Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1339: Ta muốn chính thức thu hồi nơi này

"Thế nào khắp nơi đều có chó sủa vậy?" Đường Kim lẩm bẩm, sau đó ôm Diệp Tử Vận xoay người, tận lực tỏ ra kinh ngạc:
"Di, thân yêu, con chó này nhìn có chút quen mắt, tựa hồ giống con chó lúc trước bị ta sút, hai con không phải là cùng một ổ đó chứ?"
Vừa gầm lên cũng là một nam tử trẻ tuổi, chắc cũng tầm hai mươi, nhìn qua quả thật có chút nhìn quen mắt, cùng với tên nửa canh giờ trước vừa mới tiến cung làm thái giám Tiêu Tử Khang có chút tương tự.
"Lão công, chàng thật thông minh, bọn chúng thật đúng là cùng một ổ đấy." Diệp Tử Vận tự nhiên cười nói, sau đó nhìn nam tử trẻ tuổi kia, nụ cười trên mặt cũng đột nhiên tiêu thất, ngữ khí có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng:
"Tiêu Tử An, đến loại chó điên như ngươi đều có thể tới nơi này,tại sao ta không dám tới?"
"Tốt, rất tốt, Diệp Tử Vận, ngươi vừa cho người đả thương đệ đệ của ta, hiện tại lại dám đến Tiêu gia khiêu khích, xem ra ngươi thực sự là thiếu nam nhân!" Tiêu tử an căm tức nhìn Diệp Tử Vận,
"Nếu như vậy, ta thì thỏa mãn ý nguyện của ngươi, lão tử đem ngươi kéo vào Tiêu gia, cho tất cả nam nhân Tiêu gia cùng cưỡi ngươi... Ách!"
Tiêu Tử An nói còn chưa dứt lời, liền phát ra một tiếng thê lương kêu thảm thiết, sau đó cũng dẫm vào vết xe đổ của đệ đệ Tiêu Tử Khang , bưng hạ đất thống khổ quay cuồng lăn lộn trên mặt đất
"Thân ái, ta cảm thấy ngày hôm nay qua đi, Tiêu gia sẽ không còn có nam nhân thì đúng hơn." Nhìn Tiêu tử an trên mặt đất, Đường Kim lười biếng nói.
"Lão công, không phải còn chàng nữa sao? Ngày hôm nay qua đi, nơi này chính là của chàng." Diệp Tử Vận quyến rũ cười.
"Thân ái, ta không phải người Tiêu gia." Đường Kim cười hì hì nói.
"An thiếu gia, An thiếu gia, người không sao chứ?" Vài người lúc này từ bên trong vọt ra, sau đó cùng nhau lao tới bên cạnh Tiêu tử an, bộ dáng đầy kinh hoảng.
Đường Kim thì lại ôm Diệp Tử Vận, xoay người đi vào trong Tiêu gia đại môn, đi qua một cái hành lang dài vào giữa sân lớn tứ hợp viện, đó là một cái sân rất lớn, kích cỡ tầm 4 năm sân bóng đá, sân bốn phía còn có hoa viên, có cả cái ao vẫn còn trồng đi một tí cây, mà giờ khắc này, trong biệt viện cũng có vài người.
"Mọi người nghe đây, ta tuyên bố, từ giờ trở đi, ta muốn chính thức thu hồi nơi này, ta cho các ngươi nửa giờ thời gian, không muốn chết thì mau cút, muốn chết thì tới bên trong viện tìm ta." Thanh âm của Đường Kim đột nhiên vang lên, không tính là rất lớn, nhưng có thể rõ ràng truyền vào trong tai tất cả mọi người.
Trong viện, hơn mười nam nữ đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cùng nhau nhìn về phía Đường Kim cùng Diệp Tử Vận.
"Đó là ai? Vào đây bằng cách nào?"
"Đây không phải là Diệp Tử Vận sao?"
"Diệp Tử Vận cư nhiên dám đến ở đây?"
"Nam nhân kia ai à? Hắn đang nói cái gì? Thu hồi nơi này?"
"Hình như là nói như vậy."
"Hắn điên rồi đi? Hắn tuổi gì mà đòi thu hồi nơi này?"
...
Mọi người một bên nghị luận một bên hướng bên này lao tới, mà hầu như cùng một thời gian, những người khác của Tiêu gia cũng đều từ các nơi trong phòng đi ra, chạy về phía bên này, hiển nhiên mỗi người đều muốn biết, rốt cuộc là người nào lớn lối như vậy.
"Diệp Tử Vận, ngươi muốn chết à?" Có một nữ nhân đã hướng Diệp Tử Vận mắng lên, chỉ là nàng mới vừa trách mắng những lời này, đã bị Đường Kim một cước đạp bay, sau đó liền nằm im trên đất, không kêu thảm cũng không đứng dậy nổi.
"Mẹ nó, còn dám ở chỗ này động thủ?" Một nam nhân tức giận đánh tới, sau đó cũng bị một cước đạp bay.
Đến lúc này, những người khác rốt cục có chút sợ đầu sợ đuôi, không dám tùy tiện tiến lên nữa, có vài người còn vô ý thức lùi về phía sau, duy trì một khoảng cách với Đường Kim và Diệp Tử Vận.
Đường Kim cũng không tiếp tục đánh những người này, hắn không muốn chậm rãi giải quyết, hắn muốn tất cả đám người này cùng đi ra rồi giải quyết hết một lượt nên rất kiên nhẫn chờ đợi.
"Thân ái, chúng ta trước chờ một lát đi." Đường Kim ôm Diệp Tử Vận tới một chiếc ghế nằm, rất tự nhiên nằm xuống còn Diệp Tử Vận thì cũng rất phối hợp ghé vào trên người hắn.
"Lão công, ta rất nhớ chàng." Diệp Tử Vận sử dụng thanh âm nhỏ nhẹ thủ thỉ vào tai Đường Kim sau đó, nàng chủ động hôn lên môi hắn.
Đường Kim cũng là có chút hoài niệm thân thể của Diệp Tử Vận, còn có sự nhiệt tình trên giường của nàng, hắn một bên đáp trả Diệp Tử Vận, một bên đặt tay lên bờ mông đầy đặn, nhẹ nhàng vuốt ve.
Hai người cứ như vậy âu yếm thân mật với nhau trước mặt mọi người, còn trong lòng người Tiêu gia thì đang nổi sóng cuồn cuồn, đây cmn đúng là một cặp đôi tâm thần a.
"Nam nhân kia rốc cuộc là ai?" Có người nhịn không được lần thứ hai hỏi thăm về Đường Kim.
"Không biết, chắc là nam nhân của Diệp Tử Vận ." Ở đây tựa hồ thật đúng là không ai nhận thức Đường Kim, bởi vậy có thể thấy được, Đường Kim cũng không nói sai, kỳ thực hắn vẫn rất điệu thấp.
"nam nhân của Diệp Tử Vận ? Nguy rồi, là hắn!" Đột nhiên có người thấp giọng hô.
"Thế nào? Ngươi biết hắn?" Lập tức có người hỏi.
"Không biết, nhưng ta nghe nói qua!" Người nọ có chút khẩn trương,
"Nam nhân của Diệp Tử Vận chỉ có một, đó chính là Đường Kim!"
"Đường Kim là ai à? Rất nổi danh sao?" Có người cảm thấy buồn bực.
"Kỳ thực ta cũng không phải rất rõ ràng, chỉ là lúc trước Đại Nhi tiểu thư từng hạ mệnh lệnh, Tiêu gia ai cũng không thể đắc tội Đường Kim..." Người nọ hồi đáp.
"Ta thế nào chưa từng nghe qua mệnh lệnh này vậy?" Có người chất vấn.
"Bởi vì ngươi trước đây còn chưa tính là người Tiêu gia..." Người nọ đáp.
Hiện tại Tiêu gia kỳ thực thành viên rất tạp nham, Tiêu gia dòng chính lúc trước phần lớn đều đã theo Tiêu Đại Nhi rời đi, mà sau khi Tiêu Ngọc Nhi chưởng quản Tiêu gia liền bắt đầu bắt đầu dùng một ít thành viên chi thứ, thậm chí một ít người bắn đại bác mấy đời không thấy thân cũng được tìm tới, đến lúc này, mặc dù hiện tại Tiêu gia nhìn như có số lượng thành viên khổng lồ, nhưng đã hoàn toàn không phải là Tiêu gia lúc trước nữa.
Cũng bởi vậy Tiêu gia hiện tại không có mấy người biết đến Đường Kim, nếu là trước đây, mặc dù Đường Kim không mấy nổi tiếng trong mắt người thường, nhưng ở trong đại gia tộc như Tiêu gia, Đường Kim tuyệt đối là uy danh hiển hách, người bình thường trong tộc đều phải nghe nói qua tên của hắn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, càng ngày càng nhiều người đi tới sân biệt viện, vài phút sau đã có vài trăm người tụ tập, sau đó những người này tự nhiên cũng bị một mà thân mật của Đường Kim và Diệp Tử Vận hấp dẫn, giống như những người trước đó, những kẻ vừa đến cũng thấp giọng nghị luận, không biết hai kẻ ăn no dửng mỡ nào tự nhiên chạy tới Tiêu gia khoe ân ái?
"Diệp Tử Vận, ngươi muốn phát tình cũng không thể đổi nơi khác sao?" Một thanh âm lạnh lùng vang lên, nghe thanh âm này, tất cả mọi người vô ý thức quay đầu lại.
Một thiếu phụ nhìn bề ngoài hai mươi bảy hai mươi tám tuổi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mà theo thanh âm của nàng, đám người Tiêu gia đang to nhỏ nghị luận đều ngậm miệng lại, chỉ bởi vì, thiếu phụ này chính là chủ nhân hiện tại của Tiêu gia, Tiêu Ngọc Nhi!
Trên ghế nằm, hai người rốt cuộc cũng buông nhau ra, Diệp Tử Vận hơi nghiêng mình nhìn về phía Tiêu Ngọc Nhi, sau đó thản nhiên nói:
"Đây là nhà của lão công ta, ta cùng ta chàng thân thiết ở trong nhà thì mắc mớ gì tới ngươi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận