Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1293: THẬT SỰ LÀ CẢNH SÁT TỐT A

"Dừng tay, mau dừng tay!" Người đầu tiên phản ứng lại chính là cảnh sát trẻ tuổi gọi Lí Quân là Quân ca, hắn thật ra muốn nổ súng, đáng tiếc là trên người căn bản không có súng, nên rút ra một cây côn cảnh sát, một bên la hét một bên vung cây côn vọt về phía Đường Kim.
Đường Kim rốt cục ngừng lại, sau đó lui hai bước, mà tên cảnh sát đang lao đến đột nhiên thấy dưới chân có cảm giác lạ, sau đó mất thăng bằng ngã xuống.
Đông!
Cảnh sát trẻ tuổi ngã trên mặt đất, hơn nữa trùng hợp đầu đụng phải đầu của Lí Quân đang nằm, một âm thanh trầm đục vang lên, cảnh sát tuổi trẻ trực tiếp hôn mê, mà Lí Quân cũng tạm dừng kêu thảm thiết, bởi vì hắn cũng đã ngất đi.
"Thật sự là cảnh sát tốt a!" Đường Kim ở bên cạnh cảm khái, "Vì ngăn tội phạm mà không tiếc đồng quy vu tận, đáng khen ngợi, thật đáng khen ngợi!"
Mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối, bọn họ đều thấy rất rõ ràng, chính là người kia dùng chân ngáng đường nên mới bị ngã!
"Các ngươi còn thất thần làm cái gì?" Đường Kim lúc này cũng không thèm nhìn ba cảnh sát, "Cảnh sát tốt như vậy bị hôn mê, các ngươi còn không đem hắn đến bệnh viện, nếu hắn chết các ngươi có thể chịu được trách nhiệm không?"
"Đúng đúng đúng, ta trước tiên đưa bọn họ đi bệnh viện!"
Người trung niên phản ứng sớm nhất, vội vàng đem hai kẻ đang hôn mê đều bế lên xe cảnh sát, sau đó nói với hai cảnh sát kia:
"Việc còn lại các ngươi xử lý!"
Lưu lại những lời này, cảnh sát trung niên liền phóng ga nhanh chóng rời đi, lưu lại cặp cảnh sát chỉ biết hai mặt nhìn nhau, hiện tại nên xử lý như thế nào?
"Xin hỏi......" Nữ cảnh rốt cục mở miệng, bây giờ nàng tự nhiên đã hiểu sự tình có nhiều điểm không thích hợp, người kia hẳn là lai lịch không nhỏ, bằng không thì đâu thể không kiêng nể gì như vậy.
"Ai, loại này xe thật sự không nên mua, rất cùi bắp." Đường Kim lại không để ý tới nữ cảnh sát, mà là nhìn chiếc Audi đã rụng một cánh cửa, "Các ngươi xem, cửa này a, kéo một cái liền rớt, giẫm một cái liền nát, cái này bây giờ còn gọi là xe được sao? Xe hỏa táng người chết so ra còn tốt hơn......"
Đường Kim một bên vừa nói một bên vừa làm mẫu, tùy tay kéo hai cánh cửa, thuận tiện giẫm một cước nát phần đầu xe, sau đó phủi phủi tay:
"Phương tiện giao thông đáng tin cậy nhất vẫn là hai chân chính mình a!"
Lại ôm vòng eo mềm mại của Tô Vân Phi, Đường Kim mở miệng nói:
"Thân ái, chúng ta đừng nên ngồi xe, đi bộ dạo phố thôi."
Cũng không quản Tô Vân Phi có đáp ứng hay không, Đường Kim ôm mỹ nữ lão sư đã có chút sợ run vào lòng, không chút hoang mang đi đến hướng trước mặt, Tô Manh ở đó ngây người không sai biệt lắm một phút đồng hồ, sau đó ma xui quỷ khiến thế nào mà đuổi theo, về phần hai cảnh sát cũng là nhìn chiếc Audi tàn phá, trên mặt đều là một bộ dáng gặp quỷ.
"Ngươi nói xem, đó có phải là người không?" Nữ cảnh rốt cục nơm nớp lo sợ mở miệng, nàng tự nhiên không tin xe làm bằng giấy.
"Hẳn là vậy?" Nam cảnh sát cũng thật bất an.
"Chúng ta hiện tại làm sao bây giờ? Còn đi bắt hắn không?" Nữ cảnh sát hiển nhiên có chút sợ hãi.
"Bắt cái gì a, vị ở huyện cục kia còn bị dọa chạy." Nam cảnh sát thoáng trấn định hơn một ít.
"Nếu không bắt người thì chúng ta thật quá mức không ra gì rồi?" Nữ cảnh sát thấy như vậy không quá đúng.
"Không có việc gì, chúng ta cứ nói còn chưa tìm được người." Nam cảnh sát lập tức nghĩ ra chủ ý.
"Như vậy không tốt lắm đâu?" Nữ cảnh sát tựa hồ không có thói quen nói dối.
"Nhưng so với phải đi viện vẫn tốt chán?" Nam cảnh sát nhìn Đường Kim đã đi xa, sau đó lôi kéo nữ cảnh sát:
"Đi thôi, trước tiên lên xe, rời khỏi nơi này rồi nói sau."
Xe cảnh sát rất nhanh bỏ đi, chỉ để lại một chiếc xe Audi bị phá nát, còn có vài người quần chúng đứng xem.
Trên đường cái của thị trấn, Đường Kim cùng Tô Vân Phi còn đang đi dạo.
"Nếu không, ngươi về đại học Thiên Nam trước đi?" Tô Vân Phi nhịn không được đề nghị.
Tô Vân Phi giờ phút này thấy thực bất đắc dĩ, người này quá giỏi gây chuyện, mới đến nơi này không đến một giờ liền đánh bất tỉnh ba người, trong đó một người là cảnh sát, một người khác là bạn trai của đường muội, à không, hiện tại phải nói là bạn trai cũ, bởi vì tên này mà người ta đang tình chàng ý thiếp cũng bị chia rẽ.
Đương nhiên, theo Tô Vân Phi thấy chia rẽ đôi này xem như sự tình duy nhất Đường Kim làm chính xác, lấy biểu hiện vừa rồi của Lí Quân, người như thế thật sự không thích hợp làm bạn trai.
"Tô lão sư, nàng cũng về cùng ta sao?" Đường Kim hỏi.
"Ta phải nghĩ biện pháp dàn xếp bên cha mẹ cho tốt đã, bọn họ không thể ở nhà đại bá mãi." Tô Vân Phi lắc đầu, cuối cùng nàng còn nhỏ giọng giải thích:
"Kỳ thật nhà của ta cùng đại bá có quan hệ không tính là quá tốt, nhà bọn họ rất có tiền, vẫn ở thị trấn, chúng ta ở nông thôn, ngày thường lui tới cũng không nhiều, hơn nữa, mặc dù có quan hệ tốt đi nữa thì ở trong nhà người khác quá lâu cũng không hay."
"Nàng không đi ta cũng không đi." Đường Kim thuận miệng nói, hắn hiện tại cũng không có sự tình gì, hơn nữa, hắn mới đắc tội vài người, nếu cứ vậy mà đi chẳng phải cố ý để người khác đến gây phiền toái cho Tô Vân Phi sao?
"Phi, Phi tỷ, các ngươi, các ngươi còn có tâm tình đi dạo phố a?" Ở phía sau, thanh âm của Tô Manh có chút lắp bắp truyền tới.
"Tô Manh, ngươi không sao chứ?" Tô Vân Phi quay người lại, liền phát hiện sắc mặt Tô Manh tái nhợt, tựa hồ đi đường cũng có chút xiêu xiêu vẹo vẹo.
"Không, không có việc gì." Tô Manh biểu tình như sắp khóc,
"Phi tỷ, ngươi, các ngươi có khả năng sẽ gặp chuyện, ta, ta tuy rằng vừa rồi mắng Lí Quân là hỗn đản nhưng nhà hắn ở đây thật sự rất quyền thế, cha hắn tuy rằng chỉ là phó huyện trưởng, nhưng ta nghe nói nhà bọn họ ở thị tỉnh đều có dựa rất lớn."
"Tuy rằng ta không biết cha hắn, nhưng nghe vậy tựa hồ là rất lợi hại nhỉ." Đường Kim thuận miệng nói.
"Ta nói thật a, Lí Quân từng nói với ta, cha hắn nhận thức một vị phó thị trưởng, ngay cả phó bí thư tỉnh ủy cũng là chỗ quen biết." Tô Manh rốt cục không còn lắp bắp, "Phi tỷ, bạn trai ngươi tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, ngươi cần phải khuyên nhủ hắn, cho dù hắn có khí lực rất lớn, nhưng khí lực lớn hơn nữa cũng không lợi hại bằng quyền lực lớn của người ta a!"
"Quen biết phó thị trưởng thì rất trâu bò sao? Ta còn không thèm nhận thức phó thị trưởng, cái gì mà bí thư tỉnh ủy, kỳ thật ta gọi một cuộc là kêu hắn đến được." Đường Kim có chút không cholà đúng, nữ nhân này không phải mỹ nữ, luôn không rõ hắn cường đại như thế nào a.
"Này, ngươi không phải đầu óc có vấn đề chứ?" Tô Manh đột nhiên nổi giận,
"Mình ngươi gặp rắc rối thì không sao nhưng ngươi đừng liên lụy Phi tỷ được không? Lí Quân vốn có chút ý tứ với Phi tỷ, hiện tại có cơ hội này hắn khẳng định sẽ không bỏ qua, ngươi là nam nhân thì không nói làm gì, Phi tỷ là nữ nhân xinh đẹp như vậy rơi vào trong tay hắn, kết cục chắc chắn sẽ rất thảm !"
Nhìn ra được Tô Manh bình thường có chút ghen tị nên thích khoe khoang trước mặt Tô Vân Phi, bất quá tại thời điểm này, nàng vẫn khá quan tâm đường tỷ của mình.
"Được rồi, ngươi nói cho ta biết cha Lí Quân tên là gì? Ta tìm người đem hắn bắt lại nhốt vào ngục." Đường Kim cũng lười so đo cùng Tô Manh, hắn chỉ muốn làm mỹ nữ lão sư an tâm một chút mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận