Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 805: Trước tiên phá đám một chút cái đã

Hàn Tuyết Nhu cũng chỉ hôn Đường Kim có vài giây rồi lập tức buông hắn ra:
-Chúng ta đi đây, chàng tự tìm chỗ chơi nhé!
Hàn Tuyết Nhu rất nhanh đã cùng chúng bạn rời đi, phía bên kia Quách Cường sắc mặt vẫn đang biến hóa không ngừng, hắn chỉ biết cúi gằm mặt bỏ đi, hắn vừa đi như thế Lý Hiểu Di và Vương Hân Hân cũng chẳng còn động lực mà cãi nhau nữa, hai người rất nhanh đã ai về nhà nấy, cứ như thế một trận chửi nhau vô hình đã bị sự xuất hiện của Đường Kim hóa giải.
Cả đám người cũng lần lượt giải tán, Đường Kim lại cảm khái lần nữa:
-Ta vừa mới tiêu diệt được hai cái máy làm ồn, thật là vĩ đại quá đi.
Chỉ lànhìn bốn phía phút chốc đã vắng tanh, Đường Kim lại tự mình lẩm bẩm:
-Tự cổ thánh hiền đều tịch mịnh, vĩ đại như ta quả nhiên sẽ rất tích mịch!
Quay người rời đi, Đường Kim đi thẳng về hướng sân cỏ, bây giờ cũng không còn sớm nữa, không bằng về nhà đợi Thất tiên nữ vậy.
Vừa mới bước vào sân cỏ thì Đường Kim đột nhiên ngẩn ra, đường vào phía bên kia sân cỏ có một nam một nữ đang tiến vào, nam nhân khá là cao lớn nhưng lại đeo kính nhìn như thư sinh, trên người còn có một cỗ khí tức rất nồng đậm của tri thức, còn nữ nhân thì không hề xa lạ với Đường Kim, nàng chính là mỹ nữ lão sư Tô Vân Phi.
Tô Vân Phi dường như đã trang điểm khá là kĩ càng, nhìn khá là vũ mị thành thục, điều này làm Đường Kim không tự giác được nhớ tới lúc trưa Tô Vân Phi gọi điện cho hắn, nàng có việc đột xuất, xem ra hơn phân nửa là đi gặp nam nhân này rồi.
-Không ổn, lần này thực sự gặp phải tình địch rồi. – Đường Kim lẩm bẩm nói, tuy rằng Tô Vân Phi vẫn bảo trì một khoảng cách nhất định với nam tử kia, nhưng hai người hiện tại rõ ràng là nói chuyện rất hợp, nếu cứ tiếp tục như thế này, Đường Kim nghĩ rằng một ngày không xa Tô Vân Phi nhất định sẽ bị nam tử kia công hãm.
-Thật ra Tô lão sư có bạn trai cũng là chuyện tốt, như vậy nói không chừng đến lúc đó sẽ không bắt ta phải học tiếng Anh nữa! – Đường Kim thự thì thầm một mình, nhưng sau đó lại lắc đầu:
-Không được không được, nước phù xa sao lại để chảy ra ruộng ngoài? Mỹ nữ không thể để cho người khác tán được, ta vẫn là nên phá đám một chút a!
Tô Vân Phi vẫn chưa hề phát hiện ra Đường Kim, trên thực tế nàng vẫn còn cách Đường Kim một đoạn, Đường Kim cũng không có lập tứ đi lên phá đám, hắn chỉ đứng tại chỗ đợi vài phút, mãi đến khi Tô Vân Phi sắp về tới kí túc của công chức thì hắn mới thuấn di vào trong kí túc sau đó giả bộ như đang đi ra ngoài.
Như vậy tự nhiên là Đường Kim và Tô Vân Phi mặt đối mặt nhau rồi.
Nhìn thấy Đường Kim, sắc mặt Tô Vân Phi lập tức có chút không tự nhiên, còn có chút chột dạ, ngược lại là Đường Kim sắc mặt như thường, một bộ dáng nghiêm trang nhìn Tô Vân Phi:
-Chào Tô lão sư!
ế ế ấ ổTiếng xưng hô nghiêm túc thế này làm Tô Vân Phi cảm thấy có chút cổ quái, học sinh cá biệt này từ bao giờ lại trở nên ngoan ngoãn như vậy?
Đang lúc trên mặt Tô Vân Phi vừa nở ra một nụ cười, chuẩn bị đáp lại Đường Kim thì Đường Kim đột nhiên kinh ngạc nhìn nam tử cao lớn kia, một giây sau hắn liền kinh hỉ nói:
-Triệu tổng, thật là trùng hợp a, nghĩ không ra ở đây cũng có thể gặp được ngài, thật là trùng hợp quá đi!
Tô Vân Phi nhất thời ngẩn ra, cái này.. Đường Kim này thực sự quen biết bạn học cũ của nàng sao?
Nam tử cao lớn cũng có chút khó hiểu, hắn nhìn chằm chằm vào Đường Kim mấy giây, sau đó mới ngơ ngác hỏi:
-Xin hỏi, cậu là?
-Triệu tổng, ngài không nhớ ta nữa hay sao? Mấy ngày trước lúc ở kinh thành chúng ta cùng nhau ăn cơm rồi hát kara-ok... – Đường Kim vừa nói tới đây thì nam tử cao lớn kia sắc mặt khẽ biến, hắn lập tức ngắt lời Đường Kim:
-Vị tiên sinh này, cậu nhận nhầm người rồi!
-Nhận nhầm người? – Đường Kim có chút kinh ngạc:
-Triệu tổng, trí nhớ của ta khá là tốt, làm sao nhận nhầm người được chứ? Lẽ nào ngài không phải là Triệu Phong, tổng giám đốc của công ty khoa kĩ Vân Phong sao?
Tô Vân Phi vốn cũng cho rằng Đường Kim nhận nhầm người, bạn học cũ của nàng ngày trước là du học sinh, nghe nói hắn mới về nước mở công ty, theo lý mà nói thì không quen biết Đường Kim mới phải, chỉ là nghe câu vừa rồi của Đường Kim, nàng đã xác định được Đường Kim không có nhận lầm người, người bạn này của nàng đúng thật tên Triệu Phong, hơn nữa cũng là giám đốc của công ty khoa kĩ Vân Phong, điều này không lâu trước đó chính miệng hắn nói với nàng như vậy.
Sắc mặt Triệu Phong lại khẽ biến, đang định nói gì thì Đường Kim lại lên tiếng:
-Triệu tổng, ông đúng là không nghĩa khí a, tối hôm kia ông gọi hai cô gái đến tận phòng phục vụ đều là ta giúp ông trả tiền a!
Tô Vân Phi không nhịn được đơ ra, nàng vô thức nhìn Triệu Phong một cái, trong mắt bắt đầu có chút dị dạng, nàng cũng không ngốc, ý tứ trong lời nói của Đường Kim nàng hoàn toàn có thể nghe ra được.
-Vị tiên sinh này, ta không biết cậu là ai, cũng không biết tại sao cậu là phải ăn nói linh tinh như vậy, ta chỉ muốn nói là cậu thực sự nhận lầm người rồi! – Triệu Phong có chút tức giận, nhưng ngại nỗi Tô Vân Phi đang ở bên cạnh nên hắn không tiện phát tác.
-Này, giả vờ không quen biết thì cũng thôi đi, ta mới không thèm quen biết ông! – Đường Kim lập tức không vui nói:
-Nhưng mà ông nói ta ăn nói linh tinh, đó chính là phỉ báng ta, ta là người thật thà, ta sẽ tùy tiện nói lung tung sao? có cần ta nói ông tìm gái chơi song phi ở khách sạn nào không? Hay là muốn ta nói với ông số phòng là 407? Đúng thật là, không phải chỉ là chơi song phi một lần thôi sao? Có gì to tát mà không dám thừa nhận chứ?
Quay đầu nhìn Tô Vân Phi, Đường Kim tiếp tục nói:
-Tô lão sư, ta không phải là người thích gây chuyện, cũng không thích nói xấu sau lưng người khác, cho nên có nói thì nói trước mặt, bởi vì mặt hắn mới xấu, Triệu tổng này thực sự không thành thực chút nào, nam nhân ở bên ngoài tìm vài cô gái chơi đùa cũng chẳng có gì là to tát, nhưng mà không thành thực là không được, rõ ràng là ta đã giúp ông ta tìm hai cô gái còn giúp ông ta trả 3000 tệ, nhưng bây giờ ông ấy lại không chịu thừa nhận, cái này là không đúng, ta thấy hay là cô nên tránh xa một chút, nếu không sẽ khó đảm bảo được cô sẽ không bị lừa…
-Nói nhăng nói cuội, ta căn bản không quen biết ngươi! – Triệu Phong phẫn nộ nhìn Đường Kim:
-Ngươi rốt cuộc là ai?
-Được rồi được rồi, không quen thì không quen! – Đường Kim làm bộ bất mãn:
-Nhưng mà nếu đã như thế thì mau trả tiền cho ta đi!
-Ta nợ tiền ngươi khi nào? – Triệu Phong càng điên tiết hơn:
-Ngươi đúng là khó hiểu.
-Này, 3000 tệ mà thôi, ông đây là muốn quỵt hả, có người nào làm giám đốc như ông không? – Đường Kim không vui nói:
-Nếu ông quen biết ta, ta tặng ông hai cô gái cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu ông đã nói không quen ta thì mau trả tiền đây!
-3000 tệ đó rõ ràng là ta tự mình trả, ngươi muốn tống tiền… - Triệu Phong tức không nhịn được nhìn Đường Kim, vừa nói vừa vô thức hét lên, chỉ là vừa mới nói được vài lời hắn đã cảm giác được mình bị lừa, sau đó mới vội vàng quay đầu nhìn Tô Vân Phi, nhất thời hắn chỉ muốn tự vả vào mồm mình một cái thật mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận