Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 977: Vạn tiễn xuyên tâm.

-Vạn tiễn xuyên tâm!
Ngàn vạn thủy tiễn xuyên qua thân thể Hoa Thiên Dưỡng nhưng thật kì quái là sau khi cắm vào thân thể hắn thì thủy tiễn lại lần nữa hóa thành từng cánh hoa xinh đẹp trong suốt, sau đó những cánh hoa này cùng nhất tề bay về phía nữ tử kia, trên không trung quay quay vài vòng rồi mới tổ hợp lại thành đóa bạch liên như ban đầu, cuối cùng mới nhẹ nhàng hạ xuống giữa lòng bàn tay nàng.
-Được chết trong tay của ta là vinh hạnh của ngươi! – nhẹ nhàng phun ra một câu, nữ tử váy xanh đột nhiên quay người, bước đi thon thả nhẹ nhàng trên không trung, nhìn thì rất chậm nhưng chớp mắt đã cách rất xa nơi này, nháy mắt thêm cái nữa liền đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Mãi đến lúc này Hoa Thiên Dưỡng mới đoạn khí rồi vô thanh vô thức ngã xuống.
-Môn chủ!
Chúng đệ tử của Cửu Hoa Sơn đại kinh thất sắc, cùng nhào lên đỡ Hoa Thiên Dưỡng nhưng rất tiếc bọn họ đã nhanh chóng phát hiện Hoa Thiên Dưỡng đã chết đến không thể chết lại được nữa, nhưng điều quỷ dị nhất là bọn họ không hề phát hiện ra chút dấu vết thương tích nào trên người Hoa Thiên Dưỡng, chỉ cảm thấy Hoa Thiên Dưỡng lúc đầu vốn đã gầy còm nhăn nhúm lúc này lại càng giống như một cỗ thi thể chết khô.
Bốn phía rơi vào tĩnh lặng, ngoại trừ đệ tử của Cửu Hoa Sơn đang bàng hoàng phẫn nộ ra thì những người khác đều đang ở trong trạng thái trấn kinh, vị tiên tử thần bí như hoa quỳnh nở trong đêm tối kia đã dùng một phương thức không tưởng, không phí chút khí lực nào đã giết được Hoa Thiên Dưỡng, nàng đã để lại kí ức không thể nào phai trong lòng mọi người ở đây.
Thanh âm trong vắt như tiếng trời, phong thái phong hoa tuyệt thế, hồ nước ảo ảnh như mộng huyễn trong lòng bàn tay, đóa liên hoa kiệt tác của tọa hóa, tất cả đều khiến người ta thật khó quên.
Giết người thì ra cũng có thể làm một cách hoa lệ như vậy!
-Các vị Cửu Hoa Sơn, không phải đệ tử Cửu Hoa Sơn ban đầu Vân Môn chúng ta có thể hoan nghênh các người cải tà quy chính, gia nhập bổn môn|! – thanh âm trong trẻo lại vang lên phá tan trạng thái im lặng, chính là Cố Khuynh Thành nhân cơ hội này để đánh chó dập đầu, đào góc tường Cửu Hoa Sơn.
Hoa Thiên Dưỡng vừa chết, Cửu Hoa Sơn như rắn mất đầu, hơn nữa Hoa Thiên Dưỡng lại còn bị người ta giết trước mặt bao nhiêu người như thế làm làm đả kích thật sau vào lòng tự tin của đám đệ tử Cửu Hoa Sơn, chỉ vài phút sau đã bắt đầu có người tới trước mặt Cố Khuynh Thành, nguyện ý đầu quân cho Vân Môn.
Có người đi đầu thì sẽ có người thứ hai, những người khác cũng lần lượt làm theo, không tới nửa tiếng đồng hồ, cả Cửu Hoa Sơn chỉ còn lại không tới mười người, mười người này chính là những kẻ may mắn thoát chết trong vụ diệt môn Cửu Hoa Sơn lúc trước, nói trắng ra thì không phải bọn hắn không muốn gia nhập Vân Môn mà là Vân Môn không chịu thu nhận bọn hắn.
-Hú…ú…ú…. – cả Vân Môn tràn ngập tiếng hoan hô, những cao thủ tới xem đánh nhau cũng âm thầm lắc đầu, hôm nay còn chưa có tỉ võ thì đã tuyên cáo kết thúc cmnr, kết quả thì ai còn nghi ngờ nữa, từ nay trở đi Vân Môn sẽ chính thức là một trong Tiên môn cửu phái, Cửu Hoa Sơn chính thức đi vào dòng lịch sử.
Mấy kẻ may mắn còn sót lại của Cửu Hoa Sơn đều dùng ánh mắt tràn đầy cừu hận nhìn đám người đang tung hô của Vân Môn, sau đó liền âm thầm lủi về sau, Hoa Thiên Dưỡng đã chết, lúc này không đi sợ rằng ở lại lâu thêm tí nữa sẽ lành ít dữ nhiều.
-Các ngươi vừa mới gia nhập bổn môn thì phải có chút công hiến gì cho chúng ta, nếu không thì những đệ tử khác sợ rằng sẽ có ý kiến. –Cố Khuynh Thành gọi tất cả những người vừa mới đầu hàng sang một bên, sau đó nhìn về phía đám người Cửu Hoa Sơn đang rời đi kia nói:
-Cửu Hoa Sơn nhất định phải triệt để biến mất, ta tin các ngươi minh bạch ý tứ của ta.
Hơn hai mươi cao thủ vừa chọn đầu quân cho Vân Môn lúc nãy đưa mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng là nhất tề gật đầu rồi không nói hai lời, lập tức đuổi theo đám người Cửu Hoa Sơn đang rời đi kia.
Trên mặt Cố Khuynh Thành lộ ra một tia vừa ý, hôm nay mọi việc thuận lợi như vậy chắc Vân đại tiểu thư cũng sẽ rất vừa lòng.
..
Ninh Sơn, biệt thự Tần gia.
Dưới sự hợp tác của Đường Kim và Tần Khinh Vũ, một bữa ăn vô cùng thịnh soạn đã được bày biện trên bàn, hai người rất nhanh đã ngồi xuống và bắt đầu thưởng thức bữa trưa, không khí vô cùng ấm cúng giống như người một nhà đang ăn cơm cùng với nhau.
-Đường Kim, mấy ngày nữa là có kết quả thi đại học rồi, nghe Dao Dao nói cậu làm bài không tốt lắm, có lẽ không tới được đại học Yến Kinh, vậy cậu có định tìm một trường khác ở Yến Kinh không? – vừa ăn trưa, Tần Khinh Vũ vừa hỏi Đường Kim.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, thật ra ta không thích kinh thành tí nào, nếu như không vào được đại học Yến Kinh thì ta cũng chẳng buồn học trường khác, nếu không cùng trường với Cô bé ngốc thì học trường nào cũng như nhau cả thôi, tỷ cũng biết ta có năng lực thuấn di mà, ta tùy thời đều có thể tới kinh thành, như vậy thì không bằng chọn một nơi mình thấy thích hơn mà học. – Đường Kim vừa ăn bánh trưng vừa nói.
-Ừm, cũng đúng, vậy cậu muốn đi Thiên Hải học sao? – Tần Khinh Vũ nghĩ một lát rồi nói.
-Thật ra thì Khinh Vũ tỷ tỷ, nếu như ta không thể vào được đại học Yến Kinh hay đại học Thiên Hải thì ta sẽ chọn một trường tốt nhất trong các trường khác, cho nên ta không nhất định sẽ tới Thiên Hải đâu. – Đường Kim đáp.
-Trường tốt nhất… - Tần Khinh Vũ khẽ trầm ngâm một lát:
-Nếu như điểm của cậu không cao thì nên báo danh vào một trường trong tỉnh sẽ tốt hơn một chút, ví như đại học Thiên Nam, điểm chuẩn trong tỉnh tuy thấp hơn nhưng bài danh trên cả nước đại học Thiên Nam cũng được xếp vào top 10, cũng là một trường nhất lưu, nếu như có thể vào học ở đây cũng không tệ.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, tỷ cũng nghĩ như vậy sao? thật ra ta cũng nghĩ thế đó, bất quá bây giờ ta còn chưa xác định là mình có thi vào được đại học Thiên Nam hay không, nhưng nếu có thể đủ điểm chắc ta sẽ tới đó học. – Đường Kim vội nói.
-Ừm, đợi mấy ngày nữa có điểm thi rồi nói đi. – Tần Khinh Vũ khẽ gật đầu đại học Thiên Nam tuy không phải ngôi trường tốt nhất ở Hoa Hạ nhưng có thể xếp top 10 trong số hàng ngàn trường đại học thì nó đồng dạng cũng là một nơi mà thí sinh phải cạnh tranh vỡ đầu mới lọt vào được,nàng cũng không dám chắc Đường Kim có thể thi vào được vì bình thường chẳng bao giờ thấy hắn học hành gì.
Còn Đường Kim thì lúc này lại đang vô cùng cao hứng, trên thực tế thì lúc trước hắn cũng định vào đại học Thiên Nam, hiện tại Tần Khinh Vũ nói như vậy thì mọi chuyện tất nhiên sẽ thành lẽ đương nhiên.
Chỉ có ở lại tỉnh thành thì hắn mới có thể luôn giữ trạng thái tâm linh tương thông với Tần Khinh Vũ, đây cũng chính là nguyên nhân mà hắn không muốn đi nơi khác.

Cùng Tần Khinh Vũ qua hết một ngày lễ, sau đó cũng giống như những học sinh khác của Ninh Sơn nhị trung, Đường Kim cũng bắt đầu quan tâm tới điểm số của mình. Lúc đầu hắn vốn chẳng thèm quan tâm mình sẽ thi được vào trường nào, nhưng bây giờ hắn cảm thấy nếu mình có thể đủ điểm vào đại học Thiên Nam thì ấn tượng của Tần Khinh Vũ đối với hắn sẽ tốt hơn một chút.
Đương nhiên, trên thực tế thì lúc này cả Ninh Sơn nhị trung đều đang quan tâm đến điểm thi của hắn, đặc biệt là môn tiếng Anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận