Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 711: Cũng không phải tiểu hài tử

-không cần đợi cô ta, chúng ta đi trước đi. – Đường Kim hời hợt nói.
Thấy bộ dạng không thèm quan tâm của Đường Kim, Trương Tiểu Bàn và Vương Cầm đều có chút cạn lời, trong mắt Phạm Lăng Phong xẹt qua một tia khinh bỉ, còn Phạm Linh thì khẽ bĩu môi, hiển nhiên là hai người bọn họ đều cho rằng Đường Kim chém gió, nếu như thực sự có một đại minh tinh đến ăn cơm cùng hắn thì sao hắn lại không thèm quan tâm chút nào cơ chứ?
Vài phút sau một hàng người cùng đi ra tới cổng lớn, lại đi thêm vài trăm mét nữa thì tới một quán cơm tên là Nữ Sinh Thực Đường.
Ở đại học sư phạm Thiên Nam hay toàn bộ khu đại học này thì quán cơm này đều khá có tiếng tăm, chỉ bằng cái tên đã không giống ai, mà sau khi vào trong thì mọi người càng phát hiện ra nơi này đích thực là khác biệt so với những nơi khác.
Phục vụ và nhân viên ở đây toàn bộ đều là soái ca trẻ tuổi, yêu cầu thứ nhất khi tuyển nhân viên của nơi này cũng là yêu cầu quan trọng nhất đó là phải thật đẹp trai, chỉ cần đẹp trai thì ngốc ngốc một chút cũng không sao cả.
Nữ Sinh Thực Đường kì thực cũng không phải chỉ phục vụ riêng cho nữ sinh, nhưng nữ sinh ăn cơm ở đây đều sẽ được giảm giá 20%, nhưng nếu là cả nam cả nữ cùng ăn cơm thì sẽ không có khuyến mại nào hết, đối với nữ sinh mà nói thì nơi này không chỉ có khuyến mại giảm giá mà còn có rất nhiều soái ca để có thể thỏa sức ngắm nhìn, đương nhiên đối với nam sinh mà nói thì ăn cơm ở đây cũng là một lựa chọn không tồi, tuy rằng nơi này không có mỹ nữ làm phục vụ nhưng nữ sinh ăn cơm ở đây lại rất nhiều, cứ chịu khó cắm dùi ở đây ăn vài bữa, lớ ngớ lại làm quen được một em cũng nên.
Chỉ có một điều làm rất nhiều nam sinh bất mãn đó là mấy phục vụ soái ca ở đây càng dễ dàng kiếm được nữ sinh hơn, nghe nói nơi này từng có một phục vụ nam rất đẹp trai đã từng lên giường với cả đám nữ sinh, chính lời đồn này vô hình dung đã biến nghề phụ vụ quán cơm này trở thành một nghề làm thêm cực hot, thậm chí có vài nam sinh còn xin làm không lương để thử vận may.
Đương nhiên đó cũng chỉ là đã từng, trên thực tế thì bây giờ phục vụ nam ở đây cũng không dám tùy tiện tán tỉnh nữ sinh đến ăn cơm, bời vì nghe nói nam phục vụ tình thánh trong lời đồn kia vào một đêm trăng thanh gió mát nào đó đã bị một đám người đánh cho ngấp ngoái gần chết, hơn nữa bộ vị quan trọng nhất của nam nhân bị ăn mấy chục đạp liền, bộ mặt đẹp trai của hắn cũng được chăm sóc rất đặc biệt, nghe nói hắn tuy rằng vẫn còn sống nhưng tiểu huynh đệ đã bị phế mất, còn bộ mặt cũng đã không thành hình, càng chết người hơn là mấy nữ sinh từng lên giường với hắn chỉ vì hắn đẹp trai rất nhanh đều đem hắn quên béng đi.
Cho dù như thế thì nơi này bây giờ vẫn là quán cơn được nữ sinh của toàn khu đại học này hoan nghênh nhất, Vương Cầm tuy rằng mới tới đây học có vài tháng nhưng rõ ràng đây không phải là lần đầu nàng tới đây.
Nơi này không có phòng bao, lầu trên lầu dưới đều là đại sảnh, tất cả bày khoảng trăm cái bàn, nơi này làm ăn cũng khá là thuận lợi, bây giờ đã gần như sắp hết chỗ ngồi.
Vương Cầm dẫn theo một đoàn người lên thẳng lầu 2, cuối cùng cũng tìm được một cái bàn trống, một nam phục vụ đẹp trai lập tức đi tới chào hỏi Vương Cầm và Phạm Linh:
-Hai vị bạn học, các bạn muốn ăn gì?
Đây cũng chính là tác phong làm việc ở đây, nam sinh hoàn toàn bị bỏ qua, phục vụ chỉ phục trách tiếp đãi nữ sinh.
-Đưa thực đơn cho chúng ta đi, chúng ta tự viết là được, viết xong hết ta sẽ gọi anh! – Vương Cầm đáp.
-Được! – nam phục vụ kia đưa thực đơn cho Vương Cầm rồi lập tức rời đi.
Vương Cầm cầm thực đơn lên lật vài cái rồi đưa cho Đường Kim:
-Tiếu Thiền khi nào sẽ tới? chúng ta có cần đợi cô ấy đến rồi mới gọi món không?
-không cần đợi cô ta. – Đường Kim tùy tiện đáp,sau đó đột nhiên đứng phắt dậy:
-Ta ra ngoài một lát.
Đường Kim rất nhanh đã đi ra bên ngoài quán ăn, Vương Cầm và Trương Tiểu Bàn tự nhiên là cho rằng hắn đi đón Tiếu Thiền nên cũng không để ý lắm.
Vài phút sau Đường Kim quay lại chỗ ngồi của mình.
-Anh bạn, Tiếu Thiền đâu? – Trương Tiểu Bàn nhịn không được lên tiếng hỏi.
-Không biết, chắc vẫn chưa tới. – Đường Kim tùy tiện đáp.
-Ặc, anh bạn, vừa rồi không phải là cậu đi đón cô ấy à? – Trương Tiểu Bàn có chút kì quái hỏi.
-Đương nhiên là không phải, nàng là người lớn rồi, có phải tiểu hài tử đâu mà cần ta phải đi đón. – Đường Kim ngáp dài một cái.
-Ta nói anh bạn này, Tiếu Thiền bây giờ tốt xấu gì cũng là đại minh tinh rồi, cậu nên tốt với cô ấy một chút. – Trương Tiểu Bàn có chút bất lực.
Đường Kim thì có chút kì quái nhìn Trương Tiểu Bàn:
-Cô ta cũng không phải bạn gái ta, sao phải tốt với cô ta chứ?
Trương Tiểu Bàn cạn lời, nhưng mà một giây sau sấc mặt hắn đột nhiên đại biến, sau đó mạnh mẽ kéo Đường Kim một cái:
-Anh bạn, cậu xem, cô ta…cô ta chính là…
Trương Tiểu Bàn vừa nói vừa chỉ vào một nữ nhân vừa mới bước vào, đây là một nữ nhân khá xinh đẹp, dáng người khá ngon, tuổi cũng không lớn, chắc chỉ khoảng hơn 20 một chút, nhưng quầng mắt hơi thâm, xem ra làm làm việc đêm quá nhiều còn chưa kịp hóa trang.
Đường Kim còn chưa lên tiếng thì nữ nhân kia đã đưa mắt nhìn bốn phía, sau đó lập tức đi về phía năng.
Trương Tiểu Bàn lập tức căng thẳng không thôi, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Đường Kim.
-Không sao đâu, cú ngồi yên xem kịch đi. – Đường Kim tùy ý đáp.
Trương Tiểu Bàn khẽ ngẩn ra, tuy rằng còn có chút hoài nghi nhưng cũng đã yên tâm hơn nhiều.
Nữ nhân kia rất nhanh đã tới trước mặt mọi người sau đó liền mở miệng nói:
-Phạm lão bản, ta tới lấy tiền.
Nữ nhân này vừa lên tiếng thì Trương Tiểu Bàn lập tức yên tâm hơn rất nhiều, bời vì đối tượng mà cô ta tìm không phải là mình mà chính là Phạm Lăng Phong.
Ngược lại là Phạm Lăng Phong sắc mặt khẽ biến, hắn nhìn nữ nhân kia, một bộ dáng mê hoặc khó hiểu:
-Vị bạn học này, có phải là nhận nhầm người rồi không?
-Phạm lão bản, như thế này thật là không hậu đạo a, tối hôm qua ngươi đè lên người người ta còn gọi người ta là tiểu Điềm Điềm, bây giờ lại giả vờ không quen biết sao? – nữ nhân kia lập tức có chút không vui:
-Ta chỉ tới lấy số tiền nên thuộc về ta mà thôi, nguơi đưa tiền ta liền rời đi, nếu không đưa đừng trách ta đem chuyện ngươi chưa tới ba mươi giây đã phụt truyền ra ngoài!
Thanh âm của nữ sinh này khá lớn, dường như cố ý để cho mọi người đều nghe thấy, thanh âm của cô ta nhất thời làm cho ít nhất vài chục người khác đều nhìn về phía này, người nào cũng nhìn chằm chằm vào Phạm Lăng Phong, có đồng tình có cả cười nhạo.
Chưa đến ba mươi giây đã phụt?
Đây còn là nam nhân sao?
-Cô nói linh tinh cái gì đấy? Cái gì mà 30 mươi giây, lão tử chơi cô cả ba mươi phút đó! – đáng thương cho Phạm Lăng Phong nhất thời tức quá máu không kịp lên não mà quên cmn mất cái gì nên nói cái gì không nên nói, đương nhiên cái này cũng khó trách hắn, nam nhân nào bị nữ nhân trước mặt mọi người nói hắn chỉ kiên trì được có 30 giây thì nhất định cũng sẽ giận quá mất khôn như Phạm Lăng Phong.
Phạm Lăng Phong vừa dứt lời thì lập tức cảm giác được có gì đó sai, bời vì hắn lập tức nhìn thấy Phạm Linh và Vương Cầm đang dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn.
-Phạm lão bản, ngươi thừa nhận là được rồi, bây giờ có thể trả tiền rồi chứ? Ta bán thân chứ không phải làm miễn phí đâu. – nữ nhân kia không nhanh không chậm nói.
-Cô theo ta qua đây! – Phạm Lăng Phong đột nhiên đứng phắt dậy túm lấy tay nữ nhân kia rồi lôi cô ta ra ngoài.
-Làm gì thế? Bỏ ta ra, ngươi muốn quỵt tiền sao? – nữ nhân kia dùng sức vùng vẫy, sau đó mới đột nhiên hô lớn lên:
-Mọi người mau tới đây xem, cả thế giới ra đây mà xem này, chơi gái không trả tiền còn muốn đánh người ta a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận