Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1191:GIẢI QUYẾT CHIẾN ĐẤU TRONG MỘT PHÚT ĐỒNG HỒ.

Đường Kim đi thẳng tới cầu môn, đối với thủ môn khoa Trung văn nói một câu: "Ngươi đi xuống đi, ta thay ngươi đá một phút đồng hồ."
Thủ môn kia có chút buồn bực, nhưng vẫn đồng ý, kết quả là, Đường Kim liền thành thủ môn khoa Trung văn, về phần Lý Trạch cùng Đới Phong, hai người này là tiền đạo, lúc này, bọn họ đã chạy đến giữa sân đấu.
Trọng tài ra hiệu trận đấu bắt đầu, ở hiệp đầu tiên, quyền giao bóng nằm trong chân học sinh bên đội Quản trị kinh doanh, đối phương mỗi người đều thân cao bắp to, cước pháp cũng coi như không tệ, về phần khoa Trung văn thì tương đối bi kịch, đại bộ phận vóc người tương đối nhỏ bé không nói, trên cơ bản toàn người không mấy khi đá bóng.
"Đường Tinh ca nỗ lực lên a!" Tiểu Đậu Nha đang trên khán đài hét một câu.
"Tiếu Ngọc Đình, Đường Kim thật là bạn trai của cậu à?" Có một nữ sinh nhịn không được hỏi nàng một câu.
"Không phải a, bất quá, Đường Tinh ca là người tốt, lại còn rất lợi hại đấy." Tiểu Đậu Nha vẻ mặt sùng bái.
Là người tốt?
Bên cạnh Tiếu Ngọc Đình, chí ít hơn mười ánh mắt như có như không nhìn qua, tiểu mỹ nữ này đầu óc hư mất rồi à?
Chỉ là, có người nói tiểu mỹ nữ này chính là trạng nguyên đầu vào của Thiên Nam tỉnh, đầu óc hẳn là rất thông minh mới đúng a?
"Tiếu Ngọc Đình, Đường Kim đá bóng thực sự rất lợi hại phải không?" Nữ sinh kia nhịn không được lại hỏi.
"Đúng vậy, thật là lợi hại, Đường Tinh ca làm thủ thành, ai cũng đừng nghĩ chuyện ghi bàn." Tiểu Đậu Nha khẳng định gật đầu, có câu nàng chưa nói, hiện tại nếu là nàng làm thủ môn, cũng phỏng chừng không ai có thể ghi bàn, trừ phi là Đường Tinh ca.
Vì trước đây đã từng thấy qua Đường Kim ở trên sân bóng đại phát thần uy một lần, Tiểu Đậu Nha cho rằng Đường Kim lần này hẳn là cùng trước đây không sai biệt lắm, làm thủ môn khiến cho đối phương không ghi bàn được, sau đó để người khác tất cả tiến công, nếu như vậy còn không được, vậy hắn sẽ làm vai cứu thế chủ, tự mình sút ghi bàn.
Bất quá, Tiểu Đậu Nha rất nhanh liền phát hiện, Đường Tinh ca suy nghĩ quả nhiên không phải nàng có thể nhìn thấu.
Thi đấu mới tiến hành ba mươi giây, khoa Quản trị kinh doanh có pha sút đầu tiên, trái bóng lấy tốc độ cao bay về phía Đường Kim đang gác cầu môn, trên khán đài một mảnh hoan hô, tựa hồ đã thấy trái bóng bay vào lưới rồi.
Đáng tiếc chính là một giây sau, mọi người liền không khỏi cùng thở dài, bởi vì bọn họ đều thấy, Đường Kim nhẹ nhàng nhảy lên, tiếp được trái bóng.
Nữ sinh khoa Trung văn rốt cục hoan hô, tuy rằng khó chịu với Đường Kim, nhưng bất kể thế nào đi nữa, Đường Kim thủ thành thế này quả là rất hay, rất hợp cách.
Nhưng các nàng hoan hô mới được một giây đồng hồ, bởi vì một giây sau, Đường Kim tức thì một cước sút bóng bay ra ngoài.
Thủ thành đem quả bóng sút đi không phải vấn đề, vấn đề là, khoa Trung văn cũng còn chưa có chuẩn bị tốt, Lý Trạch cùng Đới Phong vừa trở về để phòng thủ chưa kịp chạy lên thì Đường Kim đã đem quả bóng sút bay lên, mà đây còn chưa phải vấn đề lớn nhất.
Vấn đề lớn nhất là, Đường Kim một cước đem quả bóng đá về phía chân một tiền đạo đối phương!
"Ách, Đường Kim đây là muốn nằm vùng sao?" Có người nói thầm một câu.
"Trình độ này còn muốn khoa Trung văn đoạt giải quán quân?" Cũng có người tỏ vẻ khinh bỉ, mới vừa rồi còn cho rằng Đường Kim đá bóng trình độ tốt, nào biết được cư nhiên lại là con hàng như vậy, chuyền lên đều có thể tới chân đối phương.
"Di, có chuyện gì?" Nhưng rất nhanh, đã có người phát hiện ra có gì đó không đúng.
Trên sân đấu, lúc này xảy ra một chuyện phi thường quỷ dị, trái bóng đá mà Đường Kim sút ra, bay đến chân tiền đạo đối phương thì tiền đạo kia đột nhiên đau đớn hét một tiếng, ngã trên mặt đất, mà trái bóng cũng theo hướng ngược lại bay về phía một người khác, cũng là một tiền đạo.
Quản trị kinh doanh tổng cộng có ba tiền đạo, trước khi Đường Kim sút ra trái bóng, ba tiền đạo này cơ hồ là song song đứng trên một đường thẳng, mà giờ khắc này, trái bóng rời khỏi tiền đạo thứ nhất, liền rời khỏi đó, sau đó cọ xát trên đùi tiền đạo số hai, rồi phương hướng không đổi bay về phía tiền đạo số ba.
"Ách!" Bị trái bóng cọ xát một chút, người thứ hai cũng ôm chân ngã trên mặt đất, sau một giây đồng hồ, trái bóng liền đâm sầm vào bụng người thứ ba.
Người thứ ba cũng là kêu thảm một tiếng, ngửa mặt gục xuống, mà trái bóng lần thứ hai chuyển hướng, lực đạo cũng không có dấu hiệu suy giảm chút nào, liền bay về phía giữa sân.
Quả bóng đá giống như là mọc thêm con mắt, lại va vào đùi của một người học sinh, sau đó chuyển hướng vọt tới người khác, không được hai giây đã có bốn người ở giữa sân ngã xuống đất, mà trái bóng liền bay về phía sau, ba hậu vệ phát hiện bóng tới, liền chủ động chạy ra đón đỡ, sau đó trái bóng cư nhiên gia tốc đụng vào một hậu vệ, đem người hậu vệ này bay lên đâm sầm vào người phía sau, trong lúc đó nó nhân cơ hội va vào hậu vệ cuối cùng.
Khán giả trên khán đài tới trợ uy cho khoa Quản trị không khỏi lên tiếng kinh hô, mà người thủ thành kia tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đã thấy trái bóng đá hướng về hắn bay tới, hắn tự nhiên không chút do dự nhảy lên muốn tiếp bóng, mà trái bóng đá bỗng nhiên tăng tốc, lấy một lực cực mạnh đâm vào người hắn, khiến cả bóng lẫn người đều ngã vào lưới cầu môn.
Bóng, vào!
Nhưng không ai hoan hô, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, bởi vì trên sân bóng ngã xuống mười một người, ở trên mặt đất không đứng dậy được.
"Một đám thích chịu ngược đãi, ta lười bắt nạt các ngươi, các ngươi nếu muốn bị sỉ nhục một chút thì hiện tại đã hài lòng chưa?" Âm thanh lười biếng ngay tại lúc này vang lên, lời nói của Đường Kim truyền vào trong tai mỗi người ở đây, sau đó, mọi người liền thấy Đường Kim không chút hoang mang tiêu sái ra khỏi sân bóng.
Chính như Đường Kim nói, hắn ở trên sân bóng thời gian kỳ thực cũng chỉ một phút đồng hồ, mà một phút đồng hồ này, hắn đã hành hạ đối thủ rồi, không chỉ sút vào một trái, mà còn khiến cho bọn họ đều nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi, cuộc so tài này tự nhiên là không cần đá tiếp, dù đối phương có mười một người dự bị thay thế, thì thêm một cú sút nữa là đủ toàn quân bị diệt a.
Đường Kim cũng không có lập tức rời đi, mà hướng lên khán đài hô một câu: "Có mỹ nữ nào muốn cùng ta đi ăn cơm chiều không?"
Một đám người hai mặt nhìn nhau, tên này thật là một nhân tài a.
Mộc Vũ ở trong lòng oán thầm Đường Kim vài câu, nhưng không có lên tiếng trả lời, Tiểu Đậu Nha hơi hé miệng lên, rốt cục vẫn có chút ngượng ngùng, bất quá, Bối Hương Hương lúc này nhưng tay nói: "Nơi này có a, nơi này có hai mỹ nữ muốn ăn cơm, chờ chúng ta a!"
Bối Hương Hương lôi kéo Tô Vân Phi chạy xuống khỏi khán đài, đầy hương vị của một cặp bách hợp(đồng tính nữ), một phút đồng hồ sau, dưới ánh mắt bi phẫn của vô số nam sinh, Đường Kim mang theo hai mỹ nữ một lớn một nhỏ rời khỏi sân bóng.
"Đường Kim, bạn gái rất giỏi nấu ăn kia của ngươi về nhà chưa?" Vừa rời khỏi sân bóng, Bối Hương Hương liền có chút khẩn cấp mà hỏi:
"Ta muốn đi ăn cơm nàng nấu!"
Đường Kim đang muốn nói, lại đột nhiên cảm thấy điều gì đó, vô ý thức quay đầu nhìn lại, cách xa đó mấy trăm mét dưới một gốc cây, có một tiên nữ phong hoa tuyệt đại lẳng lặng đứng đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận