gì?
-Mau, mau nói đi!
-Chỉ cần ngươi không giết ta, làm gì cũng được!
-Tha cho ta đi, năm đó ta không có tới Đường Môn..
… Nghe nói có cơ hội sống sót, đám người của Độc tông lập tức nháo nhào lên, có người thậm chí còn trực tiếp năn nỉ cầu xin. Tông chủ trúng độc đang kêu la thảm thiết bên cạnh, một đệ tử khác thì vừa bị bóp chết tươi, mà hiện tại bọn họ cũng đang trúng độc, một chút khí lực cũng không có, chẳng khác gì con dê trên bàn mổ cả, lúc này tất cả đám người của độc tông đều đã từ bỏ sạch sẽ ý niệm phản kháng.
-thật ra rất đơn giản, chỉ cần các người ai có thể giải được độc cho Đường Thập Thất thì người đó sẽ được sống. – Đường Kim nhàn nhạt nói:
-Thuận tiện ta báo cho các người một tin, loại độc mà Đường Thập Thất trúng, ở Đường Môn chúng ta còn có một cái tên gọi là Vạn tiễn xuyên tâm, bây giờ các người ai muốn thử giải độc cho hắn?
-Ta tới, ta tới!
-Để ta thử trước!
-Ta trước, ta trước!
… Cả đám người bắt đầu tranh nhau, tựa hồ sợ sẽđánh mất cơ hội sống sót.
-Không cần phải tranh, từng người một tới, các người ai cũng sẽ có cơ hội,cho dù có người giải được độc thì ta cũng sẽ hạ độc lại lần nữa để cho người khác có cơ hội. – Đường Kim không nhanh không chậm nói:
-Ta nói lời giữ lời, chỉ cần trong các ngươi có người có thể giải được loại độc này thì ta sẽ tha chết cho hắn.
-Vậy ngươi tới trước đi!
-Vẫn là để ngươi tới trước!
-Ta… ta đợi lát nữa mới tới sau vậy!

Nghe Đường Kim nói như thế cả đám người lại bắt đầu đùn đẩy nhau, kì thực điều này cũng rất bình thường, lúc trước bọn họ đều sợ cơ hội sẽ bị người khác lấy mất, nhưng bây giờ mỗi người đều có cơ hội, vậy bọn họ tự nhiên là hi vọng người khác sẽ lên thử trước rồi. Có người đi trước thử nghiệm, những người phía sau càng có khả năng giải được độc hơn.
-Tục ngữ nói phải kính già yêu trẻ, nhưng mà các người cơ bản đều là lão đầu hết cmnr, thế nên không cần phải kính già nữa, ưu tiên cho người trẻ lên trước đi. – Đường Kim lại lên tiếng, hắn cũng không phải là nói bừa, những người của Độc tông đang ở đây xác thực nhìn bề ngoài đề không còn trẻ nữa, người trẻ nhất áng chừng cũng phải hơn 40.
Có câu nói này của Đường Kim, những người này không dám đùn đẩy nữa, sau đó một người nhìn bề ngoài trẻ nhất trong cả đám cuối cùng cũng đi lên phía trước, hắn tới bên cạnh Đường Thập Thất, kiểm tra kĩ càng một lượt, vài phút sau vẫn không thấy hắn động thủ giải độc, dường như vẫn còn đang do dự gì đó.
-Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian. – Đường Kim có chút thiếu kiên nhẫn.
Người này cuối cùng cũng không do dự nữa, hắn vội vàng lấy ra một viên dược hoàn trên người rồi nhét vào trong miệng Đường Thập Thất.
-A… - tiếng kêu càng thảm thiết hơn vang lên, hiển nhiên là viên thuốc vừa rồi không những không giải được độc mà còn làm cho Đường Thập Thất càng thống khổ hơn.
-Người tiếp theo. – Đường Kim nhàn nhạt nói.
Tên đệ tử Độc tông vừa đi lên kia sắc mặt trắng bệch lùi ra một bên, một người khác đi tới bên cạnh Đường Thập Thất, cũng khẽ do dự một lúc rồi cũng cho Đường Thập Thất ăn một viên thuốc, đương nhiên viên thuốc này hoàn toàn khác với viên lúc nãy người kia lôi ra.
Nhưng mà kết quả lại không hề khác với người trước, viên thuốc này cũng đem tới cho Đường Thập Thất thêm càng nhiều thống khổ.
Mấy người tiếp theo cũng lần lượt đi lên, từng người từng người cho Đường Thập Thất ăn đủ các loại thuốc, có giải dược cũng có người dùng độc dược muốn lấy độc trị độc, nhưng kết quả đều giống nhau, bất luận là loại thuốc nào cũng đều làm cho Đường Thập Thất càng thê thảm hơn, mặt hắn đã bắt đầu thối rữa.
Đợi cho tất cả những người này đều thử giải độc xong, Đường Kim lại lần nữa lắc đầu:
-Xem đi, không phải ta không cho các ngươi cơ hội, đều là tại các ngươi quá phế, sống cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, cho nên các người vẫn là nên đi chết đi!
Đường Kim vừa dứt lời thì đám người vốn chỉ cảm thấy chóng mặt thân thể vô lực này bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy từng cơn đau đớn kịch liệt từ bên trong thân thể truyền ra, bọn họ lập tức bước vào vết xe đổ của Đường Thập Thất, lần lượt ngã lăn ra đất vật vã rên la, tiếng kêu đau đớn thống khổ nổi lên khắp bốn phía, chỉ là tiếng kêu thảm thiết nhất vẫn là tới từ trong miệng của Đường Thập Thất.
ổ ẩ ẩ ắ ế-Đúng là không chịu nổi một kích! – Đường Kim lẩm bẩm nói, chỉ là tâm tình của hắn không vì thế mà thoải mái hơn, ngược lại lại càng nghẹn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận