Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 887: Ngoan ngoãn đợi ta tới cưới nàng.

-Ngọc Mỹ Nhân, nàng yên tâm, ta sẽ không lấy nó ra làm sính lễ đâu. – Đường Kim cười hì hì, đồng thời đưa một chiếc thẻ tín dụng cho nhân viên bán hàng:
-Thanh toán đi.
Nhân viên kia lại ngẩn ra, nàng nhìn Tống Ngọc Đan một cái, dường như muốn hỏi ý kiến của nàng.
-Đồ trong Mẫu Đơn Các này đều là của ta, cũng là của chàng, không cần phải trả tiền. – Tống Ngọc Đan khẽ cười một cái:
-Cứ đem đi là được rồi.
-thế này làm sao được. – Đường Kim nghiêm túc lắc đầu:
-Ta không phải là loại nam nhân ăn bám a.
-Vậy được. – Tống Ngọc Đan cũng không kiên trì, nàng nói với nữ nhân viên kia:
-Đi quẹt thẻ đi, khuyến mãi 20% là được.
-Vâng thưa tiểu thư. – nữ nhân viên kia đáp ứng một cái rồi cầm thẻ rời đi.
Tống Ngọc Đan nhìn Đường Kim, nhẹ nhàng thở dài một cái, ngữ khí có chút u oán:
-Chàng nhất định phải để ta giục chàng tới đưa sính lễ sao?
-Đương nhiên là không cần, con người ta từ trước tới giờ đều rất chủ động. – Đường Kim lập tức nói:
-Chỉ bất quá sính lễ của nàng còn có chút vấn đề.
-Ta nói rồi, ta không để ý tới sính lễ đâu. – Tống Ngọc Đan nhẹ giọng nói.
-Ngọc Mỹ Nhân, nếu như nàng không nói câu này thì ta thật sự sẽ tùy tiện lấy thứ gì đó ra làm sính lễ, nhưng nàng đã nói như vậy thì ta lại nghĩ nếu như mình tùy tiện đưa ra cái gì đó làm sính lễ cho nàng thì quả thật là có lỗi với nàng, đại mỹ nữ như nàng tuyệt đối phải lấy ra sính lễ xứng tầm mới được. – Đường Kim nghiêm túc nói:
-Cho nên nhưng ngày này ta vẫn đang đi kiếm thứ gì đó tốt nhất để làm sính lễ, có điều nàng cũng biết đấy, những thứ như vậy chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, tạm thời thì ta vẫn chưa tìm thấy, cho nên ta đành phải lùi thời gian hạ sính lễ lại.
Nói tới đây Đường Kim bất ngờ vươn tay ra ôm lấy eo nàng, bộ dáng an ủi nói:
-Ngọc Mỹ Nhân thân ái, nàng đừng nóng vội, ta biết nàng rất muốn nhanh chóng gả cho ta, có điều là sính lễ chỉ là hình thức, cho dù ta không đưa tới thì hiện tại nàng cũng đã là người của ta, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được một kiện sính lễ tốt nhất để tới rước nàng về.
Bên này Đường Kim đang dỗ dành Tống Ngọc Đan thì bên kia nữ nhân viên đã bọc xong cặp bông tai tốt nhất của Mẫu Đơn Các và quẹt thẻ xong, Đường Kim giơ tay ra nhận lấy đồ rồi nhanh chóng cúi xuống hôn phớt lên môi Tống Ngọc Đan một cái:
-Thân ái, ngoan ngoãn đợi ta tới cưới nàng về đi, ta đi trước đây, lần sau lại tới tìm nàng.
Căn bản không cho Tống Ngọc Đan cơ hội nói chuyện, Đường Kim đã đi ra khỏi Mẫu Đơn Các, để lại nàng vẫn đang đứng nguyên tại chỗ có chút dở khóc dở cười, tên gia hỏa này thật là cực phẩm!
-Đúng là không dễ đối phó. – Tống Ngọc Đan thầm than phiền một câu, Đường Kim này rõ ràng là phiền phức hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng, làm nàng lần đầu tiên cảm thấy có chút thiếu tự tin, chẳng nhẽ đối với hắn nàng lạ không có lực hấp dẫn đến thế sao?

Rời khỏi Mẫu Đơn Các, Đường Kim không có sử dụng thuấn di mà bắt một chiếc taxi, đi tới khách sạn Anh Túc.
Sau khi lên xe hắn mới gọi cho Băng Di.
-Chồng, ta ở khách sạn đợi chàng. – thanh âm ngọt ngào của Băng Di lập tức truyền tới.
-Thân ái, ta đang trên đường tới nè, phải rồi, ta có mua cho nàng một đôi bông tai, nàng có thích không? – Đường Kim vừa cười vừa nói.
-Của chàng mua ta đương nhiên là thích rồi. – Băng Di yêu kiều đáp.
-Ừm, vậy ta cúp máy đây, lát gặp nhé. – Đường Kim cúp máy.
Lúc chiếc taxi vừa dừng lại trước cửa khách sạn Anh Túc thfi mấy người ở kinh thành cũng vừa mới biết được cử động vừa rồi của hắn, người nào người nấy đều cảm thấy dở khóc dở cười, tên vương bát đản này đúng là cực phẩm, hắn chạy tới tận Mẫu Đơn Các vậy mà chỉ để mua một đôi bông tai tặng nữ nhân khác chứ không phải tới đưa sính lễ rước Tống Ngọc Đan về.
Cũng chỉ có loại dị nhân như Đường Kim mới làm ra được một hành động kì dị như thế.
Càng kì dị hơn là bọn họ rất nhanh đã nhận được tin tức mới, đôi bông tai kia Đường Kim vậy mà lại đem nó tặng cho Băng Di.
Không thể không thừa nhận đám công tử thế gia ở kinh thành đều đối với đại minh tinh Băng Di có chút hứng thú, nhưng trong mắt họ Băng Di mặc dù nổi tiếng chẳng qua cũng chỉ là một nữ minh tinh mà thôi, chơi đùa thì còn được, nhưng nếu nói chuyện cưới xin thì tùy tiện tìm một thiên kim tiểu thư của một tiểu thế gia nào đó đề mạnh hơn Băng Di.
Còn như Tống Ngọc Đan thì giữa nàng và Băng Di hoàn toàn không có gì để so sánh, chỉ là tên dị nhân Đường Kim kia không hiểu sao lại đem Tống Ngọc Đan ném qua một bên, đem đôi bông tai kia tặng cho Băng Di.
Đầu óc Đường Kim tuyệt đối có vấn đề!
Trong đầu mỗi người ai ai cũng nghĩ như vậy, có lẽ chỉ có duy nhất một người có cách nghĩ khác, đó là Tiêu Đại Nhi.
Lúc này vị yêu nữ Tiêu Đại Nhi của Tiêu gia này không có mặt ở khách sạn Anh Túc, mà đang trốn trong khuê phòng của mình ở Tiêu gia tủm tỉm cười đến run bần bật:
-Tiểu nam nhân, ngươi đúng thật là giỏi nghĩ trò, lần này chắc Tống Ngọc Đan tức chết mất, hihi, ta biết ngươi sẽ không đem sinh lễ tới rước nàng về thật mà….
Hiện tại Tiêu Đại Nhi đang rất vui, theo nàng thấy thì đây là biểu hiện của việc Đường Kim thích nàng hơn, bông tai kia tặng cho Băng Di nhưng trên thực tế chẳng khác gì tặng cho nàng cả, cho dù còn chưa chính diện giao thủ với Tống Ngọc Đan nhưng nàng đã thắng trước một ván rồi.
Nếu như Đường Kim biết được cách nghĩ của Tiêu Đại Nhi, hắn nhất định sẽ nói cho nàng biết, nàng tự mình đa tình rồi, hắn chẳng qua chỉ là nhất thời nổi hứng nên mới làm thế thôi.
Đường Kim xác thực là không muốn hạ sính lễ cho Tống Ngọc Đan, nhưng nếu cứ một mực chẳng nói năng hỏi han gì với nàng thì cũng không tốt cho lắm, cho nên hôm nay sau khi tới kinh thành hắn mới tới Mẫu Đơn Các lộ mặt một chút, còn việc mua bông tai cho Băng Di chẳng qua là nhất thời nảy ý mà thôi.
-Tới, để ta đeo cho nàng. – lúc này ở trong khách sạn Anh Túc phòng số 1622, Đường Kim đang giúp Băng Di đeo bông tai, chỉ là sau khi nó được đeo lên tai nàng thì nó đã trở thành trang sức duy nhất trên người nàng, y phục của nàng không biết đã bất chi bất giác bị tuột xuống tự lúc nào.
Thế là cả ngày hôm đó lúc mọi người còn đang mải mê nghị luận về hành động kì dị của Đường Kim thì hắn lại đang chuyên tâm hưởng thụ thân thể của Băng Di, mãi đến tận 5 giờ chiều hai người mới chịu mặc quần áo rời giường, nửa tiếng sau Đường Kim và Băng Di tay trong tay rời khỏi khách sạn, buổi tối Băng Di phải tham gia một bữa tiệc, Đường Kim cũng quyết định đi cùng với nàng.
Địa điểm tổ chức bữa tiệc là tại quán bar Thiên Vương, chủ quán này là một người được xưng là Thiên Vương trong giới minh tinh, buổi tiệc tối nay cũng là một buổi tiệc của minh tinh, người tới tham gia phần lớn đều lăn lộn trong giới giải trí, mà Băng Di hiện tại là minh tinh nổi tiếng nhất, nàng được mời tới cũng là chuyện hết sức bình thường.
Kì thực Băng Di vốn không có đáp ứng sẽ tới, bất qua tối nay tiện có Đường Kim ở đây nên nàng đã thay đổi chủ ý, nguyên nhân rất đơn giản, nàng muốn vị bạn trai chính thức này của mình xuất hiện trước mặt những người trong ngành để họ biết.
Đối với Băng Di mà nói, đưa Đường Kim tới đây không phải là khoe khoang gì, chẳng qua là kể từ khi nàng bắt đầu công khai có bạn trai khoảng hơn một tháng trước thì đủ các loại tin đồn về bạn trai thần bí của nàng lần lượt được phát tán khắp nơi, mãi đến tận bây giờ vẫn chưa kết thúc làm cho nàng cảm thấy có chút phiền não.
Bạn cần đăng nhập để bình luận