Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1350: Hắn ở ngay đằng sau các ngươi.

Cho dù Lan Điệp rất đẹp nhưng nàng không phải Hỏa Mai Khôi, cho nên lần đầu nhìn thấy nàng Đường Kim cũng không có cảm giác bị rung động như trúng tiếng sét ái tình, còn về phần để lại một chiếc đồng hồ thì Đường Kim tin Lan Điệp là người thông minh, cho dù nàng không chịu đeo thì cũng sẽ lưu lại để phòng vạn nhất.
Đường Kim cảm thấy phía sau mà đang có một hắc thủ tính toán gì đó, mà hắn tựa hồ như đã trở thành một bộ phận trong kế hoạch của hắc thủ kia, một tháng trước tựa hồ có người hi vọng hắn lập tức sẽ đi gặp Bối Hương Hương, mà hôm nay lại đồng dạng có người muốn hắn đi gặp Lan Điệp, tuy rằng không biết những kẻ kia hoặc là kẻ nào đó kia có mục đích gì, Đường Kim lúc này đã không quản được nhiều như vậy nữa, bất luận là âm mưu thế nào thì cuối cùng cũng sẽ phải tự động hiển lộ ra ngoài.
Còn không đến 3 ngày nữa là tới Tiên môn đại hội, lúc trước Đường Kim mất tích mấy tháng trời, hắn quyết định trước khi Tiên môn đại hội bắt đầu phải đi gặp mấy mỹ nữ mà hắn một mực quan tâm một chút.
Đầu tiên hắn đưa Diệp Tử Vận về Ninh Sơn, để nàng bên cạnh Ninh Tâm Tĩnh, theo hắn thấy thì dù sao kinh thành cũng không còn an toàn nữa, để Diệp Tử Vận ở lại Ninh Sơn một thời gian rồi tính sau.
Tiếp theo Đường Kim tới Minh Hồ thị, xuất hiện trước đại môn Kiều gia, bởi vì lúc này Kiều An An không ở bệnh viện mà đang ở Kiều gia.
Tuy Đường Kim không có mấy thiện cảm với Kiều gia, nhưng nếu đã tới đây thì tự nhiên cứ vậy mà đi thẳng vào, bất quá lúc này bỗng nhiên có hai đại hán đột nhiên từ trong cửa đi ra, chặn trước mặt Đường Kim.
-Ngươi là người Kiều gia? – một đại hán trừng mắt nhìn Đường Kim.
-không phải. – Đường Kim tùy tiện đáp một câu, sau đó tiếp tục tiến vào trong.
-Không phải thì cút cho ta. – một đại hán khác lộ hung tướng quát.
Đường Kim cuối cùng cũng dừng bước:
-Các ngươi là người Kiều gia?
-Đệch, liên quan mẹ gì tới ngươi? Mau cút cho lão tử. – đại hán có tướng mạo dữ tợn phẫn nộ quát.
-Biết ngay đám ngu ngốc các ngươi không phải người Kiều gia mà, đã vậy thì cút đi. – Đường Kim nhàn nhạt nói một câu sau đó hai tay đồng thời vươn ra, phân biệt túm cổ hai đại hán kia rồi ném ngược ra sau.
Phanh phanh!
Hai tiếng hét thảm vang lên ngay sau đó, hai đại hán ngã cái bụp xuống đất, trực tiếp hôn mê.
Đường Kim không thèm quay đầu, cứ thế đi thẳng vào trong, trong lòng thì nghi hoặc không thôi, Kiều gia đã xảy ra chuyện gì sao? nếu không sao lại có người không nhận thức hắn?
Không phải Đường Kim tự luyến tới mức cho rằng mỗi người đều biết hắn, nhưng Kiều gia là một trường hợp đặc biệt, cho dù hắn chưa từng tới qua Kiều gia, nhưng hắn tin mọi người Kiều gia đều biết hắn.
Bất quá Đường Kim cũng không nghĩ nhiều, dù sao hắn cũng lập tức sẽ minh bạch mọi chuyện, không cần phải suy đoán làm gì.
Lúc này trong đại viện Kiều gia, Kiều lão gia tử Kiều Ứng Thiên đang ngồi trên ghế, phái sau ông một hàng người đang đứng, mấy nhân vật trọng yếu đời này của Kiều gia đều có mặt, bao gồm cả Kiều An An.
Hôm nay thật ra cũng không phải ngày lễ lớn gì, bất quá chỉ là sinh nhật của lão đại đời này Kiều gia, Kiều Gia Hưng, thế nên mấy đời quan hệ gần gũi này của Kiều gia mới tập trung nhau lại cùng dùng cơm, vốn bữa cơm này an bài vào buổi tối, nhưng mà chiều nay Kiều Gia Hưng còn có việc phải rời đi cho nên bữa cơm phải rời lên buổi trưa.
Chỉ là Kiều gia không có ai ngờ tới chỉ một bữa gia yến phổ thông lại bỗng nhiên có một vị khách không mời mà tới.
Người này là một nam thanh niên khoảng chưa tới 30 tuổi, tướng mạo khá anh tuấn, lúc này hắn đang đại mã kim đao khí thế hùng hồn ngồi trước mặt Kiều Ứng Thiên, nhưng ánh mắt của hắn lại rời vào trên người Kiều An An phía sau ông, trong mắt càng là dục vọng không hề che dấu.
Phía sau nam nhân anh tuấn còn có hai người, cũng là hai nam nhân khá trẻ tuổi, nhìn bề ngoài mới chỉ ngoài hai mươi nhưng lại mặc một thân trường bào màu huyết hồng, phối hợp với khuôn mặt âm nhu làm hai người càng trở nên tà dị, mà ánh mắt của hai người này cũng đang dừng trên người Kiều An An, nhãn thần càng là không chút kiêng nể.
-Kiều tiểu thư, ta biết cô mới là người chân chính có thể làm chủ ở Kiều gia này, hiện tại ta chỉ hỏi cô, cô cảm thấy đề nghị của ta thế nào? – nam nhân anh tuấn kia nhìn Kiều An An, không nhanh không chậm hỏi.
Kiều An An nhìn người trước mặt này, nhất thời nàng có một cảm giác cực kì hoang đường, mãi đến một phút đồng hồ trước nàng mới biết hắn tên là Nghiêm Tinh, Nghiêm Tinh vốn chỉ là một thầy giáo dạy cấp 3 bình thường, trường hắn dạy cũng không phải là quá nổi, chỉ là một trường dân lập bình thường mà thôi.
Nhưng hiện tại Nghiêm Tinh này lại dẫn người xông vào Kiều gia, lớn tiếng đòi Kiều gia thần phục hắn, mà càng hoang đường hơn là hắn cư nhiên đòi Kiều An An gả cho hắn.
Nhưng cho dù mọi thứ hoang đường, Kiều An An cũng không dám khinh thị, bởi vì nàng phát hiện hai nam nhân phía sau Nghiêm Tinh đều có tu vi xấp xỉ với nàng.
Chỉ là nàng cũng không có lập tức cầu cứu viện, bời vì nếu như thật sự phải động thủ, lúc đó nàng cầu cứu cũng không muộn.
-Nghiêm tiên sinh, ngươi không thấy mình quá là ảo tưởng sao? lẽ nào ngươi cho rằng chỉ bằng hai tu tiên giả phía sau mình là có thể ép Kiều gia chúng ta nghe lời? – Kiều An An cuối cùng cũng lên tiếng, tuy rằng lúc bình thường mọi việc của Kiều gia không phải do nàng làm chủ, nhưng một khi gặp phải tu tiên giả, ngoài nàng ra xác thực không còn ai có thể xử lí.
-Ngươi và chúng ta đều là Kim Đan kỳ. – một tu tiên giả mở miệng , ngữ khí âm lãnh nói:
-Ngươi không đánh bại được ta.
-Chỉ cần sư huynh ta giữ chân ngươi, ta có thể giết sạch Kiều gia. – một tu tiên giả khác cũng lên tiếng, trong ngữ khí có chút tàn nhẫn.
-Kiều tiểu thư, ta nghĩ bọn họ đã cho cô đáp án rồi, bây giờ cô còn thấy chỉ dựa vào bản thân mình mà có thể ngăn cản được ta không? - ngữ khí của Nghiêm Tinh có chút đắc ý.
-Các ngươi chắc đã nghe qua tên lão công của ta, chàng gọi là Đường Kim. – Kiều An An nhìn hai tu tiên giả kia:
-Các ngươi xác định muốn giúp Nghiêm Tinh?
-Đường Kim là cái thá gì?-Chưa từng nghe danh!
Hai tu tiên giả mỗi người một câu, nhưng nghĩ khí đều tràn đầy vẻ khinh thường, xem ra bọn chúng đúng là chưa nghe qua danh hào của Đường Kim.
-Ta kiến nghị các ngươi nên quay đầu nhìn một chút. – trên mặt Kiều An An đột nhiên lộ ra nụ cười đầy ngọt ngào:
-Bởi vì chàng đang ở sau lưng các ngươi đấy.
Trên thực tế thì không chỉ Kiều An An lộ vẻ tươi cười mà những người khác của Kiều gia cũng tràn ngập hỉ sắc, bởi vì bọn họ đều đã thấy Đường Kim đang đi tới.
Đường Kim đưa mắt nhìn mấy chục người trong sân, nhất thời có chút cảm giác mê hoặc, hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
-Tiểu nam nhân, ởi đây xảy ra chuyện gì thế? Vừa rồi lúc ta đi vào cư nhiên có hai con chó ngáng đường. – Đường Kim vừa đi về phía Kiều An An vừa hỏi.
Hai tu tiên giả mặc huyết sắc trường bào đều quay người lại, một người trong đó dùng thanh âm âm lãnh hỏi:
-Ngươi chính là lão công của nữ nhân này, Đường Kim?
-Hai tên ngu ngốc các ngươi tới từ Tiên giới à? – Đường Kim hơi cau mày, cách ăn mặc của hai tên gia hỏa này làm hắn nhìn mà cảm thấy rất khó chịu, hơn nữa trên người chúng còn có một khí tức làm Đường Kim cảm thấy không thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận