Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1091: Ta cũng đi ngủ một lát

Hai bảo tiêu lúc trước gác ở cửa lúc này đều trố mắt kinh sợ, trong lòng khẽ nổi lên một cỗ hàn ý, cũng may lúc trước Tiếu Thiền xuất hiện sớm nếu không bọn họ chắc cũng bị ăn một trận đòn rồi, đương nhiên những người khác sớm đã quen với phong cách của Đường Kim thì không thấy có gì là kinh ngạc.
-Này, lúc trước cậu gặp qua hắn sao? – Tiếu Thiền tò mò hỏi.
-Ờ, Lúc ta tới đây có gặp hắn trong thang máy, ta có lòng tốt thương lượng với hắn bảo hắn đừng bén bảng tới đây tán gái nữa, ai ngờ hắn không chịu nghe nên ta chỉ đành dùng chút bạo lực, hiện tại xem ra lúc đó còn chưa đủ bạo lực a, cô thấy đấy hắn lại mò tới để ta đánh thêm trận nữa, người này đúng là một kẻ cuồng bị ngược a. – Đường Kim lắc đầu cảm khái:
-Đối với loại người thế này cứ gặp là phải đánh, bằng không họ sẽ không vui đâu.
Cả đám người chỉ biết ngẹn họng, Cao tam thiếu người ta chỉ thích tán gái mà thôi, từ khi nào trở thành thích bị bạo ngược rồi? ngược lại là tên gia hỏa này nhìn càng có tiềm chất thích bị bạo ngược hơn.
Đến cả La Ngọc Phương cũng vô thức nhìn Tiếu Thiền một cái, muốn xem nữ nhi bảo bối của nàng có bị tên gia hỏa này ngược đãi hay không?
-Ta đi ngủ một lát. – Tiếu Thiền cũng không quá để ý chuyệ này, dứt lời liền đi vào phòng ngủ.
-Ta cũng đi ngủ một lát. – Đường Kim lập tức theo vào.
Mọi người không tự giác được nổi lên một vẻ ám muội, hai người kia đúng là thanh niên khí thịnh, một chút cũng không chịu lãng phí thời gian a.
Tiếu Thiền vừa vào đến bên trong thấy Đường Kim cũng đã vào theo hơn nữa còn thuận tay đóng cửa lại, nhất thời sắc mặt đỏ ửng lên:
-Êi, ta thực sự muốn ngủ một lát đấy.
-Ta cũng muốn ngủ thật mà. – Đường Kim mặt đầy vô tội, dứt lời liền nằm ườn ra giường nhắm mắt lại, không tới một phút sau tiếng hô hấp của hắn đã trở nên đều đặn.
Tiếu Thiền ngẩn ra, tên gia hỏa này ngủ thật sao?
-Đồ chết bầm, ngủ thì ngủ. – Tiếu Thiền âm thầm tức tối nhưng cùng trèo lên giường, nằm xuống ngay bên cạnh Đường Kim.
Tiếu Thiền không biết rằng Đường Kim kì thực cũng đang buồn ngủ thật, cả đêm qua đều dùng để ngắm trăng và đợi bình minh với Hiểu Hiểu, một phút cũng chưa từng chợp mắt.
Khi mà mọi người bên ngoài đang nghĩ là Đường Kim và Tiếu Thiền ở trong phòng xxx thì bọn họ lại đang ngủ rất ngon,còn cách đó khá xa ở Minh Hồ thị Kiều An An và Mộc Vũ đang đi dạo trên một con đường gần đại học Thiên nam.
-An An tỷ, tỷ dùng loại mỹ phẩm nào thế? – Mộc Vũ mặt đầy chờ mong nhìn Kiều An An, làn da của Kiều An An thật là làm người ta phải ngưỡng mộ, đừng nhìn Mộc Vũ cả ngày đều ăn mặc như con trai nhưng điều đó không đại biểu nàng là một tomboy, chẳng qua là nàng thích ăn mặc như thế thôi, sâu thẳm trong lòng nàng vẫn không khác gì những nữ hài tử khác, nàng cũng hi vọng mình xinh đẹp, hi vọng bảo dưỡng được làn da trắng bóng mịn màng.
Nữ hài tử quen thuộc nhau rất nhanh, Kiều An An và Mộc Vũ vừa mới nhận thức nhau từ hôm qua nhưng tới hôm nay hai người đã nhìn chẳng khác gì tỷ muội.
Đương nhiên điều này cũng là do công của Kiều An An, theo nàng thấy thì Mộc Vũ có quan hệ thân mật với Đường Kim thì cũng coi như tỷ muội của nàng, còn với Mộc Vũ thì có Kiều An An như tiên nữ đối với nàng tốt như tế tự nhiên làm làm nàng thụ sủng nhược kinh, một lời An An tỷ, hai lời An An tỷ, đừng hỏi có bao nhiên thân mật.
-Thật ra ta căn bản không dùng mĩ phẩm. – Kiều An An cười đáp.
-A? – Mộc Vũ càng thêm ngưỡng mộ:
-An An tỷ, vậy làn da của tỷ là do trời sinh sao?
-Cũng không phải hoàn toàn do thiên sinh, sau này muội sẽ biết thôi. – Kiều An An lắc đầu nói, làn da của nàng xác thực là thiên sinh đã rất tốt, nhunwgm à trên thực tế thì sau khi trở thành tu tiên giả nàng mới càng hoàn mỹ hơn như thế này được.
-Ân. – Mộc Vũ cũng không ngốc, biết Kiều An An có những chuyện không tiện nói, khẽ chần chừ một chút ,nàng lại hỏi:
-An An tỷ, Đường Kim rốt cuộc là ai thế?
-Chàng hử? – trên mặt Kiều An An rất tự nhiên nổi lên vẻ đầy ôn nhu:
-Là nam nhân tốt nhất trên đời này.
Mộc Vũ nhất thời có chút ngẹn họng, đáp án như vậy chẳng khác gì không nói, chỉ là nàng cảm thấy thực sự vô cùng khó hiểu, tên lưu manh kia có gì tốt? cư nhiên đến cả An An tỷ cũng xem hắn là nam nhân tốt nhất trên đời?
Theo Mộc Vũ thấy thì Đường Kim chẳng qua chỉ tương đối thần bí và lợi hại thôi, nàng có lẽ có thể tiếp nhận hắn là nam nhân lợi hại nhất nhưng nàng không nghĩ tên lưu manh này là nam nhân tốt nhất được, chỉ bằng tên củ cải hoa tâm như hắn mà cũng là nam nhân tốt sao?
-Mộc Mộc, có những việc hiện tại muội còn chưa biết, nhưng ta nghĩ tương lai muội nhất định sẽ biết. – Kiều An An khẽ cười:
-Ta chỉ có thể nói với muội, gặp được lão công là điều may mắn nhất cuộc đời ta, ta tin nhất định có một ngày muội cũng sẽ cảm thấy như vậy.
-An An tỷ, ta sẽ nhớ kĩ lời của tỉ. – Mộc Vũ chần chừ một lát rồi đáp.
Kì thực Mộc Vũ cũng không biết bản thân mình có phải là may mắn hay không, nhưng hiện tại nàng có thể xác nhận một việc đó là nếu như Đường Kim không xuất hiện thì nàng khẳng định đã chết, nàng đã từng rất kiêu ngạo, cũng từng cho rằng Đường Kim có ý đồ với mình, nhưng dần dần nàng mới ý thức được trước mặt Đường Kim nàng có lẽ thật sự không có nhiều mị lực như mình tưởng tượng, bởi vì bên cạnh hắn có quá nhiều nữ nhân xuất sắc hơn nàng.
-Đi thôi, phía trước có một hiệu bán quần áo nam, chúng ta đi mua cho lão công ít quần áo. – nụ cười trên mặt Kiều An An càng thêm ngọt ngào:
-Lão công chưa bao giờ quan tâm đến cách ăn mặc cả, bất quá thân làm nữ nhân của chàng vẫn nên dành chút thời gian giúp chàng chỉn chu hơn một chút.
-Ân. – Mộc Vũ vô thức gật đầu sau đó cùng Kiều An An đi vào tiệm quần áo kia, Kiều An An một hơi mua hết 4 bộ quần áo, 3 bộ cho Đường Kim còn một bộ cho Mộc Vũ, bất quá bộ dành cho Mộc Vũ tuy là nam trang nhưng nhìn khá là trung tính, nam nữ đều có thể mặc.
Hai người rời khỏi tiệm quần áo, lại đi dạo thêm một lát nữa, đến buổi trưa mới quay về đại học Thiên nam, chỉ là còn chưa về tới nhà đã bị người chặn lại.
Trước mặt là 1 nam 1 nữ, nam ngoài ba mươi tuổi, tướng mạo không tệ, thân hình cao lớn, nữ xinh đệp vũ mị, nam áo vét quần âu, nữ một thân váy trắng khá giống với váy trên người Kiều An An, chỉ bất quá đứng gần Kiều An An thì cô ta chỉ như con vịt xấu xí đứng cạnh thiên nga mà thôi.
-Hai vị có chuyện gì không? – Kiều An An khẽ nhíu mày, với năng lực hiện tại của nàng hoàn toàn có thể nhìn ra hai người này không phải người bình thường mà cư nhiên là hai vị tu tiên giả, hơn nữa thực lực cũng không yếu.
-Kiều tiểu thư, chúng ta tới tìm Mộc Vũ, việc này không liên quan tới cô, hi vọng cô sẽ không can thiệp. – nam nhân kia lên tiếng nói, ngữ khí tuy khách khí nhưng còn kèm theo ý vị không cho phép cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận