Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1331: Cởi áo đi ngủ cũng không biết.

-lão công, có thể đợi lát nữa hãy đi không? – Nguyệt Minh Lung quay đầu nhìn thủy đàm, tựa hồ có chút lưu luyến.
Đường Kim nhất thời có chút dở khóc dở cười:
-Đại Hắc Nữ, nàng sẽ không phải vẫn muốn ăn cá nữa chứ?
-không phải, nhưng mà ta muốn tắm, lâu rồi ta chưa tắm! – Nguyệt Minh Lung nhìn mặt nước trong veo, bộ dáng vô cùng tâm động.
-Được, vậy nàng tắm đi. – Đường Kim đáp ứng một lời, Đại Hắc Nữ này đúng thật là đã lâu rồi chưa tắm, bất quá người nàng kì thực không bẩn, cũng chẳng có chút mùi khó ngửi nào.
-Lão công, ngươi thật tốt. – Nguyệt Minh Lung vô cùng vui vẻ, dùng cặp môi anh đào phớt hồng của mình khẽ thơm lên má Đường Kim một cái, sau đó liền không cử động gì nữa.
Mười giây sau, Đường Kim nhịn không được hỏi:
-Đại Hắc Nữ, nàng không phải muốn đi tắm sao?
-Đúng vậy, lão công, ta muốn tắm! – Nguyệt Minh Lung gật đầu.
-Vậy sao không làm gì hết vậy? – Đường Kim có chút mê hoặc.
-Lão công, ngươi thật ngốc, muốn tắm thì phải cởi quần áo a. – Nguyệt Minh Lung nũng nịu nói.
Đường Kim nhất thời có chút buồn bực, cô nàng ngốc nghếch này vậy mà nói hắn ngốc?
-Ta biết là muốn tắm thì phải cởi quần áo, nhưng… - Đường Kim vốn định nói cái này không liên quan gì tới việc nàng không cử động, nhưng hắn còn chưa kịp nói đã bị Nguyệt Minh Lung ngắt lời:
-Lão công, ngươi biết rồi sao còn không giúp người ta cởi quần áo? – Nguyệt Minh Lung yêu kiều nũng nịu nói.
-Muốn ta giúp nàng cởi? – Đường Kim hơi ngẩn ra.
-Đương nhiên a, ngươi là lão công của ta, đương nhiên phải giúp ta cởi rồi. – Nguyệt Minh Lung lí lẽ mười phần đáp.
Đường Kim cuối cùng cũng hiểu Đại Hắc Nữ ngốc nghếch này xem ra đã tự coi mình là công chúa rồi, đi tắm cũng bắt hắn phải chiều chuộng, ờ, nói không chừng nàng tự coi mình là nữ vương cũng nên.
Bất quá giúp mỹ nữ cởi đồ kì thực cũng là một sở thích của Đường Kim, nếu như không phải Đại Hắc Nữ này biến thành ngốc nghếch thì hắn đã sớm chủ động cởi y phục của nàng rồi.
Năm phút thời gian tiếp theo Đường Kim đều dùng để nghiên cứu chiếc váy đen trên người Nguyệt Minh Lung, nhưng mà hao phí rất nhiều khí lực đều không thẻ nào cởi nó xuống, chiếc váy này thật là quỷ dị, nhìn thì giống như một chỉnh thể, hệt như mọc lên liền với thân thể của Nguyệt Minh Lung, mà hắn còn phát hiện ngoài chiếc váy đen ra bên trong Nguyệt Minh Lung còn mặc một bộ đó bó sát người, nhưng bộ đồ kia hắn đồng dạng cũng không biết cách cởi làm sao.
Điều này làm Đường Kim rất buồn bực, buồn bực đến nỗi thậm chí chỉ muốn trực tiếp đem y phục của nàng xé nát ra, đương nhiên có thể xé nát hay không tựa hồ cũng là một vấn đề, bởi vì Đường Kim phát hiện chất vải làm ra y phục của nàng rất đặc biệt.
-lão công, ngươi thật ngốc, đến cởi quần áo cũng không biết. – Nguyệt Minh Lung khẽ chu môi, sau đó kéo váy một cái, cả thân váy của nàng liền rơi xuống đất.
Đường Kim nhất thời ngẩn ra, như vậy cũng được sao?
Đang định nghiên cứu chiếc váy của nàng một chút thì mắt Đường Kim bỗng nhiên như muốn lồi ra, bởi vì bộ đồ lót bó sát người của Nguyệt Minh Lung đã rời khỏi thân thể nàng, cả người nàng đã trần trụi hiện ra trước mặt hắn.
Núi tuyết ngạo nghễ, đùi non thon dài, làn da trắng đến tựa hồ trong suốt, còn có chiếc bụng phẳng lì, thậm chí đến cả vùng đất thần bí không có một ngọn cỏ kia cũng hiện ra, nhất thời làm Đường Kim miệng đắng lưỡi khô.
Ánh trăng sáng chiếu rọi lên thân thể thánh khiết của nàng phát ra quanh huy lấp lánh, Nguyệt Minh Lung đứng yên tại đó, thân hình hoàn mĩ không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả kia tán ra ra một lọa dụ hoặc vô tận, nhưng Nguyệt Minh Lung dường như không ý thức được điều đó, trên mặt nàng vẫn là thần sắc ngây thơ hồn nhiên đầy trong sáng.
Nhưng chính thần thái ấy của nàng ngược lại càng làm cho trái tim Đường Kim rung động, lúc này trong lòng hắn đang nổ lên một cỗ xung động cực khó áp chế, hắn chí muốn ngay lập tức đem tuyệt thế giai nhân trước mặt đè xuống đất, chinh phạt tại chỗ.
Nhưng đúng lúc này, Nguyệt Minh Lung lại hướng Đường Kim cười ngọt ngào:
-Lão công, ta đi tắm đây!
Dứt lời nàng liền quay người, bóng lưng hướng về phía Đường Kim, sau đó nàng nhẹ nhàng nhảy vọt lên, biến thành một đường cong ưu mỹ, tiến nhập vào trong thủy đàm.
Cỗ xung động trong lòng Đường Kim tạm thời được áp chế xuống, chỉ là nhìn mỹ nhân ngư đang hoan khoái tung tăng bơi dưới thủy đàm, dục hỏa trong lòng Đường Kim lại bất giác càng ngày càng thịnh.
-Lão công, ở dưới nước thật thoải mái, ngươi cũng xuống đi! – Nguyệt Minh Lung hướng về phía Đường Kim, yêu kiều gọi, nàng đem nửa thân thể mình lộ lên khỏi mặt nước, bộ vị cao vút kia một nửa ở trên, một nửa ở dưới nước, dưới ánh trăng phản chiếu càng thêm hấp dẫn mê người.
Đường Kim đứng bên bờ thủy đàm, dục vọng trong lòng đang càng lúc càng tăng, hắn đã quyết định, không đợi Đại Hắc Nữ này tỉnh lại nữa, trước tiên trừng phạt nàng một trăm lần cái đã!
Rách một cái.
Tiếng nước đột nhiên vang lên, một thân ảnh mỹ miều đột nhiên từ trong nước nhảy lên, sau đó rơi xuống bên cạnh Đường Kim, chính là Nguyệt Minh Lung, lúc này trên người nàng vẫn không manh vải, đem thân thể hoàn mỹ kia trình diện dưới ánh trăng.
-Lão công, ta giúp ngươi cởi quần áo! – Nguyệt Minh Lung yêu kiều nói, sau đó dùng cánh tay nhỏ nhắn ôn nhu của mình mò tới vùng eo Đường Kim, ngay sau đó bộ trang bị người rừng làm bằng vỏ cây của Đường Kim đã lập tức gặp nạn, bị Nguyệt Minh Lung dùng phương thức bạo lực xé nát.
Một giây sau nàng lại quay người nhảy xuống nước, sau đó lại hướng Đường Kim vẫy tay:
-Lão công ,xuống đây đi, chúng ta chơi trò té nước!
Mặc kệ Đường Kim có đồng ý hay không, Nguyệt Minh Lung đã bắt đầu động thủ, cánh tay trắng muốt vung lên một cái, vô số hạt nước bị té lên, bay về phía Đường Kim.
-Hì hì, lão công, ngươi dùng nước té ta đi! – Nguyệt Minh Lung tỏ ra rất vui vẻ.
Đường Kim cuối cùng cũng nhảy xuống thủy đàm, làn nước mát lạnh cũng không dập bớt được dục hỏa trong lòng hắn mà ngược lại càng thêm nóng hơn, chỉ bởi vì bộ dáng của Nguyệt Minh Lung quả thực quá mê người, đặc biệt là cặp núi đôi của nàng theo nước vận động giống như là đang dụ hoặc Đường Kim tới cắn thử một miếng.
Bàn tay Đường Kim khẽ vục xuống nước rồi hất lên, sau đó vô số hạt nước giống như mưa lớn rớt vào về phía Nguyệt Minh Lung.
-A, nhiều nước quá, lão công ,cứu mạng a! – Nguyệt Minh Lung nũng nịu hô lên, mà nàng vừa dứt lời liền phát hiện Đường Kim đã ở trước mặt mình.
-Đại Hắc Nữ, ta tới giúp nàng tắm. – Đường Kim ôm lấy vòng eo của Nguyệt Minh Lung, khẽ thì thầm vào tai nàng một câu rồi cúi đầu hôn xuống làn môi anh đào của nàng.
Nguyệt Minh Lung rất phối hợp ôm trầm lấy cổ Đường Kim, sau đó cũng non nớp hồi đáp hắn, nàng rõ ràng không có kinh nghiệm trên phương diện này, nhưng vẫn dùng bản năng để phối hợp với Đường Kim, cánh tay nhỏ nhắn của nàng cũng không ngừng ôn nhu sờ sờ khắp người Đường Kim, giống như đáp trả lại cánh tay Đường Kim đang sờ mó trên người mình.
Dưới ánh răng, màn đêm mông lung, ở dưới thủy đàm cảnh tượng kích tình thật là say mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận