Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 734: Ngẫu nhiên ngủ gật một lần

-Mặt ta làm sao? – Cao Kỳ vội vàng hỏi.
Nàng vừa hỏi thì tất cả mọi người đều cùng nhau quay mặt nhìn nàng lần nữa, vừa nhìn một cái, lập tức có vài người đều phát ra tiếng kinh hô.
-Cao tiểu thư, mặt… mặt cô… - một nữ nhân bên cạnh Cao Kỳ có chút kinh hoàng hô lên.
-Mặt ta rốt cục làm sao? – Cao Kỳ có chút nóng vội.
-Mọc đầy mụn chứ sao? – một âm thanh vui sướng khi người gặp họa vang lên, là Tập Tiểu Vũ tiếp lời, nàng nhịn không được liếc qua Đường Kim một cái, Đường Kim này đúng thật là thần a, vừa nói mặt Cao Kỳ đầy mụn thì mặt ả ta đã lập tức mọc đầy mụn.
-Gương đâu, mau đưa gương cho ta! – Cao Kỳ sốt ruột nói.
-Cao… Cao tiểu thư, hay là cô đừng nhìn nữa. – một nữ trợ lý bên cạnh có lòng tốt khuyên Cao Kỳ một câu.
-Gương! – Cao Kỳ tức giận hét vào mặt nữ trợ lý kia.
-Vâng, Cao tiểu thư! – nữ trợ lý bị dọa cho giật nảy mình, nàng vội vàng lấy gương đưa cho Cao Kỳ rồi vô thức lùi sau vài bước, tựa hồ muốn tránh xa Cao Kỳ một chút.
Cao Kỳ giật lấy gương, đặt trước mặt mình, vừa nhìn một cái nàng liền phát ra một tiếng thét đinh tai nhức óc:
-A…!
Mụn, rất nhiều mụn, chỉ trong một thời gian ngắn mặt Cao Kỳ đã mọc len vài chục hơn trăm cái mụn, một cái mụn trên mặt không đáng sợ, nhưng nếu như đồng thời xuất hiện vài chục cái sẽ rất dọa người, nếu như số mụn này lấy tốc độ cực nhanh để mọc lên thì phải gọi là cực kì khủng bố rồi.
Bây giờ mụn trên mặt Cao Kỳ đang lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, mọc lên như măng mọc sau mưa. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mình đang nhanh chóng bị mụn bao trùm mất hơn một nửa, Cao Kỳ không nhịn được thét lên một tiếng chói tai, choang! Một cái, cái gương trên tay nàng rơi xuống đất vỡ tan tành, còn người nàng thì mắt trắng dã ra, đột nhiên ngả ngửa về sau.
-Cao tiểu thư, cô sao thế?
-Cao tiểu thư!
-Không xong rồi, Cao tiểu thư hôn mê rồi!
-Mau, mau đưa cô ấy tới bệnh viện!

Mấy người bên cạnh Cao Kỳ lập tức luống cuống chân tay, một lát sau mới khiêng được Cao Kỳ ra khỏi nhà ăn, chỉ có vị Đặng thiếu vừa mới xuất hiện là không theo ra ngoài.
-Thật đúng là gan chuột nhắt a, mới mấy cái mụn đã bị dọa cho ngất rồi! – Đường Kim cảm khái nói.
Tập Phong và Tập Tiểu Vũ đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn Đường Kim, bọn họ kiểu gì cũng cho rằng việc này nhất định liên quan tới Đường Kim, Cao Kỳ đang yên đang lành thế kia, kết quả là hắn vừa nói mặt nàng có mụn thì mụn bắt đầu ầm ầm mọc lên, cái này cũng quá trùng hợp đi?
-Đó là mấy cái mụn thôi sao? rõ ràng là mấy trăm cái thì có. – Tiếu Thiền lườm Đường Kim một cái, nhưng ngay sau đó nàng lại phì cười:
-Cao Kỳ đáng ghét kia trực tiếp bị dọa cho hôn mê, đúng là buồn cười chết mất.
Tiếu Thiền tất nhiên là rất cao hứng, tuy nàng không biết Đường Kim đã làm như thế nào, nhưng nàng biết việc này nhất định là do Đường Kim động chân động tay, lúc này làm nàng không tự giác được nhớ tới hơn hai năm trước, lần nào Đường Kim cùng với Vương Giai cãi lộn hắn cũng vô tình hay cố tình cho Vương Giai ăn chút thiệt thòi.
Lại nghĩ tới bản thân mình hai năm trước suýt nữa thì không thể tỉnh lại được, cuối cùng là Đường Kim tìm người tới cứu tỉnh nàng, một đoạn thời gian trước nàng đi xe gây tai nạn, cũng là Đường Kim kịp thời xuất hiện giúp nàng giải quyết phiền phức, nhất thời trong lòng Tiếu Thiền bỗng xuất hiện một cảm giác nói không nên lời, tên gia hỏa này tuy rằng rất đáng ghét, vẫn hay trọc cho nàng tức gần chết nhưng trên thực tế thì hắn luôn cố ý bảo hộ nàng, giống như lời hắn nói, trên đời này người có thể bắt nạt nàng chỉ có mình hắn mà thôi.
Nhưng vừa nghĩ tới đây Tiếu Thiền lại có chút buồn bực, tên Đường Kim chết bầm này, tại sao phải bắt nạt nàng chứ? Hắn không thể đối tốt với nàng hơn một chút được sao?
Đang lúc trong lòng Tiếu Thiền vừa vui vẻ vừa ủy khuất thì bên cạnh chợt có một thanh âm truyền tới:
-Tiếu tiểu thư, lâu rồi không gặp.
Người lên tiếng chính là Đặng thiếu, lúc trước xem ra quan hệ của hắn và Cao Kỳ rất tốt, chỉ là bây giờ Cao Kỳ đã đi rồi, hắn mới bắt đầu chào hỏi Tiếu Thiền.
-Chào anh, Đặng tiên sinh. – Tiếu Thiền cũng khá là khách khí chào hỏi người này một câu, nhưng nàng cũng chỉ là chào hỏi xã giao mà thôi.
-Tiếu tiểu thư, lần này đài chúng ta đều đặt hết hi vọng lên người cô ,nhưng mà nghe nói tiết mục của cô xuất hiện chút vấn đề hả? – Đặng thiếu cười nói.
-Chỉ là một chút vấn đề nhỏ mà thôi, bây giờ đã được giải quyết rồi. – Tiếu Thiền đáp.
-Vậy là tốt rồi, ta cũng yên tâm! – Đặng thiếu cười gật đầu một cái, sau đó mới dơ tay lên nhìn đồng hồ:
-Thật ngại quá, Tiếu tiểu thư, ta có hẹn với người khác, ta đi trước đây!
-Được, Đặng tiên sinh đi thong thả. – Tiếu Thiền khẽ gật đầu, nhưng mà không có đứng dậy.
Đặng thiếu này khẽ gật đầu một cái, dùng ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn qua gương mặt đang đeo một cặp kính dâm lớn của Đường Kim một cái, cuối cùng cũng quay người rời đi.
Đợi Đặng thiếu kia biến mất khỏi tầm mắt, Tập Tiểu Vũ mới nhịn không được phỉ nhổ một câu:
-Ta nhổ vào, thật xem đài truyền hình là nhà hắn sao?
-Tên gia hỏa kia là ai thế? – Đường Kim tùy tiện hỏi.
-Hắn tên Đặng Thiên Thành, cha lắn là phó giám đốc đài truyền hình, hơn nữa mảng giải trí này là do cha hắn phụ trách, tên gia hỏa này luôn xem nơi này như nhà hắn, kì thực Đặng Thiên Thành chẳng có chức vụ gì ở đây hết, nhưng mà hắn cứ thích thỉnh thoảng lại chạy tới đây, trên thực tế là để xăm xoe mấy diễn viên với MC mà thôi. – ngữ khí của Tập Tiểu Vũ tràn đầy khinh thường:
-Mấy ngày trước hắn và Cao Kỳ đi lại rất thân a.
-Đừng quản hắn nữa. Này, cậu ăn xong chưa hả? xong rồi thì bây giờ chúng ta đi luyện tập một chút đi, không có thời gian để lãng phí nữa đâu. – lúc này Tiếu Thiền bắt đầu thúc giục Đường Kim.
-Ờ được, vậy thì bây giờ luyện tập luôn đi. – Đường Kim gật đầu, tối nay hắn còn phải đón lễ tình nhân của Hàn Tuyết Nhu và Kiều An An nữa, xác thực là không có bao nhiêu thời gian để lãng phí cả.Một hàng bốn người cùng nhau rời khỏi nhà ăn tới một căn phòng kín, trong phòng đặt một chiếc piano, căn phòng này cũng là do nhà đài sắp xếp cho Tiếu Thiền làm phòng tập riêng.
-Kì thực ta nghĩ chúng ta căn bản không cần luyện tập, lúc trước chúng ta sớm đã luyện qua rồi. – Đường Kim nhìn chiếc piano, tùy ý nói.
-Này, đó đều là việc hơn hai năm trước rồi, ta không còn nhớ rõ nữa. – Tiếu Thiền không vui nói.
-Haiz, không có biện pháp a, nữ nhân đúng là dễ thay đổi, hơn nữa còn hay quên. – Đường Kim lắc đầu cảm thán:
-Nhưng mà không sao, tuy rằng cô hay quên nhưng mà với thiên tài như ta thì trí nhớ lúc nào cũng rất tốt…
-Đường Kim chết bầm, hôm nay cậu vừa mới nói mình quên mất chuyện đã hứa với ta đó! – Tiếu Thiền nhịn không được lập tức ngắt lời Đường Kim.
-Ờ, cái đó hả, đầu óc ta ngẫu nhiên cũng có lúc ngủ gật một lần a! – Đường Kim mặt không đổi sắc:
-Tóm lại là cái vụ múa bale trên piano đó, cho dù cô có quên hết rồi cũng không sao cả, bởi vì ta còn nhớ rất rõ, để ta cân team là được rồi.
Vừa dứt lời Đường Kim đột nhiên duỗi tay ra ôm lấy eo Tiếu Thiền, một giây sau, Tiếu Thiền không tự chủ được mà lăng không bay lên, đứng lên trên một cánh tay khác của Đường Kim.
Tuyệt kĩ chưởng trung vũ ( nhảy múa trên lòng bàn tay) lại lần nữa được tái hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận