Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1176: Nàng không thể nhịn a.

Diệp Tử Vận khí tràng rất mạnh, nàng đơn bạc đứng đó nhưng lại cho vô số năm nhân ở dưới áp lực tương đối lớn, nam nhân thấy vậy vô thức lui lại mấy bước, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia sợ hãi.
"Ngươi, ngươi đừng dọa ta, ta không sợ ngươi đâu!" Nam nhân này một bộ dạng ngoài mạnh trong yếu:
"Ngươi đừng nói với ta cái gì hợp pháp không hợp pháp , ta là dân quê, ta không hiểu cái này, nhưng là ta nói cho ngươi, đừng nói Trương Tiểu Sơn không có làm gì, cho dù là hắn làm gì, hắn cũng là hài tử, hắn cũng tội không đáng chết, hiện tại người bị ngươi bức chết, ngươi dù sao cũng phải cho chúng ta một công đạo, nếu kg chúng ta sẽ kiện tới cùng, kiện lên cả kinh thành chúng ta cũng không sợ!"
"Nói thẳng đi, ngươi muốn tiền phải không?" Diệp Tử Vận trong giọng nói mơ hồ có một tia trào phúng.
"Không phải ta muốn tiền, là ngươi cần bồi thường cho cha mẹ Trương Tiểu Sơn , người ta nuôi dưỡng nhi tử đến lớn như vậy dễ sao? Ngươi biết..." Nam nhân ra vẻ lí lẽ nói, chỉ là hắn nói còn chưa nói hết, đã bị một cái bạt tai giòn tan cắt lời, là Diệp Tử Vận đột nhiên hung hăng đánh hắn một cái tát.
"Nuôi dưỡng con trai không dễ dàng? Nhà người ta nuôi dưỡng nữ nhi thì dễ sao? Ngươi biết Trương Tiểu Sơn vũ nhục bao nhiêu người rồi sao? Ngươi biết trong đó có một nữ nhân thậm chí còn bị thần kinh suy nhược, thiếu chút nữa thì tự sát sao? loại vô sỉ xấu xa như vậy, các ngươi cư nhiên dám bịa đặt tung tin, tâng bốc hắn giống như thánh nhân ?" Diệp Tử Vận ngữ khí băng lãnh,
"Ta hôm nay vốn không cần ra mặt, nhưng là ta thiếu chút nữa thì cũng trở thành người bị hại, ta ra đây là thay mặt năm người bị hại khác giáo huấn đám súc sinh điên đảo thị phi, lật ngược phải trái trắng đen các người.!"
Mắng xong đoạn này, Diệp Tử Vận một cước đá lên trên người nam nhân kia, đem hắn đạp ngã trên mặt đất, sau đó xoay người, hướng cổng lớn tiểu khu không nhanh không chậm tiêu sái đi tới, đồng thời nói với Đường Kim:
"Lão công, để cho bọ họ thu dọn tàn cuộc đi!"
"Thân ái, nàng không nói sớm, ta sớm đã muốn dọn tràng rồi." Đường Kim lập tức ứng một câu, sau đó liền hướng Dương Kiến hô một câu,
"ây, Dương cục trưởng, để cho bọn họ dọn tàn cuộc đi, không cần sợ, vạn nhất đánh chết người hay đánh tàn phế thì cứ tính trên đầu của ta, dù sao đám người này đều là não tàn, giữ lại cũng là lãng phí lương thực của quốc gia."
Nghe nói như thế, Dương Kiến Minh thiếu chút nữa thì bật khóc , Đường Kim thực sự là cứu tinh do thượng thiên phái tới a, hắn chờ mệnh lệnh này lâu lắm rồi, hiện tại rốt cục cũng được xuống tay.
Sớm đã bị những người này làm cho tức đến không nhịn được, Dương Kiến Minh rất nhanh đã đi hạ mệnh lệnh mạnh mẽ cưỡng chế giải tán đoàn người, mà bởi vì lúc trước Diệp Tử Vận đại triển thần uy đánh ngã không ít người, một vài người kỳ thực trong lòng sớm đã hình thành tâm lí sợ hãi, mắt thấy cảnh sát thực sự dùng biện pháp mạnh, đại bộ phận mọi người lập tức chuồn vội, chỉ có một phần nhỏ khoảng vài chục người vẫn ở lại náo động liền bị cảnh sát tóm gọn một lượt.
Đại khái nửa giờ sau, con đường lớn đã khôi phục vắng vẻ, những hộ gia đình trong tiểu khu cũng có thể tự do ra vào, về phần Diệp Tử Vận cùng Đường Kim, thì một lần nữa về tới trong nhà, cuộc biểu tình tập thể này, trên cơ bản đã kết thúc.
Bất quá, trên mạng chuyện này lại vẫn chưa có kết thúc, trái lại càng thêm sôi sục, trên diễn đàn, trên các trang blog, khắp nơi đều truyền đi bài viết kêu gọi đứng lên đòi công lí, dùng từ khóa Đường Kim và Diệp Tử Vận có thể tìm thấy dc một vài bài viết tiêu cực, kết quả là những bài viết này cuối cùng đã làm dc phải nổi giận, bởi vì không biết tên vương bát đản nào tự ý thêm vào thông tin của hắn một vài vị cha mẹ quan chức, cô chú thương gia, hay ông bà đại lão gì đó, thổi phồng bối cảnh của hắn lên.
"Tiểu nha đầu, cô tự nhiên nhiều ra nhiều cha mẹ ông bà như thế, vụ này cô không thể nhẫn nhịn a!" Đường Kim gọi một cuộc điện thoại cho Hiểu Hiểu.
Sau đó, Hiểu Hiểu lập tức bắt đầu hành động, trong một buổi sáng, Hoa Hạ quốc nội bạo phát virut máy tính quy mô lớn, rất nhiều máy vi tính truyền bá tin đồn về Đường Kim và Diệp Tử Vận đều trúng độc, sau đó không ít người bỗng nhiên bị bóc phốt trên mạng, tỷ như có một vị giáo sư lúc bình thường ra vẻ đạo mạo một bộ dạng chính nghĩalẫm nhiên , cư nhiên lại tự đăng video xxx với nữ sinh trên blog của mình, còn có vị luật sư nào đó cư nhiên tự đem chứng hắn hối lộ một vị thẩm phán công bố, cũng có không ít người ở trên blog cá nhân của mình tự viết : Ta là kẻ ngu ngốc.
Còn có tài khoản của một vị danh nhân nào đó từng kêu gọi quyên góp cho Trương Tiểu Sơn, sau đó thì hắn phát hiện mình thực sự đã quyên góp, toàn bộ số tiền trong tài khoản ngân hàng của hắn đã góp cho quỹ từ thiện mà hắn không hay biết, trong cùng ngày cũng có không ít người gặp phải cảnh tương tự.
Về phần những người lan truyền tin đồn kia trên mạng, chính những tư liệu mật của bọn họ lại bị tự động đăng lên mạng, trong đó rất nhiều thứ không thể để người khác thấy, khiến những người này khóc không ra nước mắt.
Càng nhiều nhân máy vi tính trực tiếp bị format, bất quá so sánh mà nói, tổn thất của bọn họ như thế vẫn còn nhỏ.
Cứ như vậy sự chú ý của không ít người đã bị chuyển rời đi, sự tình vô hình dung bắt đầu dần dần hạ nhiệt, ngược lại là bắt đầu xuất hiện một ít bài viết khiển trách những người nhân cơ hội biểu tình để đập phá làm loạn, một ít người vô tội bị hại cũng thể hiện sự bất mãn của mình trên mạng, dư luận cũng rốt cục bắt đầu nghiêng về phía Diệp Tử Vận
Đường Kim cũng không để ý mấy chuyện này, hắn chỉ là rất muốn mấy cái tên đồn đoán linh tinh về cha mẹ và thân thế của hắn đều đánh một trận, bất quá độ khó của việc này hơi lớn, cũng may Hiểu Hiểu giúp hắn báo thù rồi, trong lòng của hắn cũng không quá buồn bực nữa.
Buổi trưa, Đường Kim mang theo Diệp Tử Vận rời khỏi tiểu khu, cùng nhau tới đại học Thiên Nam, hai người trước tiên tiến vào nhà bếp riêng của Đường Kim, chỉ bất quá Tống Oánh vẫn không có nhà, vì vậy hai người đành ra ngoài tìm một nhà hàng, ăn một bữa cơm trưa.
Bữa trưa xong xuôi, Đường Kim cùng Diệp Tử Vận tùy tiện đi dạo một hồi trong trường, đi mãi cũng đến bên bờ hồ, lần này hai người vừa mới ngồi xuống thì chuông điện thoại của Đường Kim lại vang lên.
Lấy điện thoại di động ra, Đường Kim nhìn một chút, phát hiện điện thoại lại do lão già Lagat của liên minh thích khách gọi tới.
bấm nghe máy, kiểm tra ám hiệu xong Đường Kim mới hỏi
Lagat lão đầu, mỹ nữ ông muốn để cho ta chiếu cố không phải đã tèo rồi chứ? Cũng đã lâu như vậy rồi, sao còn chưa tới?"
Đường Kim tự nhiên nhớ khá kỹ chuyện này, chỉ là mỹ nữ kia vẫn không có xuất hiện, gần đây lại rất nhiều chuyện, hắn cũng sẽ không thể nào lại đem chuyện này để trong lòng, chỉ là hiện tại nhận được điện thoại của Lagat, hắn liền không nhịn được muốn hỏi một chút.
"Đường Kim tiên sinh, ta gọi điện thoại cho ngài cũng là muốn nói chuyện này đây, nữ nhi của bằng hữu ta đã đến thành phố chỗ ngài, hiện tại đang ở sân bay, nàng rất nhanh sẽ gọi điện thoại cho ngài, chỉ là nàng lo lắng ngài không tin, cho nên để cho ta nói trước với ngài một tiếng." Đầu dây bên kia, Rogge nhanh chóng nói, cuối cùng còn bổ sung một câu: "
- Đường Kim tiên sinh, nữ nhi của bằng hữu ta tên là Kristi.
"Như vậy à, được rồi, ta đã biết." Đường Kim ừm một câu, sau đó liền cúp máy.
Một phút đồng hồ sau, điện thoại di động của hắn lần thứ hai vang lên, lần này, điện báo cho thấy một cái số điện thoại lạ hoắc.
"Alo, ai đấy?" Đường Kim nhận điện thoại, trong lòng đã có chút chờ mong, mỹ nữ ngoại quốc sắp xuất hiện, rốt cuộc đẹp như thế nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận