Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 966: Nhị trung chúng ta có Đường Kim.

-Aizz, kì thực ta cũng muốn có một người bạn trai lợi hại như Đường Kim. -Đặng Bình Bình đột nhiên chống tay vào cằm, một bộ dáng đầy hi vọng:
-Nếu như ta xinh đẹp như Hàn Tuyết Nhu, ta nhất định sẽ đi câu dẫn Đường Kim.
-Êi, Đặng Bình Bình, cậu đừng có nằm mơ nữa. -Ngô Mỹ Phương có chút cạn lời.
-Ta chỉ đang nghĩ thế mà thôi, lẽ nào các cậu không hi vọng bạn trai mình lợi hại sao? – Đặng Bình Bình không cho là đúng.
-Ta chưa bao giờ nghĩ qua, ta là người biết thân biết phận, biết mình đang ở đâu, sau này bạn trai của ta chỉ cần là người bình thường là được. -Ngô Mỹ Phương tùy miệng nói.
-Cái gì vậy, cậu không có chút truy cầu nào sao? – Đặng Bình Bình không cho là đúng, sau đó mới vỗ vai Tiểu Đậu Nha:
-Tiếu Ngọc Đình, chúng ta ủng hộ cậu, mau đi câu dẫn Đường Kim đi, với điều kiện của cậu, muốn thành công cũng không khó.
-không, ta không phải…- Tiểu Đậu Nha mặt đỏ bừng, ấp a ấp úng nói.
Vài nữ hài tử ở bên nay nói chuyện đùa vui đã làm không ít nam sinh ở phía không xa chú ý, thật ra hôm nay tới quán bar liên hoan ngoài học sinh của Ninh Sơn nhị trung ra còn có cả học sinh Ninh Sơn nhất trung, học sinh của Ninh Sơn nhị trung đương nhiên ai ai cũng biết Hàn Tuyết Nhu, nhưng trường khác thì lại không nhất định.
-ý, bên kia có hẳn mấy mỹ nữ kìa, sao lại không có ai tán nhỉ? – một nam sinh kinh ngạc nói.
-Ta cũng cảm thấy khá kì quái, đặc biệt lá con hàng kia, xinh vl đã thế lại còn ngọt nước nữa, các huynh đệ, qua đó kiếm ăn không? -nam sinh thứ hai đã có chút rục rịch muốn động.
-Cả mỹ nữ tóc dài đeo kính kia nữa, đúng là loại hình mà ta thích. – nam sinh thứ ba hai mắt phát sáng.
-Mấy nữ sinh kia hình như là học sinh của Ninh Sơn nhị trung, bên đó ta có một anh bạn, để ta tới dò la thử xem. – nam sinh thứ tứ khá là cẩn thận, nói rồi bước về phía không xa chỗ đang có một đám nam sinh của Ninh Sơn nhị trung.
-Vài phút sau nam sinh thứ tư đó quay lại, một dáng uể oải nói:
-Huynh đệ à, anh bạn kia của ta nói gái bên đó không dây vào được đâu.
-Tại sao lại không thể? -mấy người còn lại đồng thanh hỏi.
-Con bé xinh đẹp nhất kia chính là Hàn Tuyết Nhu, ngoài ra một mỹ nữ còn lại tên Tiếu Ngọc Đình, Hàn Tuyết Nhu là hàng của Đường Kim, còn Tiếu Ngọc Đình thì nghe nói cũng có một chân với Đường Kim, tóm lại là cả 2 đều không thể đụng. – nam sinh thứ tư mặt như quả mướp đắng:
-Các người nghe qua Đường Kim chưa? – tên gia hỏa đó đang ở trong bar này, nhìn thấy chưa hả? chính là tên gia hỏa đang hôm ôm nữ cảnh sát kia kia.
-Đệch mợ, con hàng đó là Đường Kim? Đúng là thần nhân a, dám ăn vụng ngay trước mặt bạn gái. – nam sinh số một tỏ ra hâm mộ nói.
-Còn không phải sao? Tóm lại là đừng tới tìm phiền phức nữa, nếu không các người nghĩ tại sao đám học sinh Ninh Sơn nhị trung kia lại chịu ngồi im? – nam sinh thứ tư kia có chút cạn lời:
-Được rồi, được rồi, chúng ta đi kiếm hàng khác.
-Con bà nó, nhìn thấy Hàn Tuyết Nhu ta mới phát hiện mình éo còn hứng thú với gái khác nữa rồi. – nam sinh thứ hai buồn bực nói.
Đúng vào lúc này thì trong hồ bơi nổi lên một trận sao động, mười mấy nam sinh cùng nhau quây quanh mấy thanh niên, mấy thanh niên này rõ ràng tuổi lớn hơn mọi người, bộ dáng như dân anh chị.
-Tên vương bát đản này khi dễ nữ sinh của Ninh Sơn nhất trung chúng ta ,các anh em, lên cho hắn ăn tỏi! – đột nhiên có người lớn tiếng hò reo, thanh âm của tên gia hỏa này khá là vang, tông cao đến mức đè át được cả tiếng nhạc, truyền hết vào trong tai mọi người.
Thế là một giây sau, ít nhất có vài chục nam sinh cùng túm lại phía này, tiếp theo 3 thanh niên dưới sự vây công của một đám người ôm đầu chạy như chuột qua đường, vội vã rời đi.
Mà cảnh sát Đường Thanh Thanh lúc này tuy đã thấy mọi chuyện phát sinh nhưng vẫn còn đang bận khóa môi với Đường Kim, lúc nàng muốn tách ra thì hỗn loạn đã kết thúc, thế là nàng cũng lười quản, tiếp tục đáp trả sự đòi hỏi của Đường Kim.
-Nhất trung uy vũ!
-Nhất trung vô địch!
-Quán bar này là của nhất trung chúng ta1
-Nhị trung mau cút khỏi đây!
..
Đúng vào lúc này một vài nam sinh vui quá hóa rồ bắt đầu điên cuồng hò hét, sau đó thì vài người không biết có phải uống say hay không mà lại chạy đi tắt nhạc, nhảy lên vũ đài, lớn tiếng hò hét:
-Dọn xới dọn xới, bây giờ bắt đầu dọn xới, ngoài người của Ninh Sơn nhất trung ra, những người khác đều ra ngoài, nơi này ta bao.
-Cái đệch, ngươi điên rồi à?
-Đầu óc có vấn đề!
-Ngu học, ngươi học ai đó, còn đòi dọn xới?-Con hàng kia điên cmnr, ai tới dạy dỗ hắn đi.

Vô số người phẫn nộ mắng chửi, đặc biệt là học sinh của Ninh Sơn nhị trung thì càng cảm thấy buồn cười, tên gia hỏa này vui quá hóa rồ rồi, còn muốn dọn xới? ngươi không thử nhìn xem ai đang ở trong này sao?
-Các anh em nhất trung mau đứng dậy cho bọn họ thấy lực lượng của chúng ta! – tên gia hỏa trên vũ đài lại lớn tiếng hô.
Một đám người ào ào tập trung lại một chỗ, những người khác vừa nhìn thì liền nghĩ chẳng trách tên gia hỏa này lại dám kiêu ngạo như vậy, hiện tại trong quán bar đang có khoảng 400 đến 500 người, nhưng mà Ninh Sơn nhất trung lại có đến khoảng 300, hơn nữa chỉ mỗi nam sinh cũng đã gần 200 người, chẳng trách tên kia lại dám lớn lối như thế.
-Ta nói lại lần nữa, dọn xới, trừ người trường ta ra, tất cả đều ra ngoài! – tên gia hỏa trên vũ đài càng được thể đắc ý, vừa hò hét vừa cầm một chai rượu dốc vào miệng, xem ra hắn đã uống khá nhiều.
-Tiểu đệ, xảy ra chuyện rồi, mau thả ta ra...ưm! – lúc này Đường Thanh Thanh cuối cùng cũng rất nỗ lực tách khỏi bờ môi Đường Kim, chỉ là vừa mới hở ra được vài giây thì hắn đã cúi đầu hôn xuống cổ nàng, làm nàng không nhịn được mà phát ra một tiếng rên khe khẽ.
Lúc này một vài người đã bắt đầu rời khỏi quán bar, đám thanh niên xã hội lúc nãy sau khi cảm thấy sức đơn lực mỏng liền lần lượt rút đi, thời buổi bây giờ đánh nhau với học sinh không phải là một lựa chọn khôn ngoan, đánh thắng cũng chưa chắc có kêt cục tốt, đánh thua thì càng thê thảm.
-Nhị trung không cần phải đi. -Đặng Bình Bình đột nhiên hô lớn.
-Mỹ nữ, Ninh Sơn nhị trung các người muốn đánh nhau với chúng ta sao? Xem các người có bao nhiêu mạng, tới 1 lít không? Chúng ta có hẳn 3 lít nhé! – tên gia hỏa trên vũ đài ha ha cười lớn.
-Xùy, chúng ta muốn đối phó các ngươi chỉ cần một người là đủ. – Đặng Bình Bình khinh thường nói:
-Các ngươi có 300 người thì to lắm à? Ninh Sơn nhị trung chúng ta có Đường Kim!
-không sai, chúng ta có Đường Kim đấy, đám nhất trung các người còn không mau cút! – những người khác cũng hò reo trợ trận, nếu solo đánh nhau thì ai bằng được Đường Kim?
-Đê mờ, Đường Kim là cái lông gì? Lão thử chỉ cần một tay cũng…á ựa! – tên gia hỏa quá chén kia đang múa may quay cuồng trên vũ đài thì đột nhiên bị người ta cho ăn một đạp.
Trên đài bỗng xuất hiện thêm một nữ sinh xinh đẹp gợi cảm, không ai khác chính là Hàn Tuyết Nhu, hiển nhiên nàng rất bất mãn với việc người khác coi thường bạn trai mình, nàng đứng trên vũ đài yêu kiều quát lớn:
-Đến lượt ta dọn xới, nhất trung đều lượn hết cho ta.
-Hàn Tuyết Nhu cố lên! – Ninh Sơn nhị trung thấy vậy liền nhất tề hoan hô cổ vũ, đám người Ninh Sơn nhất trung thấy vậy cũng rục rịch muốn động, dường như đang chuẩn bị có một trận quần ẩu sắp xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận