Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 917: Cậu muốn sờ thế nào cũng được.

-Cút, lão nương dâm trước mặt nam nhân của ta liên quan mẹ gì tới ngươi – Tiếu Thiền đột nhiên mắng lớn, hoàn toàn không thèm để ý tới hình tượng thục nữ, hai tay nàng ôm lấy đầu Đường Kim ấn vào ngực mình:
-Tiêu thầ, ngươi cứ chuẩn bị tinh thần rửa sạch mông đợi Yên muội dùng gậy sủng hạnh ngươi đi.
Tiếu Thiền sau khi hóa thân thành Tiêu Tiêu liền biến thành một người hoàn toàn khác, nói chuyện vừa thôi lỗ vừa không kiêng dè gì cả, làm cho Đường Kim đang vùi đầu vào ngực nàng cũng phải có chút cạn lời, hắn bắt đầu cảm thấy Tiếu Thiền hình như thật là có chút tâm thần phân liệt cmnr.
-này,đừng sờ nữa, đợi lát nữa ta thắng rồi cậu muốn sờ thế nào cũng được. – đúng vào lúc này một thanh âm nhỏ như muỗi kêu của Tiếu Thiền vang lên bên tai dk
-Yên tâm, cô nhất định sẽ thắng. – Đường Kim vội vàng đưa tay lên ngực nàng bóp vài cái rồi mới chịu buông ra, nơi đó của Tiếu Thiền đúng là càng sờ càng thấy phê, xúc cảm đó thật đúng là tuyệt vời, không kém của Lạc Phỉ Phỉ chút nào.
-Thắt chặt dây an toàn. – Tiếu Thiền phân phó Đường Kim một câu rồi lập tức khởi động xe, vìu một cái, bốn phía đột nhiê trở nên an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng máy nổ của xe.
Trước đường đua chiếc lambogin và masalady đều dừng chuẩn xác trước vạch xuất phát, hai bên là hai cô người mẫu mặc bikini tay cầm cờ màu đỏ, phía sau là vài chục chiếc xe cũng đã nổ máy, tùy thời đều có thể vọt lên.
Cho dù đây chỉ là cuộc đua của Tiếu Thiền và Tiêu thần nhưng rất nhiều người cũng xe đi theo phía sau quan sát tình huống, mà trên thực tế thì đám người này cũng đang tham gia một cuộc đua, đua xem ai có thể tiếp cận gần hai nhân vật chính nhất.
Đúng vào lúc này hai mỹ nữ mặc bikini đồng thời phất cờ lên, một giây sau các nàng đồng thời phất mạnh một cái, hai chiếc xe của Tiếu Thiền và Tiêu thần cùng nhau vọt lên, cuộc đua chính thức bắt đầu.
-đích đến là đỉnh núi Thiên Hồ, quãng đường 30 cây số.. – Tiếu Thiền vừa lái xe vừa phân tâm giải thích cho Đường Kim tình huống cụ thể.
Thiên Hồ sơn là một đỉnh núi khá nổi tiếng ở Minh Hồ Thị, trên đỉnh núi có một cái hồ được gọi là Thiên Hồ, nghe nói phong cảnh chẳng kém gì Tuyêt Sơn Thiên Trì, vài năm trước có một phú hào đầu tư vài trăm triệu nhân dân tệ vào đó, bắt đầu khai thác thành địa điểm du lịch, đường lên đó cũng được sửa sang rất tốt, hơn mười cây số đường công lộ vòng quanh núi kéo lên tận đỉnh, phía dưới còn có cả hai mươi cây số đường cao tốc dẫn từ trung tâm thành phố đến tận chân núi, chỉ là đường vừa mới làm xong thì tên phú hào kia đã phải vào tù chăn kiến, thế là cả khu du lịch kia cũng bị drop vô thời hạn.
Ba mươi cây số đường kia tự nhiên lại thành đường đua tốt nhất có các xa thủ, Thập bát ca lợi dụng quãng đường này làm đường đua chính cho trường đua ngầm, sau khi cải tạo lại một chút thì hắn đã tổ hợp ra được một trường đua lớn nhất Minh Hồ Thị, thậm chí có người hoài nghi tên phú hào kia chính là bị Thập bát ca cho ăn bùn,, nếu không làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
Masalady và lambogini dường như sóng vai ngang cùng nhau, tốc độ của hai xe tựa hồ đã được đẩy lên tới cực hạn, theo thời gian, đỉnh Thiên Hồ càng ngày càng gần, Tiếu Thiền cũng bắt đầu chở nên chuyên chú, ngược lại là Đường Kim lại thấy cực kì nhạt nhẽo, hắn không thể nào nổi lên được chút hứng thú nào với đua xe.
tốc độ cực hạn trong lúc đua xe có thể cho người ta một khoái cảm kích thích tột độ, nhưng điuè này đối với Đường Kim mà nói thì chẳng khác gì sên bò, hoàn toàn không đáng để nhắc tới cho nên hắn không thể nào cảm thụ được cảm giác kia.
-Ta vẫn nên chợp mắt một cái thì hơn. – Đường Kim dứt khoát nhắm mắt lại lim dim ngủ.
Có điều là vài phút sau hắn đã mở mắt ra, lúc này Tiếu Thiền đang dùng tốc độ nhanh nhất để rẽ qua một khúc cua, nàng muốn xòe đuôi xe một một góc cực hạn nhưng Tiêu thần kia cũng không chịu lạc hậu, đồng thời cũng cũng đạp max ga lao tới, hai người đã bắt đầu đi vào đường lên núi nhưng hiển nhiên ai cũng chưa thể đem đối thủ bỏ lại phía sau. Chỉ có đám người nguyên bản ở phía sau hai ngừo thì đã sớm bị cắt đuôi, lúc này khán giả cũng chỉ có hai người là Đường Kim và nữ nhân mà Tiêu thần kia đem tới mà thôi.
Hai chiếc xe tiếp tục giữ nguyên tốc độ vượt qua từng khúc cua một, lần nào lần nấy đều là kinh hiểm vạn phần, nhưng bất luận là Tiếu Thiền hay là tên Tiêu thần kia cũng đều rất trấn định, hiển nhiên cả hai đều rất tự tin với kĩ thuật của mình, rõ ràng tuy tên Tiêu thần kia có chút biến thái nhưng không thể phủ nhận hắn có thể thắng nhiều cuộc đua như vậy xác thực là có bản lĩnh.
Thời gian trôi đi rất nhanh, đoạn đường phía trước càng ngày càng ngắn, 10cây số nghe thì dài nhưng đối với tay đua mà nói thì chỉ là thời gian khoảng hai ba phút đồng hồ mà thôi, rất nhanh lại hai phút nữa qua đi, hai chiếc xe đã tiến đến rất gần đỉnh núi nhưng vẫn bảo trì trạng thái ngang tài ngang sức, ai cũng không thể bỏ lại đối phương.
Nhưng đúng vào lúc này trên chiếc Masalady, nữ nhân bên cạnh Tiếu thần đột nhiên có động tĩnh, trên tay nàng đột nhiên xuất hiện một khẩu súng, nhắm thẳng vào Tiếu Thiền.
-Dừng xe hoặc là chết! - nữ nhân kia lạnh lùng phun ra một câu.
Tiếu Thiền sắc mặt khẽ biến nhưng không hề giảm ga, dường như cùng với lúc đó Đường Kim ở bện cạnh nàng đã đột nhiên mất tích, một giây sau nàng kinh ngạc phát hiện nữ nhân trên chiếc Masalady kia cũng đã mất tích, nhưng sau đó thì Đường Kim lại trở về bên cạnh nàng mà nữ nhân kia lại vẫn không thấy đâu nữa.
Biến hóa đột ngột như vậy làm Tiêu thần đại kinh thất sắc, nhất thời phân tâm vài giây đồng hồ, lập tức tốc độ của hắn đã bị giảm xuống, bất quá Tiếu Thiền vẫn giữ nguyên tốc độ cũ nên cuối cùng chiếc lambogini đã bỏ lại chiếc Masalady cả trăm mét.
-Tiêu Tiêu! Tiêu Tiêu!
Trên đỉnh núi lúc này tiếng hoan hô bắt đầu vang lên như sấm dội, tại điểm đích sớm đã có người chờ sẵn ở đó, lúc mọi người thấy thứ đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt của họ là con lambogini của Tiếu Thiền thì tất cả đều không nhịn Đường Kim lớn tiếng tung hô
Cao thủ đối đầu, sảy một li là đi một dặm, lần này Tiêu thần phân tâm đã chủ định hắn phải thất bại, mười mấy giây sau Tiếu Thiền nhẹ nhàng vọt qua vạch đích còn Tiêu thần thì bị chậm hơn nàng mất hai giây.
-Yeah, ta thắng rồi. – Tiếu Thiền dừng xe lại rồi lập tức nhào lên người Đường Kim, hôn hên má hắn một cái rồi lớn mật cầm tay hắn nhét vào dưới yếm mình:
-Này, cho cậu sờ đó!
Đường Kim nhất thời ngẩn ra, hôm nay Tiếu Thiền thật là dễ dãi a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận