Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 957: Muốn ngủ cùng không?

-Cô bé ngốc, cô nói xem lớn tướng như vậy rồi mà còn nghịc nước như tiểu hài tử ba tuổi có thích hớp không? Chẳng trách trí thông minh của cô chỉ như trẻ ba tuổi. – Đường Kim vừa ngáp vừa nói.
-Đường Kim chết bầm, ngươi còn không bằng trẻ ba tuổi ấy. – Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn Đường Kim:
-Ta thấy mặt ngươi bẩn quá nên mới rửa cho ngươi thôi.
-Mặt cô mới bẩn ấy, toàn mực trên mặt kìa. – Đường Kim chỉ vào mặt Tần Thủy Dao.
-Ngươi lừa ai, mặt ngươi mới có mực ấy. – Tần Thủy Dao lần này không mắc lừa nữa.
-Ta chỉ lừa cô ngốc mà thôi. – Đường Kim lười biếng nói, sau đó mới vỗ vỗ đám cỏ bên cạnh mình:
-Cô bé ngốc, muốn ngủ cùng ta không? Nơi này vẫn còn chỗ, ta không ngại đâu.
-Nghĩ ngon quá ha? – Tần Thủy Dao yêu kiều hừ một tiếng nhưng vẫn ngồi xuống bên cạnh Đường Kim:
-Này, không nói linh tinh với ngươi nữa, hôm nay thi làm bài thế nào? Liệu có đỗ Đại Học không đấy?
-Cô bé ngốc, thiên tài như ta muốn thi đỗ Đại Học quá dễ! – Đường Kim tự tin mười phần.
-Ờ, đỗ Đại Học là được, mẹ ta nói ngươi vì muốn đỗ Đại Học Yến Kinh để cùng trường với ta nên mới chăm chỉ ôn tập, tuy rằng ta biết ngươi khẳng định sẽ thi không đỗ nhưng nể mặt ngươi nửa tháng qua đã cố gắng học hành, ta cũng lười nói ngươi, dù sao ta cũng không muốn cùng học một trường với ngươi. – Tần Thủy Dao chậm rãi nói:
-Nếu tên sắc lang ngươi đã vì ta mà vất vả nửa tháng nay thì ta cũng cho ngươi chút phần thưởng, kì nghỉ này ngươi thích hú hí thế nào thì cứ việc, ta lười quản ngươi.
Dứt lời này liền từ dưới đất đứng dậy, duỗi vai thả lỏng một cái, tư thế phi thường ưu mĩ, đến Đường Kim nhìn cũng phát ngốc.
-Ta về nhà đây, ngươi cứ từ từ mà ngủ, đừng có phơi nắng thành than đó. – Tần Thủy Dao nói thêm một câu rồi mới nhàn nhã rời đi.
Đường Kim lật mình ngồi dậy, nhìn theo bóng lưng của Tần Thủy Dao, lẩm bẩm nói:
-Cô bé ngốc a Cô bé ngốc, cô thực sự là tự mình đa tình rồi đó.
Một thân ảnh ưu nhã cao quý từ từ trùng hợp vào bóng lưng của Tần Thủy Dao, Đường Kim khẽ có chút thất thần, hắn nỗ lực nửa tháng qua hoàn toàn không phải là vì Tần Thủy Dao àm là vì người hắn thích nhất – Tần Khinh Vũ.
-Ờm, lần này ta có thể danh chính ngôn thuận tới Minh Hồ Thị học Đại Học rồi.m – Đường Kim tụ mình thì thào, sau đó đột nhiên cảm giác được gì đó, quay đầu lại liền thấy một thân ảnh thon thả gợi cảm quen thuộc, chính là Hàn Tuyết Nhu.
Tháng 6 ở Ninh Sơn thời tiết cực nóng, Hàn Tuyết Nhu ăn mặc khá là mát mẻ, trên mình chỉ mặc một chiếc áo cộc, một cặp ngọc thủ thon dài hoàn toàn để lộ ra ngoài, bộ ngực phong mãn đầy đặn của nàng ép cho chiếc áo cộc phồng lên căng đét, phía dưới nàng cũng chỉ mặc một chiếc quần sooc siêu ngắn, cặp đùi thon thả thì được tất ren màu đen bó chặt lại nhìn cứ như là…
Hiển nhiên Hàn Tuyết Nhu cũng nộp bài trước thời gian, sau khi phát hiện Đường Kim ở đây nàng cũng chủ động đi tới, bất quá tốc độ của nàng không nhanh, chỉ là không thể không nói Hàn Tuyết Nhu bây giờ tùy ý bước đi cũng toát lên vẻ ưu mỹ như đang biểu diễn thể dục nhịp điệu nghệ thuật.
-Thân ái, bay tới đây đi. – Đường Kim từ dưới đất bật dậy, dang rộng hai tay, bộ dáng nhiệt tình hoan nghênh Hàn Tuyết Nhu..
Hàn Tuyết Nhu nở một nụ cười ngọt ngào rồi thật lăng mình bay lên, giống như một chú khổng tước xinh đẹp, bay vào trong lòng Đường Kim, đem thân thể phong mãn của mình dán chặt lên người hắn, bộ vị cao vút của nàng cũng ép thật chặt vào ngực Đường Kim.
-THân ái, ta nghĩ chúng ta nên ăn mừng một chút…. – Đường Kim cười hì hì, chỉ là chưa dứt lời thì cặp môi đỏ mọng của Hàn Tuyết Nhu đã chủ động hôn tới.
Trên sân cỏ Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu không hề cố kị mà ôm hôn nồng nhiệt, cũng may là lúc này mọi người đều đang đau đầu nhức óc vò đầu bứt tai ở trong phòng thi, không có mấy người để ý tới động tĩnh phía bên này, nếu không chắc chẳng ai còn tâm tình mà làm bài nữa.
-Khụ khụ… - đang lúc hai người cuồng nhiệt sắp lên tới giời thì một tiếng ho nhẹ đột nhiên từ phía xa truyền tới.
Bờ môi của hai người nhất thời liền tách ra nhưng thân thể vẫn ôm chặt lấy nhau, đồng thời quay đầu về hướng phát ra âm thanh kia, một mỹ nữ thành thục thân mặc một bộ quần áo công chức điển hình đang đứng đó nhìn hai người.
-Tô lão sư, chúng ta đang ăn mừng, cô có muốn tham gia không? – Đường Kim nhìn Tô Vân Phi cười xán lạn.
Mỹ nữ kia tự nhiên chính là Tô Vân Phi, thần tình của nàng có chút thiếu tự nhiên nhưng cuối cùng cũng lên tiếng:
-Đường Kim, Hàn Tuyết Nhu, thi Đại Học còn chưa có kết thúc, hai em ở đây sẽ ảnh hưởng tới những học sinh khác, nếu như muốn ăn mừng thì có thể về kí túc hoặc ra ngoài cũng được.
-Tô lão sư, cô cảm thấy nên ăn mừng ở kí túc hay bên ngoài tốt hơn nhỉ? – Đường Kim cười hì hì nói, vừa nói vừa không kiên nể quét mắt khắp các bộ vị quan trọng trên người Tô Vân Phi.
-Bạn Đường Kim, đây là việc riêng của em, tóm hại mong hai em đừng ảnh hưởng tới những thí sinh khác, đợi mọi người thi song, hai em muốn thế nào cũng được. – Tô Vân Phi có chút mất tự nhiên, ánh mắt của tên gia hỏa kia quá gai người.
-Tô lão sư, ta biết rồi, chúng ta sẽ đổi một nơi khác. – Hàn Tuyết Nhu cười hì hì, sau đó kéo Đường Kim một cái:
-Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo.
-Tô lão sư, cùng đi dạo không? – Đường Kim vẫn cố trêu trọc Tô Vân Phi thêm vài câu:
-Cũng đến kì nghỉ rồi, cô nên hảo hảo nghỉ ngơi một chút.
Tô Vân Phi lần này trực tiếp không thèm trả lời Đường Kim nữa, trong lòng nàng thậm trí còn nổi lên một ý niệm, Tần Thủy Dao sao không đến quản tên gia hỏa này đichứ?
Hia người vừa đi được vài chục mét thì Hàn Tuyết Nhu đột nhiên quay người hướng Tô Vân Phi hô lên:
-Tô lão sư, tối nay cô có rảnh không?
-Hàn Tuyết Nhu, em có việc gì không? – Tô Vân Phi có chút khó hiểu nên không có trực tiếp trả lời vấn đề của Hàn Tuyết Nhu.
-Tô lão sư, tối nay rất nhiều học sinh trường ta đều tới quán bar Mộng Huyễn chơi, nếu cô có thời gian thì mời đến chung vui cùng mọi người. – Hàn Tuyết Nhu cười hì hì nói:
-Sau 8 giờ chúng ta cũng tới đó, Tô lão sư, cô có thời gian nhớ tới nha!
Không đợi Tô Vân Phi đáp, Hàn Tuyết Nhu đã kéo Đường Kim rời đi, chỉ để lại mình nàng đang ngẩn người đứng đó, đây rốt cuộc là Hàn Tuyết Nhu hay Đường Kim hẹn nàng a?
Tô Vân Phi vẫn đang ngẩn ngơ đứng đó, lúc này Đường Kim bị Hàn Tuyết Nhu kéo ra ngoài mới kinh ngạc hỏi:
-Thân ái, tối nay nàng lại hẹn người khác tới quán bar đó sao?
-Đúng đó, ta đã nói với chàng rồi thây, sau khi thi Đại Học xong cả lớp ta sẽ tới đó cuồng hoan. – Hàn Tuyết Nhu cười vũ mị:
-Tối nay chàng phải đi cùng ta đó.
-Ừ được. – Đường Kim đáp ứng một tiếng, hai người vừa ra khỏi cổng trường thì đã bị một đám người cầm sẵn máy ảnh máy quay trực sẵn ở đó xông lên đón đầu, không ai khác chính là đám nhà báo.
-Hai bạn thí sinh, đề thi tiếng Anh chiều nay rất dễ sao? – một nữ kí giả vội vàng lên tiếng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận