Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1110: tìm ra hắn cho ta

-Ta sắp chết rồi sao? – trong khoảnh khắc đó Đường Thanh Thanh chỉ kịp nổi lên một ý niệm, sau đó nàng mới phát hiện mình vẫn còn quá nhiều lưu luyến với thế giới này, nàng không nỡ rời xa rất nhiều người, ví dụ như tên sắc lang tiểu đệ suốt ngày tìm cách chiếm tiện nghi của nàng.
Trong giây phút này Đường Thanh Thanh mới đột nhiên ý thức tới người đầu tiên mà nàng nhớ tới cư nhiên không phải phụ thân mình, cũng không phải tiểu muội còn chưa đầy hai tuổi, mà là tiểu đệ kết nghĩa kia của mình.
Mãi đến mấy phút sau, trong thân thể Đường Thanh Thanh cuối cùng cũng tích tụ được một tia chân khí, dưới sợ trợ giúp của tia chân khí này, nàng cuối cùng cũng khôi phục được một chút khí lực, sau đó liền lalasy điện thoại ra, cũng không biết điện thoại của nàng có phải cũng được chân khí bảo vệ hay không mà không bịhỏng sau vụ nổ vừa rồi, nàng gọi đến một số điện thoại vô cùng quen thuộc.
Điện thoại rất nhanh đã được nhấc máy, đầu giây bên kia truyền tới thanh âm quen thuộc:
-Thanh tỷ, tỉ đang ở đâu, ta đang định gọi điện cho tỷ đây!
-Ta ở… - Đường Thanh Thanh vừa khó khăn phun ra hai chữ thì đột nhiên mãnh liệt ho khan vài tiếng:
-Khụ khụ…
-Thanh tỷ, tỉ bị thương sao? mau nói cho ta vị trí cụ thể. – thanh âm của Đường Kim lập tức trở nên khẩn trương, hiển nhiên với thính lực của hắn hoàn toàn có thể nghe được tình huống của Đường Thanh Thanh rất không ổn.
-Tiểu đệ, ta ở đại lộ Văn Hóa, cách làng đại học 3 điểm dừng… - thanh âm của Đường Thanh Thanh đầy vẻ suy nhược, lần này nàng quả thực là bị thương không nhẹ.
-Ta tới ngay. – Đường Kim lập tức cúp máy.
Đường Thanh Thanh ho khan thêm vài lần nữa sau đó mới nỗ lực ngồi dậy đưa mắt nhìn xung quanh, mãi đến lúc này nàng mới làm rõ được tình huống hiện tại.
Xác của chiếc xe buýt rơi đầy đất, bốn phía còn có cả mảnh chân tay, máu thịt nhầy nhụa, trong không khí thậm chí còn có cả mùi cháy khét bốc lên, xung quanh không có lấy một thi thể hoàn chỉnh, nhìn thảm cảnh này Đường Thanh Thanh suýt nữa đã lệ rơi đầy mặt, nàng thế nào cũng không ngờ được sự tình sẽ phát triển đến mức này.
Lúc này nàng hoàn toàn có thể xác định đây là một cái bẫy nhằm và nàng, nhưng mà nếu muốn nhằm vào nàng thì có rất nhiều cách, tại sao phải tạo ra một vụ nổ xe buýt thảm khốc như vậy? trên xe vẫn còn bao nhiêu người vô tội?
-Là ta đã hại bọn họ… - Đường Thanh Thanh nỗ lực đứng dậy, hai hàng lệ đã vươn dài trên má, 3 năm làm cảnh sát nàng đã gặp qua không ít tràng diện, nhưng thảm trạng như thế này vẫn là lần đầu tiên nàng gặp phải.
Một cả giác vô lực từ tận đáy lòng dâng lên, Đường Thanh Thanh vừa mới đứng đậy được lập tức lại ngã gục xuống đất.
Nhưng lần này thân thể nàng đã được dựa vào một vòng ngực quen thuộc, mùi vị thân quen kia làm nàng biết người tới là ai, sau đó nàng liền triệt để yên tâm mà tiến vào hôn mê.

Mười giờ sáng ở cục cảnh sát Minh Hồ thị, cục trưởng Dương Kiến Minh sắc mặt hết sức âm trầm, hơn một tiếng trước sảy ra một vụ nổ lớn tạo nên áp lực cực kì lớn cho hắn.
Đây là vụ đánh bom xe buýt đầu tiên xảy ra ở Minh Hồ thị, cho dù trên cả nước thì loại chuyện giống như thế này cũng cực hiếm khi sảy ra, ở thời đại mà công nghệ thông tin truyền thông phát triển, thông tin về vụ nổ rất nhanh đã được truyền đi rộng rãi, vụ nổ lần này không những làm chấn động toàn Minh Hồ thị mà còn gây rung động lớn trên toàn Hoa Hạ.
Rõ ràng vụ nổ này rất được quan tâm, cấp trên đã tạo áp lực rất lớn cho Dương Kiến Minh, trong hơn một tiếng đồng hồ vừa rồi hắn đã nhận được vô số cuộc điện thoại, nhiều lãnh đạo trên tỉnh đã nghiêm giọng yêu cầu Dương Kiến Minh phải nhanh chóng điều tra rõ ràng vụ án này, bất luận là sự cố ngoài ý muốn hay có người âm mưu hoặc là sự kiện khủng bố, đều phải dùng tốc độ nhanh nhất cho ra một kết luận.
Kì thực lúc này phía cảnh sát đã xác nhận được đây không phải là một sự cố ngoài ý muốn, Dương Kiến Minh cũng ngay lập tức cho thành lập tổ chuyên án, hơn nữa bản thân hắn cũng đích thân làm tổ trưởng phụ trách điều tra vụ án này, chỉ là hiện tại vụ án vẫn chưa có bước tiến triển thực chất nào, thân phận của những hành khách trên xe vẫn đang trong quá trình xác nhận.
-Cục trưởng, ngài mau tới đây một chút.- một trung niên cảnh sát hớt hải đi vào bên trong:
-Chúng ta nhận được một đoạn clip, ngài nhất định phải đích thân xem.
-Dẫn ta đi. - Dương Kiến Minh vội vàng động thân đi theo viên cảnh sát kia tới phòng quan sát.
Trên màn hình lúc này đang mở một đoạn clip, đoạn clip này cư nhiên quay cảnh trước khi xe buýt bị nổ.
-đó là Đường Thanh Thanh? – vừa nhìn thấy một nữ cảnh sát trong clip, Dương Kiến Minh nhất thời biến sắc:
-Đường Thanh Thanh cũng ở trên xe? Mau, mau liên hệ với Đường Thanh Thanh.
-Cục trưởng, chúng ta sớm đã thử liên hệ rồi, căn bản không thể nào liên lạc được, sợ rằng… - một cảnh sát tiếp lời.
-Cục trưởng, phần cuối clip mới là tình huống quan trọng. – trung niên cảnh sát lúc trước lên tiếng nhắc nhở.
Lúc này clip cuối cùng cũng chiếu đến hình ảnh của vụ nổ, sau đó màn hình phát sinh biến hóa, hiện ra một tấm lưới đen rất lớn, tiếp theo là một thanh âm quái dị truyền tới;
-Nói cho Đường Kim biết, đây mới chỉ là bắt đầu!
Thanh âm kia vừa dứt lời thì clip cũng kết thúc, Dương Kiến Minh lúc này sắc mặt âm trầm hỏi:
-Đường Kim là ai? Các người đã điều tra chưa?
-đại học Thiên Nam có một học sinh tên Đường Kim, đoạn thời gian trước bị tình nghi là ăn trộm ở kí túc xá đã bị chúng ta điều tra qua, hắn tới từ Ninh Sơn, cùng một nơi với Đường Thanh Thanh, bất quá thì ngoài ra không điều tra thêm được thông tin gì về hắn hết. – một cảnh sát trả lời:
-Trước mắt vẫn chưa thế khẳng định được hắn có quan hệ với Đường Thanh Thanh hay không.
-Đường Kim chính là đệ đệ của Đường Thanh Thanh. – đúng vào lúc này, một cảnh sát khác bỗng lên tiếng, người này chính là người đã tới đại học Thiên Nam điều tra qua về Đường Kim, Trương Tĩnh.
-Đệ đệ? Căn cứ theo hồ sơ, Đường Thanh Thanh không có đệ đệ. – viên cảnh sát vừa lên tiếng lập tức nói.
-Có lẽ không phải là đệ đệ ruột, nhưng ta từng nghe Đường Thanh Thanh chính miệng nói Đường Kim là đệ đệ của nàng. – Trương Tĩnh đáp:
-Đương nhiên, ta cũng không biết Đường Kim kia có phải là cùng một người với Đường Kim mà chúng ta cần tìm hay không.
-Bất luận hắn có phải Đường Kim kia hay không, mau tìm hắn về đây cho ta. - Dương Kiến Minh nhanh chóng hạ lệnh:
-Ngoài ra, điều tra rõ ràng tất cả tư liệu về Đường Kim nữa.
Mội người vừa mới ‘’rõ’’ một tiếng thì trước cửa bỗng truyền tới một thanh âm:
-Các người không cần tìm ta nữa đâu.
Đám người Dương Kiến Minh khẽ ngẩn ra, trước của có một thanh niên đang đứng, thanh niên này nhìn bề ngoài chưa tới 20 tuổi, tướng mạo không tính là anh tuấn nhưng ngũ quan lại cho người ta một cảm giác rất dễ chịu, bất quá lúc này trên người hắn đang mờ mờ phát ra một cỗ khí tức làm người ta cảm thấy rất khó chịu, đó dường như là một cỗ sát khí, một cỗ sát khí làm tất cả cảnh sát có mặt ở đây đều cảm thấy cõi lòng lạnh toát.
-Cục trưởng, hắn chính là Đường Kim. – Trương Tĩnh vội vàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận